Đáng nói một điều là tên đạt ma quốc sư Cưu Ma Trí vốn có ý định cầm 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm đến hòng đổi lấy Lục mạch thần kiếm kiếm phổ, bất qua chân còn chưa kịp đặt xuống đất Đại lý thì nghe thấy tin tứ đại thần tăng và Khô vinh thiền sư bị người giết.
Hắn cũng suy nghĩ một phen, cũng đoán được rằng Lục mạch thần kiếm kiếm phổ sợ rằng đã đổi chủ, bất quá để cho chắc ăn, hắn cũng tìm đến Thiên Long tự, chỉ thấy nơi nơi một sắc tang trắng, hắn quang minh chính đại dâng thiếp với ý định vào phúng viếng mấy vị cao tăng.
Cưu Ma Trí vào đến nơi, dâng hương phúng vái xong xuôi đâu đó bèn tìm kiếm mấy vị cao tăng trong chùa, lòng vòng một hồi có ý muốn hỏi tung tích Lục mạch thần kiếm kiếm phổ.
Thật không may cho hắn, kiếm phổ bị cướp lại chết mấy vị cao tăng võ công cao cường, giờ tự nhiên có tên đến xát muối vết thương, vừa đau lại vừa tức, cho nên nguyên một dàn cao tăng liền chụp bô cứt lên đầu Cưu Ma Trí cho rằng hắn là tên ác tặc, Cưu Ma Trí cũng luôn miệng giải thích, nói mình không có làm việc này.
Bất quá không may cho hắn, toàn bộ Thiên long tự hiện trong tình trạng thùng thuốc súng có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, tên này hỏi gì không hỏi lại cứ nhằm vào Lục mạch thần kiếm mà hỏi, đám tăng nhân thì trong lòng chửi mẫu thân Cưu Ma trí “Mẹ kiếp! làm quái gì còn Lục mạch thần kiếm ở đây, ngươi cố tình hỏi đểu có phải không!? cũng được thôi! Ngươi đã thích thì chúng ta cho ngươi a!”
Sau đó, cũng không có sau đó, đám tăng nhân cùng Cưu Ma Trí mặc dù đều là hòa thượng nhưng cũng là thuộc về giang hồ võ lâm, một lời không hợp thì đánh.
Cho nên Cưu Ma Trí đây là bị nguyên Thiên Long tự vây công, thêm đó Đoàn Chính Minh, Đoàn Chính Thuần cũng tham dự.
Cưu Ma Trí tuy võ công cao cường, luyện Tiểu vô tướng công bắt chước đánh ra 72 tuyệt kỹ thiếu lâm đại sát tứ phương, đánh chết mười mấy người, bất quá song quyền nan địch tứ thủ, ăn một phát Nhất dương chỉ thập thành công lực của Bảo Định đế Đoàn Chính Minh, mặc dù tán đi đến 7,8 thành nhưng trúng phải cũng bị trọng thương.
Thấy tình thế nguy cấp, Cưu Ma Trí chợt để ý đến tiểu tử Đoàn Dự đang đứng ngoài cổ vũ xem náo nhiệt, hắn bứt ra vòng vây lao tới chộp lấy Đoàn Dự đề thân lao ra.
Đám tăng nhân, Đoàn Chính Minh, Đoàn Chính Thuần không ai dám khinh cử vọng động, đành phải thả hắn rời đi.
Bất quá, do chết đến mười mấy người, lại bị bắt đi mất thế tử Đoàn Dự cho nên từ giờ phút này Thiên Long tự thái độ đối với Cưu Ma Trí cũng là thù bất cộng đái thiên.
Ngoài ra giang hồ cũng lưu truyền việc Cái bang tụ họp tại hạnh tử lâm, không biết có đại sự gì xảy ra.
Lý Thiên Ngọc nghe được mấy tin tức này, nhất là nghe đến Cưu Ma Trí thay mình chùi đít, hắn trong lòng có chút hả hê, lại nghĩ đến việc của Kiều Phong, khởi nguồn từ dâm phụ Khang Mẫn, nữ nhân này câu dẫn từ Đoàn Chính Thuần, lại cưới Mã Đại Nguyên, sau đó thông đồng Bạch Thế Kinh cùng Toàn Quán Thanh, không biết sắc đẹp thế nào mà lại có thể dẫn lên phong ba như vậy, Lý Thiên Ngọc hoàn toàn là tò mò.
Cho nên hắn quyết định dẫn theo tứ nữ đi hướng Hạnh Tử lâm. Trên đường đi, Lý Thiên Ngọc cũng không đề cập gì đến thân thế của Mộc Uyển Thanh, chỉ hay nói chuyện phiếm, đôi lúc trêu chọc khiến nàng bực mình lên cãi lộn với hắn, tuy thế nhưng hắn cũng đặc biệt chiếu cố cho nàng, hắn thường nắm tay dắt nàng đi, nàng thích cái gì hắn không nói hai lời mà mua cho nàng, dù sao cũng là người mới, các ngươi hiểu a!
Ngạc nhiên là tam nữ cũng không có chút gì gọi là đố kỵ với Mộc Uyển Thanh, còn lẫn nhau xưng hô tỷ muội, gặp thành thị là lại lôi kéo nàng đi dạo phố, theo đó thì Lưu Anh lớn nhất làm đại tỷ, Thu nhi nhị tỷ, Mộc Uyển Thanh làm tam tỷ, tiểu Niệm Từ là tiểu muội.
Mộc Uyển Thanh thấy tam nữ đối xử với mình rất tốt cho nên cũng dần dần hòa nhập vào đại gia đình, trên mặt nàng cũng bỏ đi đấu bồng cũng như che mặt, bất quá không bỏ được thói quen mặc hắc y, Lý Thiên Ngọc đối với vấn đề này hoàn toàn là ủng hộ, theo hắn thì nàng rất hợp với màu đen.
Rất nhanh sau đó, Hạnh Tử lâm xuất hiện trong tầm mắt của hắn, Lý Thiên Ngọc bước tới, hàng loạt đệ tử Cái bang ra vào tấp nập, cũng không ai chặn đường hắn, dù sao Cái bang mặc dù là tụ họp có việc cũng không thể ngang ngược bá đạo chặn đường không cho người khác tiến vào nhất là bang chủ lúc này lại là Kiều Phong.
Đoàn người tiến đến một khu đất trống nằm không sâu lắm phía trong Hạnh Từ lâm, đảo quanh tầm mắt, Lý Thiên Ngọc hơi sửng sốt vì thấy một bên có ba vị nữ tử, đều là tuyệt sắc, so với chúng nữ cũng là ngang ngửa một chín một mười, trong đó đặc biệt có một vị nữ tử toàn thân phát ra một sự yếu đuối làm người khác thương cảm, y phục thướt tha tung bay theo gió làm nam nhân thì chỉ muốn ôm nàng vào lòng mà che chở.
Ngũ quan của nàng tinh xảo như búp bê, một đôi mắt phượng câu hồn, mũi nhỏ xinh, đôi môi đỏ căng mọng, có chút ướt át, vóc dáng cao gầy mảnh mai, eo thon, ngực không lớn nhưng từ hình dáng mà nói thì cũng đạt chuẩn.
Hai nữ đứng kế bên tuy kém hơn một chút nhưng cũng không kém được đi đâu, một người nhí nhảnh, một người dịu dàng trầm ổn.
Đứng bên cạnh ba nữ tử chính là tên tiểu tử Đoàn Dự, còn có hai vị chính là Bao Bất Đồng cùng Phong Ba Ác.
Lý Thiên Ngọc có chút chửi mẹ, hắn hoàn toàn không nghĩ ra tại sao khi cướp đoạt kỳ ngộ của con hàng này mà hắn vẫn gặp được “thần tiên tỷ tỷ” hơn nữa còn bám đuôi đến tận đây, không biết Cưu Ma Trí tên này làm ăn thế nào, với một tên tiểu tử không biết võ công thế mà còn để hắn trượt khỏi lòng bàn tay.
Thực ra Lý Thiên Ngọc cũng không biết rằng khi Cưu Ma Trí bắt được Đoàn Dự, hỏi ra rằng Lục mạch thần kiếm đã mất tích, Cưu Ma Trí liền đem Đoàn Dự đến Yến tử ổ muốn tiến vào Tham hợp trang, mục đích của hắn thì ai cũng biết, cũng vẫn theo nguyên tác Đoàn Dự cũng theo kịch bản được A Chu, A Bích cứu lại tiếp tục đi tới Mạn đà sơn trang mới gặp được Vương Ngữ Yên.
Bất quá tuy Đoàn Dự thoát khỏi tay Cưu Ma Trí cũng gặp được Vương Ngữ Yên sau đó bị Bao Bất Đồng đuổi đi, hắn cũng gặp Kiều Phong ở tửu lâu, nhưng kỳ ngộ đã bị Lý Thiên Ngọc đoạt, Đoàn Dự một thân muốn võ công không có võ công, làm gì có chuyện kết giao được với Kiều Phong!?
Lý Thiên Ngọc quan sát đánh giá tam nữ một hồi, từ trên xuống dưới cũng gật đầu, mặc dù dung mạo xinh đẹp mỹ lệ như vậy bất quá tính tọc mạch của Vương Ngữ Yên thì hắn chẳng dám khen ngợi, đối với cái mớ kiến thức võ công của nàng hắn mặc dù đánh giá cao sự thông minh, tính cần mẫn nhưng thú thực điều này rất vô dụng.
Đối với võ giả yếu kém thì có lẽ còn có chút tác dụng, vì tốc độ không quá nhanh, nhưng đổi lại là cao thủ, so chiêu chỉ trong chớp mắt, điện quang hỏa thạch, nàng không bắt kịp được tốc độ của người ta huống gì đòi phá giải!?
Lại chú ý đến diễn biến trong sân, lúc này Phong Ba Ác cùng Bao Bất Đồng đã so chiêu cùng vài vị trưởng lão Cái bang, cũng ăn thiệt không nhỏ, Phong Ba Ác trúng độc, may mắn Kiều Phong tính tình rộng rãi sai người cấp thuốc giải cho hắn bất quá cần người hút chất độc ra.
Đoàn Dự xung phong nhận việc, ghé mồm hút xong lại nhổ ra từng ngụm máu đen, Phong Ba Ác dùng thuốc giải thì càng lúc mặt mày càng hồng hào còn tên tiểu tử Đoàn Dự thì khác một trời một vực.
Tên này mặt mày tái đen ngã vật xuống co quắp, Lý Thiên Ngọc thấy vậy vỗ trán đánh “chát!” một cái khiến tứ nữ nhìn hắn có chút khó hiểu.
Không tiện giải thích chỉ nhìn Đoàn Dự mà lắc đầu ngao ngán, hắn thề rằng chưa bao giờ gặp một thằng ngu nào như vậy cả, thứ nhất võ công không có, nội công cũng không, thứ hai Đoàn Dự cũng không may mắn nuốt ngô công với Mãng cổ chu cáp, hắn cũng không làm được bách độc bất xâm vậy mà dám ghé mồm hút độc cho Phong Ba Ác chỉ vì Vương Ngữ Yên giương đôi mắt phượng nhìn hắn một hồi.
Lý Thiên Ngọc ngán ngẩm thở dài một tiếng đi tới, thuốc giải độc này những người khác không phải không có nhưng đối với người có nội công còn có thể áp chế chút đỉnh, không có mau chóng chết đi, còn với Đoàn Dự thân thể yếu đuối, nếu hắn không ra tay thì chỉ một vài phút sau bảo đảm tên kia đi đời nhà ma lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân là cái chắc.
Tới bên cạnh, rút ra một viên giải độc hoàn co tay bắn thẳng vào miệng Đoàn Dự, tên này một lúc sau hắc khí trên mặt tiêu tán, hô hấp ổn định, không còn dấu hiệu bị trúng độc, sau đó hắn đứng lên hướng Lý Thiên Ngọc chắp tay cảm tạ, hắn cũng nhận ra Lý Thiên Ngọc và Mộc Uyển Thanh vì không lâu trước hắn còn gặp được hai người.
Tam nữ cũng hướng hắn cảm ơn, cũng hỏi danh tính của hắn vừa tự giới thiệu bản thân, Lý Thiên Ngọc xua tay ý bảo không cần nhưng cũng nói ra tên của mình, sau đó hắn liền đứng nguyên tại chỗ xem tiếp. Vương Ngữ Yên, A Chu, A Bích ngước nhìn khuôn mặt tuấn dật của hắn lại nhìn tứ nữ đứng bên cạnh, có chút hiếu kỳ.