Tôi kể khổ với Viên Quân, không nghĩ đến cậu ta vẫn toe toét cười nói: “Vậy thì làm bạn gái mình đi, cũng được mà!”
“Điên!” Tôi lườm cậu.
“Mình không có ngại đâu!” Cậu vẫn trưng bộ mặt toe toét ra nói.
Tôi không nói thêm gì, mặc kệ cậu ấy.
Sau đó cậu ấy không nói những lời như vậy nữa.
Từ trước đến nay tôi và Viên Quân vẫn duy trì quan hệ bạn bè, tuy không gặp nhau nhiều lắm, nhưng mỗi lần gặp được nói cả ngày cũng không xong, nào là phim ảnh, văn học, triết học, tôn giáo, âm nhạc. Sở thích chúng tôi rất giống nhau. Có đôi lần tôi nghĩ, có lẽ nào cậu ấy là bản sao nam của tôi không? Nếu vậy, tôi là Viên Quân, tôi có can đảm yêu dì Lạc không? Hoặc ít nhất, để dì biết tình cảm của tôi đối với dì? Nhìn Viên Quân bộ dạng ngây thơ, không tìm ra chút buồn nào trên người cậu cả! Bỗng dưng tôi lại thấy hâm mộ cậu ấy, nếu tôi là một cậu con trai, có lẽ cũng thoải mái tự nhiên hơn rất nhiều rồi.
Tôi không biết có tình bạn giữa nam nữ hay không, nhưng có thể khẳng định rằng tình bạn này nó rất khác với bạn bè cùng giới, sẽ có chút mập mờ như có như không. Nếu không cẩn thận, sẽ chệch khỏi quỹ đạo tình bạn. Vì vậy bạn bè khác giới nên cẩn thận thì tốt hơn.