Mục lục
Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm!

Đột nhiên, một ý chí vô cùng kịch liệt trùng kích, trùng kích thức hải của Dương Thiên, loại trùng kích này xen lẫn ý chí cuồng bạo, dưới loại trùng kích này, Dương Thiên cảm nhận được chính mình phảng phất nhỏ yếu như con kiến hôi, ý thức tùy thời có thể bị diệt.

Dương Thiên kinh hãi, muốn buông tay, nhưng mà thanh đại đao này lại gắt gao quấn lấy tay phải của Dương Thiên.

“Buông tay!"

Dương Thiên nổi giận, trong lòng lại rất bối rối, hắn cảm thấy mình thậm chí chỉ cách tử vong có một bước.

“Sư phụ!" Dương Thiên chuẩn bị liên hệ với Huyền Hư đạo nhân, nhưng không ngờ lại cảm thấy ý thức của mình bị cỗ ý chí mãnh liệt này trùng kích tiến vào được trong Long Phượng Nguyên Châu, mất đi liên lạc.

Vẻ mặt Dương Thiên tuyệt vọng, mình có thể chạy thoát dưới tay Uy Đế, nhưng chẳng lẽ lại chết ở trên thanh đại đao thần bí này?

Xoẹt...

Đang lúc Dương Thiên tuyệt vọng, đột nhiên trong đầu truyền đến một cỗ khí tức mát mẻ, sau đó Dương Thiên liền cảm thấy khí tức cuồng bạo này nhanh chóng tiêu tán đi, Dương Thiên lại cảm giác được Long Phượng Nguyên Châu tồn tại.

Long Phượng Nguyên Châu ở thời khắc mấu chốt, tự bảo vệ chủ. –


Phù!

Dương Thiên nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, sau lưng mồ hôi lạnh tuôn ra, vừa rồi hắn thật sự cảm nhận được khí tức tử vong.

“Đây lại là thần binh cấp ba!”

Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân xuất hiện, tràn ngập kinh hỉ.

Dương Thiên nghe được cái từ cấp ba này, trên mặt có vẻ nghi hoặc, đang muốn hỏi.

Thế nhưng Huyền Hư đạo nhân lại nói: "Tiểu Thiên, ngươi nhanh chóng đưa ý thức của mình dung nhập vào trong thanh đại đao này!"

Dương Thiên đè sự khó hiểu của mình lại, sau đó thu liễm cảm xúc, ý thức dần dần tiến vào trong thanh đại đao này.

Hắn cảm thấy mình phảng phất tiến vào một cái không gian vô cùng to lớn, không gian này lại trống rỗng, Dương Thiên có một loại cảm giác, chỉ cần hắn lưu lại một tia ý thức của mình, không gian này sẽ thuộc về mình.

Dương Thiên lưu lại một tia ý thức, sau đó lại rời khỏi không gian thần bí này, phục hồi lại tinh thần, Dương Thiên lại cảm giác mình có một tia liên hệ kỳ dị cùng thanh đại đao này.

Hơn nữa hắn còn không cảm nhận được trọng lượng của đại đao này.

Nhẹ nhàng nhắc lên, thanh đại đao dài sáu mươi mét này lại bị hắn cầm lên.

“Trở nên nhỏ hơn rất nhiều!"

Dương Thiên cảm thấy mình hình như có thể khống chế thanh đại đao này, trong lòng khẽ động, sau đó thanh đại đao dài sáu mươi mét này lại thật sự nhỏ đi một chút.

Dương Thiên lộ ra vẻ hưng phấn, khống chế thanh đại đao màu đen này, cuối cùng, xuất hiện trong tay là một thanh đại đao dài tới hai mét, vừa vặn thích hợp cho hắn sử dụng.

Dương Thiên đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Uy Đế bên kia, lại nhìn thấy sắc mặt Uy Đế tràn đầy tái nhợt, tay phải cầm trường kiếm còn đang không ngừng run rẩy, lộ vẻ sợ hãi.

“Xem ra trong thanh trường kiếm kia cũng có ý chí trùng kích ý thức, nhưng mà thoạt nhìn trùng kích ý thức này không lớn bằng mình!”

Dương Thiên nghĩ trong lòng.


Thanh trường kiếm kia chỉ có thể xem như thần binh cấp một, ý chí còn rất yếu!” Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vang lên trong đầu Dương Thiên.

“Đúng rồi, sư phụ, cái gì là thần binh cấp một, thần binh cấp ba vậy ạ?” Dương Thiên tò mò hỏi.

Đại đao trong tay hắn lại có thể tùy ý biến đổi lớn nhỏ, thần bí dị thường.

“Đó là sự phân chia của tất cả thần binh trong thế lực vũ trụ! Cấp chín là nhất, nhưng mà cho dù là cấp một tầm thường thì cũng không phải thứ người bình thường có thể có được. " Huyền Hư đạo nhân nói.

“Thế lực vũ trụ?” Dương Thiên yên lặng suy nghĩ cái gì đó trong lòng.

Uy Đế rốt cục đứng dậy, trong tay cầm trường kiếm thần bí, khuôn mặt tràn đầy hưng phấn, sau đó, ông ta thế nhưng mặc kệ Dương Thiên, lại đi lên phía trước, ánh mắt ông ta nhìn về phía khải giáp trên người người đàn ông trung niên bình thường kia.

Thanh trường kiếm này cơ hồ vượt qua bất kỳ vũ khí nào mà ông ta từng thấy, so sánh với nhau, bao tay trên tay ông ta quả thực yếu ớt như bọt biển.

Thậm chí cũng không hề thua kém với thần kiếm Tử Vi của Long Kinh Thiên mà ông ta từng thấy qua.

Ông ta nhìn chằm chằm vào khải giáp kia, thanh trường kiếm này đã lợi hại như vậy, thế thì khải giáp này ngay cả Long Kinh Thiên cũng không nhất định là đối thủ của ông ta.

Rốt cục, ông ta tiếp xúc với người đàn ông bình thường này, chạm vào khải giáp, trên mặt lộ ra tươi cười.

Thế nhưng, nụ cười của ông ta vừa mới lộ ra, trên người thi thể này chợt bộc phát ra một khí thế vô cùng mãnh liệt.

Khí thế này thậm chí vượt xa cường giả cấp S đỉnh phong.


So với khí thế của Long Kinh Thiên trên cấp S mà ông ta từng tiếp xúc còn mãnh liệt hơn!

Uy Đế bị cỗ khí thế này trùng kích chính diện, thân thể không chịu nổi, thậm chí trên da xuất hiện giọt máu, sau đó kêu thảm một tiếng, thân thể lui về phía sau, máu phun ra, chật vật không chịu nổi.

"Uy Đế!"

Lúc này, hơn mười cường giả cấp S phía sau lại vừa vặn chạy tới, thấy được bộ dáng thê thảm của Uy Đế, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Uy Đế là cường giả cấp S đỉnh phong, cũng là cường giả đứng thứ hai thế giới, ai có thể đả thương ông ta?

Chẳng lẽ Long Kinh Thiên đi tới trong bí cảnh này rồi sao?

Nhưng lấy thân phận của Long Kinh Thiên, nếu đi tới nơi này, không có khả năng không hiện thân.

Đột nhiên, một ý tưởng khủng khiếp xuất hiện trong tâm trí của họ.

Chẳng lẽ đây là công kích của Dương Thiên?

Nghĩ tới đây, trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK