Bên trên bảo tọa ngồi lấy một người đàn ông, bề ngoài vóc dáng tương đối lực lưỡng, thế nhưng khuôn mặt hoàn toàn không thể nhìn rõ, hoàn toàn bị che lấp bởi một đạo hắc vụ đen kịt âm u chí cực.
Phía trước mặt hắn lúc này là hai hàng người đứng hai bên trái phải, tiến lên trên một chút cũng có hai hàng ghế dựa, bên trên ngồi lấy từng vị hồn tộc trưởng lão.
Toàn bộ đại điện đều tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, không một ai dám lên tiếng trước vì đơn giản bọn họ biết rằng vị tộc trưởng trước mặt bọn họ trong lòng đang cực kỳ không bình tĩnh, súng bắn chim đầu đàn đạo lý này bọn họ đương nhiên hiểu rõ.
Một tên địa cấp hộ pháp tứ tinh đấu tông, một vị Thiên tôn thất tinh đấu tôn, hai vị trưởng lão nhất tinh đấu thánh, đó là những người bọn họ phái đi tiến về Nam vực Tiêu gia, thế nhưng tất cả đều có chung một kết cục, chính là một đi không trở lại.
“Táp…táp…táp…!” Từng tiếng ngón tay gõ lên tay vịn bảo tọa để cho một đám trưởng lão im lặng cũng như vị phân điện chủ đang quỳ mọp dưới đất sau khi báo lên tin tức trái tim nhảy lên cổ họng.
Trước đó, bọn họ cả tộc ai nấy đều ngạo mạn khinh thường Tiêu gia hiện tại đã xuống dốc, nghĩ tới chỉ cần để phân điện phái ra một tên Địa hộ pháp thôi cũng là đủ rồi, thế nhưng đột nhiên nhô ra một tên cường giả nghi ngờ là có thực lực đấu tôn xen ngang một cước để cho kế hoạch chưa kịp thực hiện đã bị dập tắt từ trong trứng nước.
Khi đó, Vụ hộ pháp chạy thoát về phân điện, vị phân điện chủ đang quỳ dưới nền đất này đã vô cùng tức giận, thế nhưng hắn cũng chưa cảm thấy chuyện này nghiêm trọng bởi lẽ dù sao địch nhân cũng chỉ là một tên đấu tôn mà thôi, lại nghe từ Vụ hộ pháp về tuổi tác cùng bề ngoài của Lý Thiên Ngọc, hắn chủ quan nghĩ rằng Lý Thiên Ngọc chắc cũng mới chỉ bước vào đấu tôn, thực lực tối đa lắm cũng chỉ tới hai tinh đấu tôn mà thôi, chính vì chủ quan, cho nên không có thông báo lên bên trong tộc.
Vị hồn điện phân điện chủ này cũng không thể tự thân đi tới Nam vực vì hắn còn có nhiệm vụ trong người cũng như phải tọa trấn bên trong phân điện tránh các thế lực khác nghe tiếng gió mà tập kích, hồn điện mấy năm nay làm những việc khiến nhân thần công phân không phải là số ít, cho nên hắn không dám bất cẩn.
Sau đó, vị phân điện chủ này sai khiến Vụ hộ pháp đem theo hắn chỉ thị tới tìm một vị Thiên tôn nhờ ra tay giải quyết, ban đầu hắn còn nghĩ đôi khi là không cần Thiên tôn xuất thủ, chỉ một vị Địa tôn là đủ rồi, thế nhưng hắn bên trong các vị phân điện chủ nổi tiếng là người tâm tư cẩn mật, vì tránh lật thuyền trong mương cho nên cuối cùng vẫn lựa chọn Thiên tôn cường giả xuất thủ, đương nhiên hắn cũng không biết là Vụ hộ pháp còn mang theo tin tức về Dược Trần cũng là Dược tôn giả cùng dị hỏa bảng bài danh thứ mười một, Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Vụ hộ pháp vì muốn độc chiếm công lao cùng leo lên bắp đùi của vị Thiên tôn đang cần dị hỏa mà đã bị Lý Thiên Ngọc xử đẹp kia, cho nên cũng không có đem tin tức về Dược Trần cho hắn.
Cuối cùng, ai mà nghĩ Lý Thiên Ngọc thực lực mạnh ngoài dự liệu để vị Thiên tôn kia không thể không bóp nát không gian ngọc giản truyền tin gọi ra hai vị trưởng lão là Âm Dương nhị lão.
Hai vị nhất tinh đấu thánh ra tay, tưởng như sự đã rồi, ai có thể tin được, vị Thiên Tôn kia vẫn không tránh khỏi cái chết, hơn nữa còn kéo theo hai vị đấu thánh đệm lưng.
Vị phân điện chủ này ban đầu nghe thuộc hạ báo cáo toàn bộ tiểu không gian của hai vị trưởng lão đã sụp đổ biến mất, mệnh giản ngọc bài phá toái, hắn còn tưởng bản thân tai mình xảy ra vấn đề, bàn tay bóp chặt lấy vị truyền tin nô bộc giọng nói lạnh lẽo muốn tên kia trả lời lại một lần nữa, khiến vị nô bộc kia suýt chút nữa đang sống sờ sờ bị bóp chết.
Chỉ là hắn không có nghe nhầm, lần này vị nô bộc kia nói rất rõ ràng để hắn tâm mật lạnh lẽo run rẩy không ngớt.
Mệnh giản ngọc bài phá toái đại biểu cho cái gì hắn hoàn toàn hiểu rất rõ ràng, chỉ là hắn không thể tin được hai vị trưởng lão vậy mà vẫn lạc tại Nam vực.
Hơn nữa đáng chết chính là nếu việc này mà bên trong tộc truy cứu lên, hắn chắc chắn không có quả ngon để ăn, đôi khi còn có khả năng chết rơi mất, bởi vì hai vị đấu thánh cũng không phải là rau cải trắng đi đâu cũng có, tuy chỉ là nhất tinh đấu thánh, bên trong tộc cũng không chỉ có mỗi hai người này, thế nhưng lại là một chiến lực không hề nhỏ chút nào, nay lại gián tiếp từ hắn mà mất đi, bảo làm sao hắn không sợ hãi cho được?
Vị phân điện chủ này biết bản thân hắn giấu không nổi chuyện này, mà cho dù có giấu được nhất thời, nhưng không thể giấu được cả đời, nếu lúc đó chuyện vỡ lở ra, hắn chính là chỉ có một con đường chết, ngược lại nếu thành khẩn đăng báo lên bên trong tộc, thêm vào lời nói của hắn, gạt toàn bộ trách nhiệm lên đầu Vụ hộ pháp, như vậy tội của hắn có khả năng sẽ không phải chịu xử phạt quá nặng, như vậy so với phải chết đã là thiên đại vận may.
Cho nên lúc này hắn chính là đang quỳ gối bên dưới đại điện, run rẩy bẩm báo lên tin tức cho vị đang ngồi trên bảo tọa kia, vị tộc trưởng tối cao của Hồn tộc, Hồn Thiên Đế.
Cuối cùng, khi vị phân điện chủ này áp lực lên tới đỉnh điểm, toàn thân run như cầy sấy, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng áo bào, Hồn Thiên Đế mới lạnh lùng mà bình tĩnh lên tiếng:
“Điều ngươi nói trước đó, ngươi đảm bảo hoàn toàn là sự thật?”
Vị phân điện chủ này nghe vậy đánh thót một cái, đầu vẫn dán xuống mặt đất lạnh băng, không dám ngẩng lên vội đáp:
“Thưa tộc trưởng, điều thuộc hạ vừa nói hoàn toàn là sự thật, không dám có một câu dối trá!”
Hồn Thiên Đế lại tiếp tục bình thản nói:
“Vậy tại sao trước đó, ngươi không đem tin tức này thông báo lên, ngược lại tự ý đưa ra mệnh lệnh? Ngươi hẳn nên biết kế hoạch này đối với toàn tộc cỡ nào quan trọng!”
Nghe vậy, vị phân điện chủ này toát mồ hôi lạnh càng lúc càng nhiều, sau đó hắn run rẩy đáp:
“Thưa tộc trưởng, trước đó, Vụ hộ pháp khi trở về, hoàn toàn không nói rõ tình hình lúc đó, thuộc hạ chỉ có thể dựa vào một chút tin tức của hắn mà suy đoán, sau đó để chắc chắn cho nên mới lệnh cho hắn đi mời tới một vị Thiên tôn, biết được phía trên vị Thiên tôn kia còn có hai vị Âm Dương nhị lão, cho nên thuộc hạ mới không có bẩm báo lên, thuộc hạ cũng không ngờ tới địch nhân lại mạnh như vậy, ngay cả hai vị trưởng lão đấu thánh cũng vẫn lạc!”.
“Ồ, nói như vậy, tất cả đều không phải lỗi của ngươi mà là của tên hộ pháp kia?” Hồn Thiên Đế thản nhiên nói.
“Không, không phải…thuộc hạ có tội, cầu xin tộc trưởng khai ân!” Phân điện chủ tay chân lạnh toát, vội vội vàng vàng quỳ rạp xin tha nói.
“Cũng được, người tới…mang hắn vào Cửu u âm phong giới!” Hồn Thiên Đế đối với phân điện chủ cầu xin cũng không để ý, phất tay nói.
Nghe được quyết định của Hồn Thiên Đế, một đám tộc nhân cao tầng khẽ hấp một ngụm khí lạnh, sống lưng băng hàn, thầm nói một tiếng:”Xong đời!”
Quả vậy, khi vị phân điện chủ kia nghe thấy “Cửu u âm phong” mấy cái chữ này, nội tâm một mảnh tro tàn, bởi lẽ bên trong hồn tộc không ai không biết vị trí nơi kinh khủng kia.
Cửu u âm phong giới, chính là một tiểu thế giới do một đám đấu thánh cùng nhau mở ra, tiểu thế giới này bao trùm toàn bộ một cái thâm uyên sâu không thấy đáy, hồn tộc làm ra nơi này nhằm làm nơi lịch luyện, nhưng chủ yếu nhất vẫn là dùng để trừng phạt tội nhân cùng kẻ địch.
Nghe nói thâm uyên này liên thông với cửu u âm giới, phía dưới liên tục thổi ra một loại âm phong chuyên đả thương thần hồn, người bị ném vào đây, cho dù có là bán thánh cửu chuyển cũng là thập tử nhất sinh, nếu thời gian dài ở bên trong, linh hồn sẽ bị đánh tan, hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa, chỉ có thánh giả, cũng tức là đấu thánh cường giả ở bên trong mới có thể hoàn toàn vô sự, bởi linh hồn cường độ của bọn họ khi đó đã hoàn toàn có thể chịu được, đối với đấu thánh thì là nơi rèn luyện tinh lọc linh hồn rất tốt, thế nhưng đối với một tên tu vi chỉ có đấu tôn như vị phân điện chủ này, vậy thì chẳng khác nào tử lộ.
Vị phân điện chủ kia cũng không có nói cầu xin tha thứ, bởi lẽ ai trong tộc mà không biết vị tộc trưởng kia lời nói bên trong tộc chính là có một không hai, còn việc can đảm đứng lên phản kháng, càng như vậy càng chết nhanh, hơn nữa so với Cửu u âm phong còn kinh khủng thê thảm hơn, cho nên biểu tình mới như vậy xám ngắt.
Có điều, tuy bên trong Cửu u âm phong giới khả năng hắn sống sót được là rất thấp, thế nhưng không phải không có chút tỷ lệ nhỏ nhoi, so với ngay lập tức chết, hắn đương nhiên chọn con đường thứ nhất.
Đợi vị phân điện chủ kia bị lôi đi, toàn bộ đại điện lại rơi vào một loại tĩnh lặng như chết, mỗi khi ánh mắt Hồn Thiên Đế đảo qua một vị trưởng lão là vị trưởng lão kia toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, không dám có chút xíu cử động dư thừa nào.
Hồi lâu không thấy ai mở miệng nói chuyện, Hồn Thiên Đế có lẽ cũng cảm thấy vô vị, cho nên hắn nói:
“Các vị, như vậy đối với chuyện này các ngươi cảm thấy thế nào?”