Quy đầu đỏ tím no đủ, mã mắt ở giữa còn đɑng rỉ vài giọt nước, Nhã Văn nhìn đến khô nóng cả người, nhất là món đồ của cậu còn mang theo độ cong, càng tăng thêm khí thế, lông háng rậm rạp từ phần hông trải dài xuống dưới.
“Cậu còn đang đợi gì nữa.” Thân dưới của Hàn Nhã Văn loã lỗ, dáng ngườι trước ưỡn sau vểnh, hai chân thon dài thẳng tắp trắng nõn, mảnh đất riêng tư giữa hai chân lộ ra một chút.
“Thật con mẹ nó dâm.” Trịnh Đằng Huy trực tiếp bước qua, cây chày cương cứng lắc lư trên dưới, hai trứng dái lớn cũng đong đưa theo bước chân.
Thân thể đàn ông mang theo sinh mệnh cường tráng hướng tới gần Hàn Nhã Văn, cô si mê nhìn, không chờ cô phản ứng lại, cậu đã ôm lấy cô đè lên ván cửa mà hôn.
“A….” Đằng Huy xao động bế cô lên, gậy th*t để dưới mông, cậu ngậm đầu lưỡi cô mút vào, đôi tay không thành thật xoa nắn lấy bờ mông.
Nhã Văn bị sự nhiệt tình của cậu làm cho nóng cả người, đầu lưỡi linh hoạt khuấy đảo trong khoang miệng cô, mỗi một tấc trong miệng đều bị hương vị của cậu chiếm cứ, cô thở hổn hển, bộ ngực to tròn phía trước không nhịn được mà ma sát lấy ngực cậu.
Cho dù khả năng kiềm chế của Đằng Huy vô cùng lớn, nhưng đối với một thanh niên chính trực mà nói, thì sự trêu chọc của phụ nữ là con dao trí mạng, một ngón tay cậu chủ động thọc vào lỗ thịt cô.
“Ưm….” Mông Hàn Nhã Văn căng chặt, cửa huyệt kẹp chặt, cô không kiềm được vặn vẹo thân mình. Trịnh Đằng Huy càng dùng sức hôn, miệng cũng đã tê rần.
Cậu giữ cô hôn đến môi phát run, nước miếng theo khóe miệng tràn ra ngoài, đầu lưỡi không nghe sai sử mặc cho cậu chà đạp một lúc mới được thả ra.
“Ư….. Chị…..” Ánh mắt Hàn Nhã Văn mê ly, hai chân cũng nhũn ra, khi cậu buông tay thì thiếu chút nữa đã ngã trên mặt đất.
Lịch sử trường của Trịnh Đằng Huy không ít nhưng kinh nghiệm ngoại tình lại không nhiều lắm, gậy th*t cong bên dưới đã dựng thẳng lên trời, mã mắt chảy ra một cổ dịch thể.
Nhã Văn nắm lấy dương v*t cậu, cô liếm liếm khóe miệng nói: “Chị muốn ăn.”
Trịnh Đằng Huy nghe được, liền cảm thấy não mình như bị đóng băng, trực tiếp ấn đầu cô xuống dưới háng.
Hàn Nhã Văn chưa từng bú, nắm lấy dương v*t to mọng trong tay, theo bản năng dùng miệng ngậm lấy quy đầu.
“Hítttt!” Trịnh Đằng Huy vì thân phận ngườι dưới háng mà cậu không thể khống chế, rống lên một tiếng, tư vị ngoại tình chả khác gì ma túy, nếm một lần đã nghiện rồi.
“Ôiii….. Lớn quá….” Động tác cô ngây ngô, hình ảnh cái miệng hồng hào ngậm dương v*t đánh sâu vào mắt cậu, làm cậu sướng đến mức đẩy gậy to vào khoang miệng cô.
Thân gậy thô to đầy gân xanh, được Nhã Văn nắm lấy, gian nan mà phun ra nuốt vào, đỉnh mã mắt vẫn luôn chảy nước, khắp khuông miệng đều dính hương vị tanh nồng của dương v*t, nhưng cô không cảm thấy ghê tởm chút nào, lỗ dâm mẫn cảm co chặt chảy dâm dịch.
Trịnh Đằng Huy nghĩ tới vài phút trước mình vừa mới đi tiểu xong, cô lại ăn trong miệng, cậu nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ đang căng lớn của cô, gậy th*t càng thêm cứng, quy đầu to thêm một vòng.
Hàn Nhã Văn quỳ trên mặt đất, giống như nô lệ thuần phục dưới háng cậu, dáng vẻ hạ tiện mà liếm lấy dương v*t.
Vợ của luật sư có tiếng kế bên nhà thế nhưng lại cam tâm tình nguyện bú gậy th*t cho cậu, Trịnh Đằng Huy chỉ nghĩ thôi mà thân dưới đã co giật.
Thân gậy thô to làm cằm cô căng đến đau nhức, Hàn Nhã Văn đành phải vươn đầu lưỡi, liếm lên mã mắt một chút, kích thích đột ngột làm Đằng Huy căng chặt mông.
Cậu không quan tâm, đè lấy đầu cô thọc vào rút ra, lực đạo hung bạo khiến cô không chống đỡ được, rất nhiều lần phải nôn khan một trận.
“A….. Không….. a….” Nhưng càng như vậy, Nhã Văn càng ngậm chặt hơn, mút đến mức cậu hít thở không thông.
Trịnh Đằng Huy thẳng lưng cắm điên cuồng, quy đầu thúc vào cổ họng, sau một trận dồn dập đâm rút, tinh quan hoàn toàn mở ra, hai viên trứng lớn cũng đɑng run rẩy, cậu nhanh chóng rút ra, quy đầu để ngay mặt cô rồi bắn lên.