Dương Thiên vẫn đang bảo hộ tinh thần, ở phía xa, Long Kinh Thiên nhận ra được tình huống này, sau đó ánh mắt trở nên điên cuồng, Long Kinh Thiên lớn tiếng nói “Dương Thiên bây giờ chỉ cần mười giây cuối cùng, trong mười giây này chúng ta cho dù như thế nào cũng phải cản được con cự thú Thương Long này! Một khi Dương Thiên chết, cả hành tinh này của chúng ta đều sẽ bị những loài quái vật biển khổng lồ này chiếm lĩnh! Con cháu đời sau của chúng ta sẽ bị những quái vật biển máu lạnh này hủy diệt toàn bộ!”
Trong mắt mười mấy cường giả cấp S toàn bộ đều lộ ra vẻ điên cuồng, lúc này Hoàng Thừa Quốc đột nhiên bay ra, nhìn vào Dương Thiên ở nơi xa lần cuối, ông ta trực tiếp tấn công về phía cự thú Thương Long, tới ngay trước mặt nó rồi không hề do dự mà tự bạo.
“Thừa Quốc!” Long Kinh Thiên hét lớn.
“Tổ trưởng!” Cố Linh Kiệt nhìn Hoàng Thừa Quốc, trong mắt đầy bi thương.
“Tổ trưởng!” Toàn bộ Long Tổ, hơn một ngàn thành viên toàn bộ đều đang rơi lệ. Hoàng Thừa Quốc đã làm tổ chưởng Long Tổ mười mấy năm rồi, đối với mọi chuyện đều làm một cách công bằng và công chính nhất, lúc thường hoàn toàn không hề ra vẻ bề trên, đối xử với tất cả thành viên trong Long Tổ đều rất thân thiết, rất được mọi người yêu mến.
Nhưng mà, bây giờ một người cường giả cấp S trung kỳ, người tổ trưởng đã điều hành Long Tổ mấy chục năm, vào thời điểm quan trọng này đã tự bạo rời đi, không hề để lại một dấu vết nào nữa!
Tổ trưởng Long Tổ, Hoàng Thừa Quốc, chết!
Tất cả mọi người đều khóc, trong Hoa Hạ rất nhiều người đều đứng thẳng lưng, nhìn vào lão nhân vừa ra đi này, nghiêm trang lạy một lạy.
Trong những ngày này bọn họ đều tận mắt nhìn thấy lão nhân này vì bảo vệ Hoa Hạ mà làm rất nhiều việc.
“Con quái vật biển đáng chết này!” Mọi người đều nhìn cự thú Thương Long với ánh mắt căm phẫn, nhưng bên trong lại nhiều hơn nữa là cảm giác tuyệt vọng.
Cường giả cấp S không ngừng chết đi, những anh hùng luôn bảo vệ nhân loại này ngay cả thi thể cũng không để lại.
“Không ai có thể cản lại con quái vật này sao?” Mọi người đều lẩm bẩm nói, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Màn hình được kéo gần hơn, hình ảnh của Dương Thiên xuất hiện trên màn hình.
Con quái vật đó vẫn cứ trực tiếp xông tới chỗ Dương Thiên, bọn người Long Kinh Thiên đều đang cản lại sự tiến bước của con quái vật này, không hề do dự tự bạo để cản trở bước tiến của nó!
“Chẳng lẽ Dương Thiên thật sự có khả năng ngăn cản được con quái vật này?”, Mọi người nhìn thấy cảnh này, trong lòng đều có cùng suy nghĩ như vậy, không ngừng dâng lên một tia hy vọng. Nhưng đôi mắt của Dương Thiên vẫn đang nhắm chặt.
Sau khi Hoàng Thừa Quốc tự bạo, cũng chỉ cản được con quái vật một giây, thế nhưng tiếp sau đó, toàn bộ cường giả cấp S của Liên Minh Chúng Thần, Liên Minh Châu Âu đều không hề do dự tiến lên, lựa chọn tự bạo!
Bọn họ đang dùng tính mạng vì Dương Thiên tranh thủ thời gian.
Trong mắt mọi người ngấn lệ nhìn những anh hùng không ngừng hy sinh thân mình.
“Dương Thiên! Mau tỉnh dậy đi!”, trong lòng mọi người cầu nguyện.
Trong chớp mắt, chỉ còn lại Long Kinh Thiên, Cố Linh Kiệt và Uy đế, Johan của Liên Minh Chúng Thần và Paulina của Liên Minh Châu Âu! .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
2. Ở Ké Nhà Diêm Vương
3. Viết Lại Những Vì Sao
4. Trẫm Không Dám Nữa
=====================================
Còn dư lại hai giây cuối cùng, thực lực của Cố Linh Kiệt chỉ ở cấp S sơ kỳ, không hề có khả năng cản lại con cự thú Thương Long, thực lực của Paulina cũng không mạnh lắm, trong mắt Johan lộ ra vẻ điên cuồng, muốn trực tiếp tiến lên tự bạo, nhưng lại bị một bàn tay giữ lại.
Uy đế với thân hình gầy gò, sắc mặt điên cuồng, quay lưng đối đầu con quái vật.
“Cậu trẻ hơn tôi, Liên Minh Chúng Thần giao cho cậu!”, âm thanh của Uy đế vang lên trong tai của Johan!
“Bang!” một tiếng nổ lớn, vị lãnh tụ cao nhất của Liên Minh Chúng Thần, đã đi đến cuối con đường của cuộc đời!
Trong mắt Johan ngấn lệ, nhìn về phiến sương mù máu phía trước, không nhịn được nước mắt.
“Long tiền bối! Để tôi!” Cố Linh Kiệt nhìn Long Kinh Thiên, Long Kinh Thiên cười nhạt: “Thiên hạ này cuối cùng là của thanh niên mấy cậu, chúng tôi đều đã già rồi, Linh Kiệt, Long tổ giao cho cậu, tôi rất yên tâm!” Long Kinh Thiên cười lớn, sau đó không hề sợ hãi tiến đến con cự thú Thương Long.
Trong mắt con cự thú Thương Long đầy sát khí, những con kiến này đúng là đang tìm cái chết, tuy là không làm cho nó bị thương gì hết, nhưng lại như mấy con muỗi cứ bay tới bay lui trước mặt, làm cho nó rất cáu bẳn.
Long Kinh Thiên nhìn vào con cự thú Thương Long ngay trước mặt, trong mắt không hề có ý sợ hãi, bây giờ ông cũng gần trăm tuổi rồi, đã sớm sống đủ.
Nhìn về quê hương ở nơi phương xa, hồi ức lại những kỷ niệm thời còn trẻ, trong mắt Long Kinh Thiên lộ ra ý cười.
“Hủy diệt đi!” Long Kinh Thiên chuẩn bị tự bạo!
“Không được!” người trong Long Tổ, còn có toàn bộ người dân của Hoa Hạ đều đau khổ la lớn, trên mặt đã chảy đầy nước mắt. Long Kinh Thiên là người bảo hộ chân chính của Hoa Hạ, đã bảo vệ cho quốc gia cự long này trong hơn tám mươi năm, bây giờ lại rơi vào kết cục như vậy sao.
“Dương Thiên! Mau tỉnh lại đi! Cậu còn không tỉnh, mọi người đều sẽ chết đó!”
“Dương Thiên, tỉnh lại đi!”
“Dương Thiên, tỉnh lại đi!”
Trong lòng mọi người đều không ngừng hô hoán. Năm mươi mấy người cường giả cấp S bây giờ chỉ còn lại mấy người cuối cùng.
Phảng phất như cảm nhận được sự cầu nguyện của mọi người, Dương Thiên vốn luôn nhắm mắt đột nhiên mở bừng mắt ra, sau đó, trên người phát ra một cổ khí thế cực mạnh.
Cổ khí thế này, đã vượt qua cực hạn của cấp S rất nhiều, giống như đã đi vào một cảnh giới mới!
Danh Sách Chương: