Câu nói này của Lý Hàn Lâm giống như một quả bom làm nổ tung cả căn phòng.
Toàn bộ khách mời đều rất kinh ngạc.
Trong chớp mắt, cả căn phòng xôn xao bàn tán, rất ồn ào.
"Chuyện này là sao? Không ngờ nhà họ Lý lại có hôn ước với cái người tên Triệu Phong đó!".
"Chuyện này chắc là tin tức của năm đấy, không ngờ lại còn chuyện bí mật như này nữa!"
"Không phải nhà họ Lý có hôn ước với nhà họ Vương à? Sao giờ lại kết hôn với Triệu Phong?"
Lúc này người ngạc nhiên nhất chính là Vương Thanh Minh và Vương Tử Văn.
Hai ông cháu kinh ngạc đến mức suýt sái quai hàm.
Cho dù thế nào thì người nhà họ Vương cũng không ngờ được chuyện Lý Thư Yểu và Triệu Phong còn có hôn ước với nhau.
Lúc mọi người vẫn còn đang nghi hoặc, Lý Hàn Lâm vội vàng giải thích: "Các vị khách quý, đừng ngạc nhiên, hôn ước giữa Thư Yểu nhà tôi với Triệu Phong chỉ đơn giản là một trò đùa thôi, vốn dĩ nhà họ Lý chúng tôi cũng không coi là thật, chỉ là Triệu Phong lại tưởng thật, chúng tôi đã định kéo dài thêm một thời gian chờ có cơ hội rồi mới hủy hôn ước để giữ lại chút mặt mũi cho cậu ta, nhưng hôm nay thằng nhãi này quá tệ, mỗi hành vi lời nói đều không xứng làm con rể nhà họ Lý chúng tôi, cho nên nhà họ Lý chúng tôi nhất định phải hủy hôn ước!" Ông ta nói xong, rốt cuộc mọi người cũng hiểu đã có chuyện gì.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, thật ra chuyện này rất đơn giản, đó là nhà họ Lý cho rằng bây giờ gia thế của Triệu Phong không xứng với nhà họ Lý, mà bản thân Triệu Phong cũng không xứng với Lý Thư Yểu, Vương Tử Văn nhà họ Văn mới là người xứng nhất.
Một dòng họ lớn thì rất để ý chuyện môn đăng hộ đối, các khách mời khác đều hiểu rõ đạo lý này, bọn họ cũng đều biết nhà họ Lý làm thế là không hợp, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, dù sao thì cũng phải nhìn vào thực tế, nhà họ Vương và nhà họ Lý đều là danh gia vọng tộc của cả tỉnh thành, mà Triệu Phong thì chả là cái thá gì cả.
Vẻ mặt của Vương Thanh Minh nhà họ Vương rất nghiêm túc, ông ta rất tức giận, bởi vì Lý Hàn Lâm chưa từng nói chuyện này với ông ta, nhưng cũng không nổi giận ở đó.
Mà Vương Tử Văn thì phản ứng rất nhanh, không những không tỏ ra tức giận mà còn điềm đạm nở một nụ cười với Lý Hàn Lâm và nói: "Ông Lý, ông đừng tức giận, đừng để trong lòng, hủy hôn cũng được, mà không hủy cũng chẳng sao, hôm khác chúng ta bàn sau, đừng làm rối loạn tiệc mừng thọ của ông, hôm nay là ngày mừng thọ ông bảy mươi tuổi, có ý nghĩa rất to lớn đấy ạ".
Lý Thư Yểu nghe Vương Tử Văn nói vậy thì trong lòng rất cảm động, cô ta tự nhủ trong lòng Tử Văn không những không oán trách nhà họ Lý mà còn quan tâm đến tiệc mừng thọ của ông nội, kiểu đàn ông biết lý lẽ như thế này đúng là hiếm có khó tìm!
Lý Hàn Lâm nghe thấy thế cũng cảm thấy trong lòng rất ấm áp, ông ta nở một nụ cười ôn hòa và nói: "Tử Văn, chuyện này không liên quan gì tới cháu, hôm nay chắc chắn ông phải hủy hôn với Triệu Phong ở đây, cháu với Thư Yểu mới là một đôi do trời đất tạo nên, cái thằng Triệu Phong là cái thá gì chứ, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, nằm mơ đi"
Giờ phút này, trong mắt của Triệu Phong tràn đầy sự lạnh lẽo.
Sư phụ, đây chính là người bạn tốt của sự phụ! Đây chính là nhà họ Lý mà sư phụ đã cứu!
Sư phụ yêu cầu con làm việc phải có phép tắc, không phụ lòng nhà họ Lý, nhưng bây giờ con không làm được!
Nếu hôm nay sự phụ cũng ở đây thì chắc chắn cũng sẽ ủng hộ mọi quyết định của con!
"Lão già Lý! Ông nghĩ là tôi muốn kết hôn với người nhà họ Lý à?" Triệu Phong nhìn Lý Hàn Lâm, lạnh lùng cười hỏi.
Từ trước tới nay Triệu Phong chưa từng có ý định sẽ kết hôn với Lý Thư Yểu.
Lý Hàn Lâm nghe thấy anh gọi ông ta là "Lão già Lý" thì càng tức giận.
Đôi mắt già nua trông cực kỳ sắc bén.
"Nhà họ Lý chúng tôi là danh gia vọng tộc của cả tỉnh thành, một gia đình dòng dõi nho học, khả năng tài chính có thể đứng ở năm vị trí đầu toàn tỉnh, cậu nói cậu không thèm? Ai tin chứ? Biết bao nhiêu người chen nhau vỡ đầu để được làm con rể nhà họ Lý chúng tôi, cậu cũng giống vậy thôi!"
"Nói thật cho ông biết, tôi đã muốn hủy hôn từ lâu rồi, nhưng sự phụ tôi đã nhắc tôi đừng làm tổn thương tình cảm của cả hai bên, nếu không tôi chắc chắn sẽ không tham gia tiệc mừng thọ của ông!" Triệu Phong lạnh lùng nói.
Mặc dù những lời mà Triệu Phong nói đều là thật, nhưng trong mắt của người ngoài thì lại rất giả dối.
Đúng như Lý Hàn Lâm nói, tập đoàn Lý thị có quyền thế như nào ở khắp tỉnh thành chứ, hơn nữa Lý Thư Yểu không chỉ xinh đẹp mà còn là cô gái tài ba nhất tỉnh thành, ai cũng muốn kết hôn với cô ta.
Triệu Phong vừa dứt lời, liền có rất nhiều người chế giễu và xem thường.
Ngay lúc đó Triệu Phong cũng hiểu ra, cho dù giải thích bao nhiêu thì cũng không có tác dụng.
Nhưng nhà họ Lý nói hủy hôn là hủy hôn ngay à? Nghĩ gì mà dễ thế!
Đường đường là người thừa kế của gia tộc Ngoan Nhân mà cứ bị một gia tộc hạng hai ba hủy hôn như vậy? Quá coi thường người thừa kế của đệ nhất gia tộc Ngoan Nhân rồi.
Lúc này, Triệu Phong lấy một tờ giấy hôn ước ra, lạnh lùng nở một nụ cười với Lý Hàn Lâm: "Lúc đầu tôi định sẽ chủ động hủy hôn, cũng sẽ bồi thường cho nhà họ Lý, nhưng nay thấy thái độ này của người nhà họ Lý mấy người, tôi quyết định sẽ giải quyết mọi chuyện theo hôn ước!"
Nghe anh nói thế, Lý Hàn Lâm cũng hơi hồi hộp một chút, sắc mặt cũng chợt nghiêm trọng hơn.
"Chết rồi! Mình quên mất cái bản hôn ước này!" Lý Hàn Lâm thầm nghĩ trong bụng: "Lần này phiền phức lớn rồi, cái giá của việc chủ động hủy hôn quá đắt!"
Trước đây lúc Lý Hàn Lâm và Vân Vạn Sơn quyết định quan hệ thông gia của hai nhà, đã cố ý viết thêm một câu: "Người chủ động hủy bỏ hôn ước sẽ phải bồi thường 1 tỷ tệ cho đối phương. ( 1 tỷ nhân dân tệ khoảng ba nghìn năm trăm tỷ Hoa Hạ đồng , nhẹ nhàng )
Lý hàn Lâm là người đã chủ động nói chuyện này, còn tới văn phòng công chứng để công chứng, có hiệu lực theo pháp luật.
Bởi vì ban đầu Lý Hàn Lâm là người đã chạy tới nịnh bợ Vân Vạn Sơn, sợ Vân Vạn Sơn đổi ý mới cố tình thêm quy định này, nhưng không ngờ lại tự hại chính mình.
"Ông nội, nội dung hôn ước là gì ạ?" Lý Thư Yểu lo lắng vội vàng hỏi.
"Thư Yểu, con đừng lo, chuyện này cứ để ông xử lý." Lý Hàn Lâm lắc đầu với Lý Thư Yểu, ông ta đã nhận ra độ nghiêm trọng của chuyện này.
Đối với nhà họ Lý, 1 tỷ tệ tuyệt đối không phải là con số nhỏ.
Dù sao 1 tỷ tệ này cũng là tiền mặt, chứ không phải là một loại tài sản, là tiền thật đấy!
Dù Triệu Phong có dùng 1 tỷ tệ làm tiền tiêu vặt thì tứ đại gia độc của tỉnh thành cũng không dám nói 1 tỷ tệ là tiền lẻ.
Giờ Vương Tử Văn cũng không thể yên tâm được, nếu nhà họ Lý thật sự bị hôn ước ràng buộc thì anh ta còn nóng ruột hơn người khác gấp mấy lần, dù sao kế hoạch trước mắt của nhà họ Vương cũng chính là trở thành thông gia với nhà họ Lý, chuyện này liên quan đến kế hoạch phát triển lâu dài của cả dòng họ.
"Lão già Lý, hôn ước này có hiệu lực theo pháp luật, nhà họ Lý mấy người muốn hủy bỏ hôn ước cũng được thôi, đưa 1 tỷ tệ tiền bồi thường ra đây thì chúng ta sẽ ngay lập tức hủy bỏ hôn ước này!" Triệu Phong tuyệt đối sẽ không nương tay với nhà họ Lý.
Nếu thái độ của nhà họ Lý với anh mà tốt hơn chút thì anh đã không làm đến mức này.
Mọi người nghe tới khoản bồi thường 1 tỷ tệ thì đều rất kinh sợ.
"Quá nham hiểm, thằng nhóc này bịp thật!"
"Đây đúng là một con đường kiếm tiền tốt, cho dù có hủy bỏ hôn ước hay không thì Triệu Phong cũng đều được lợi!"
"Hèn hạ vô sỉ, đúng là hút máu nhà họ Lý mà!"
Nghe thấy những người xung quanh chỉ trích, Triệu Phong cười khẩy, mắng thẳng mặt: "Mấy người thì biết cái gì, Lý Hàn Lâm là người đã thêm điều khoản này, mà kể cả hôn ước này cũng là do ông ta chủ động đề nghị, tất thảy là do ông ta gieo gió gặt bão!"
Lần này các khách mời lại như ong vỡ tổ, đối với bọn họ, tin tức này quá chấn động!
Lý Hàn Lâm chủ động đề nghị lập hôn ước?
Hai ông cháu Vương Thanh Minh và Vương Tử Văn cũng không thể tin được.
"Ông Lý, cậu ta nói thật hay giả vậy?" Vương Thanh Minh nghiêm nghị hỏi.
Mà lúc này Lý Hàn Lâm không còn chút sức lực nào, ông ta chột dạ nói: "Ông Vương ông nghe tôi nói đã, chuyện này rất dài..."
Lý Hàn Lâm còn chưa kịp giải thích xong, Vương Thanh Minh đã tức giận quát: "Lý Hàn Lâm, ông phải cho tôi một câu trả lời rõ ràng, rốt cuộc nhà họ Lý mấy người sẽ giải quyết chuyện này như thế nào, Tử Văn nhà tôi không phải là không kết hôn với Thư Yểu nhà ông, nó xuất sắc ưu tú như vậy mà cháu gái nhà họ Tống và nhà họ Tề còn không gả kia kìa!" ( lại đến lượt ông Vương ba xạo, bịp thật )