Mục lục
Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hừ, Thừa Quốc, chuyện đó đã qua lâu vậy rồi, ông còn nhắc tới làm gì nữa?” Đường Chính Lâm bất mãn nói “ Dương Thiên kia đúng là không biết sống chết, dám chạy tới địa bàn của Liên Minh Chúng Thần.”

Thật ra trong lòng Đường Chính Lâm cũng rất tức giận, trong thâm tâm, ông ta cũng nghĩ muốn ra sức cho Long Tổ, muốn Long Tổ trở lên lớn mạnh hơn, nhưng ông ta lại có một đứa cháu phế vật, làm cho ông ta không thể nào không đứng về phe đối lập với Dương Thiên.

Trước đó ông ta không quan tâm tới Dương Thiên, cho rằng Dương Thiên sẽ không có cơ hội tìm Đường Tuấn trả thù, mà Dương Thiên còn có thể trở thành áp lực để thúc đẩy Đường Tuấn tiến bộ, cho nên ông ta để mặt Dương Thiên không quản.

Nhưng mà, khi Dương Thiên đạt được cấp B đỉnh phong, thậm chí có thể áp chế được các cấp B đỉnh phong khác, trong lòng ông ta thật ra đã có một chút sát ý.

Ông ta chỉ có duy nhất một đứa cháu là Đường Tuấn, tuy rằng Dương Thiên có tiềm năng trở thành cường giả cấp S, nhưng nếu phải lựa chọn giữa hai người bọn họ, ông ta cũng sẽ chọn Đường Tuấn.

Tuy nhiên, khi ông ta vẫn chưa kịp hành động, Long Kinh Thiên trực tiếp nói với ông ta, chuyện của Đường Tuấn và Dương Thiên để bọn họ tự giải quyết.

Tuy ông ta là cường giả cấp S, nhưng đối với mệnh lệnh của Long Kinh Thiên ông ta không thể không nghe theo được.


Nhìn thấy Dương Thiên ngày một lớn mạnh, rồi lại nhìn thấy một Đường Tuấn như 1 bãi phế vật, trong lòng ông ta vô cùng phẫn nộ, hận không thể một chưởng đánh chết Đường Tuấn.

Chỉ mới qua 1 tháng, thực lực của Dương Thiên lại đạt tới cấp A trung kỳ, với tốc độ như vậy, cho dù bọn họ lúc còn trẻ cũng không thể nào làm được như vậy.

“Không được, chúng ta nhất định phải cứu Dương Thiên.” Hoàng Thừa Quốc nói.

“Thừa Quốc, bây giờ bên Liên Minh Chúng Thần nhiều người như vậy, ông muốn người của Long Tổ đi vào chỗ chết ư? Tôi không đồng ý.” Đường Chính Quốc nói.

“Thừa Quốc, bây giờ Dương Thiên đã bị người của Liên Minh Chúng Thần bao vây, chúng ta không tiện đi cứu cậu ta.” Từ Ngọc Cường lão nhân cũng nói.

Thật ra, cường giả cấp A của Liên Minh Chúng Thần gấp nhiều lần cường giả của Long Tổ, bọn họ qua đó cũng không có tác dụng gì.

Nếu đứng ở phương diện lợi ích của Long Tổ, thì Dương Thiên không thể cứu được.

“Hừ, lần nào cũng là mấy ông không đồng ý, cái gì cũng sợ. Long Tổ chúng ta đã làm cho Dương Thiên thất vọng bao nhiêu lần rồi? Dựa vào tiềm lực bây giờ của Dương Thiên, chỉ cần lần này Dương Thiên qua được, trở thành cường giả cấp S không phải là vấn đề. Mấy ông muốn đợi tới khi Dương Thiên trở thành cường giả cấp S mới chịu đi giúp phải không?” Hoàng Thừa Quốc phẫn nộ nói.

Trước đó ông đã thiếu quyết đoán, vì suy nghĩ cho lợi ích tổng thể của Long Tổ, nên đưa ra nhiều quyết định sai lầm đối với Dương Thiên.

Lần này ông ta quyết định sẽ không thỏa hiệp với Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân, bây giờ Dương Thiên đã đạt được cấp A trung kỳ, nếu ông còn khoanh tay đứng nhìn, đợi một ngày nào đó Dương Thiên thật sự đạt tới cấp S, đối với Long Tổ bọn họ chắc chắn sẽ để lại ấn tượng không tốt.

“Truyền lệnh xuống, Long Tổ cường giả cấp A trung kỳ trở lên tới vùng hải vực của Thái Bình Dương giải cứu Dương Thiên. ”Hoàng Thừa Quốc truyền lệnh xuống.


Ông biết quyết định này của mình rất có khả năng làm cho Long Tổ rơi xuống địa ngục, nhưng lần này ông quyết định đánh cược một lần, chỉ cần Dương Thiên có thể thoát được, không còn thù địch với Long Tổ, đó chính là thu hoạch lớn nhất rồi.

Toàn thể Long Tổ đều sôi nổi lên, phần lớn cường giả cấp A lúc trước ở thành phố Hải đều đối Dương Thiên có hảo cảm, nhưng nếu đi cứu thì có khả năng sẽ mất mạng.

Cho nên, có một số người không muốn đi tới đó. Đối với chuyện này Hoàng Thừa Quốc cũng không miễn cưỡng.

Cuối cùng trong Long Tổ, thành viên chấp nhận đi Hải vực Thái Bình Dương cứu Dương Thiên chỉ có khoảng bốn mươi người, bao gồm cả Triệu Phong Cực, người vừa mới đạt tới cấp A.

Phía trước một cánh cửa lớn ở căn cứ địa của Long Tổ, trên đỉnh của cung điện có điêu khắc một con chim đỏ khổng lồ đang sải cánh.

Đó chính là tổng bộ tổ Chu Tước của Long Tổ.

Lúc này trong một căn phòng, một người phụ nữ mặc trang phục màu đỏ kỳ lạ đứng chết lặng một bên nghe tổ trưởng tổ Chu Tước Trần Lan nói.

“Chị nói...Dương Thiên bây giờ đã đạt tới cấp A trung kỳ, đang bị Liên Minh Chúng Thần truy sát ở vùng biển Thái Bình Dương?” Long Thiên Y lặp lại câu nói 1 cách máy móc.


“Đúng rồi, Thiên Y, bây giờ đều đã truyền khắp nơi trong Long Tổ, tổ trưởng Hoàng đang chuẩn bị cho cường giả cấp A trong tổ đi cứu Dương Thiên.” Trần Lan kích động nói.

“Không ngờ là Dương Thiên bây giờ đã lợi hại như vậy rồi. Lúc trước cậu ta mới vô Long Tổ chỉ là một thằng nhóc khờ khạo không biết gì hết, thực lực vừa mới đạt tới cấp F.” Trần Lan nói. Thực lực hiện tại của cô cũng chỉ ở cấp C, so với Dương Thiên đúng là một trời một vực.

“Người trong tổ đều nói, chỉ cần Dương Thiên có thể sống sót dưới sự truy sát của Liên Minh Chúng Thần lần này, tương lai nhất định sẽ trở thành một cường giả cấp S.”

Nhưng khi Long Thiên Y nghe xong lời nói của Trần Lan đã rơi vào trong trầm mặc.

Trong đầu cô nhớ tới những lời nói ngông cuồng của Dương Thiên “Chỉ cần cho Dương Thiên tôi thời gian vài năm, cho dù là Đường Chính Lâm cũng không là gì hết.”

Những lời như vậy với cô mà nói đúng là quá ngông cuồng, nhưng chỉ trong vòng một thời gian ngắn, Dương Thiên đã đạt được cảnh giới như vậy, nếu cho hắn thêm thời gian vài năm, đạt tới cấp S cũng sẽ không thành vấn đề.

“Thiên Y, em không sao chứ! Xin lỗi, chị…” Trần Lan nhìn Long Thiên Y, đột nhiên nhớ tới mối quan hệ của cô và Dương Thiên, sắc mặc có chút ngại ngùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK