Cả Đằng Huy và Đông Thăng đều đồng ý, chỉ là Thạch Đông Thăng bận rộn nên phải đến tối mới có thời gian.
Gần đây, ham muốn tình dục của Hàn Nhã Văn tăng cao, sáng nào dậy thân dưới cũng đều ướt sũng, cô không biết chuyện gì xảy ra nên đã hỏi Lý Giai Di. Giống như cô, Giai Di cũng đɑng khó chịu trong người. Hai người quyết định nói cho hai người đàn ông biết, và hiển nhiên đã khiến họ sướng phát điên lên.
“Anh đừng sờ…. ưm… có người khác trong công viên.” Lý Giai Di ngồi trên ghế trong công viên, ngón tay Thạch Đông Thăng đang cắm vào âm hộ cô.
“Chỗ này chỉ có hai chúng ta thôi, cô đừng tự dọa mình.” Thạch Đông Thăng nhịn không nổi nữa, một tay moi móc huyệt nhỏ, một tay cởi bỏ thắt lưng, lấy gậy th*t ra khỏi quần.
“Ra ngoài! Lỡ bọn chị Nhã Văn trở về thì sao giờ?” Lý Giai Di kẹp chặt hai chân, âm hộ non nớt cắn chặt ngón tay.
“Mẹ kiếp! Mút chặt vậy.” Đông Thăng cầm dương v*t thô to búng búng, sau đó anh rút ngón tay đã dính ướt dâm dịch ra, vỗ vỗ cô ý bảo đứng dậy.
“Anh đúng là không biết xấu hổ.” Cô ngoài miệng thì mắng nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo lời anh.
“Kẹp nó lại.” Thạch Đông Thăng nắm lấy bờ mông trắng nõn.
Lý Giai Di đỡ bụng, ngồi lên đũng quần anh, vểnh mông lên, cửa âm đ*o đều là chất lỏng trong suốt, ngồi xuống quy đầu, một lần nuốt trọn.
“Ưm! Hôm nay có thể ăn nhiều như vậy?” Đông Thăng phát ra tiếng rên thỏa mãn, dương v*t hoàn toàn đi vào, anh thúc mông chậm rãi chuyển động.
“Ưm…. to quá…. ah…” nơi đó của Lý Giai Di không chút nào thấy khó chịu, chỉ cảm thấy âm hộ được dương v*t căng ra thật thoải mái.
“Dâm đãng! Chỗ nào cũng phun nước được.” Anh thúc mạnh về phía trước, quy đầu cọ xát với vách động mẫn cảm.
Công viên yên tĩnh dường như chỉ có hai người, gió thổi lá phong phát ra âm thanh ‘xào xạc’, theo động tác thọc vào rút ra của người đàn ông bên dưới, Giai Di nhịn không được mà hét ra tiếng.
“A…. Sướng quá…. Chơi chết tôi đi…. anh Đông…. Cái lỗ ngứa quá…”
“Có phải đã muốn như vậy từ lâu rồi không? Hửm?” Vừa rồi lúc có Đằng Huy và Nhã Văn ở đó, anh đã sớm nhận ra cô không bình thường.
“Đúng vậy… a… cắm tôi…” Lý Giai Di mang thai cũng không thay đổi được bản chất dâm đãng của mình, ngày ngày chỉ muốn bị đâm.
“Sao không tìm chồng cô đi? Đồ dâm đãng!” Đông Thăng đẩy sâu vào, dùng quy đầu chọc vào chỗ mẫn cảm.
“Tôi thích dương v*t anh Đông thôi…. ah…” Hai chân Lý Giai Di tách ra, cô thỏa mãn híp cả mắt, còn không quên đỡ lấy bụng bầu của mình.
“Chồng cô không to bằng của tôi đúng không?” Thạch Đông Thăng liên tục thọc vào chỗ mẫn cảm cho đến khi môi âm hộ cô co giật phun ra một dòng nước dịch, anh mới thay đổi vị trí, cắm vào cửa tử cung.
“Đúng….. gậy th*t của anh Đông là lớn nhất…. a…” Giai Di đỡ bụng run rẩy, bởi vì nửa người trước của cô lộ ra ngoài, nên chỉ cần có người đi ngang qua sẽ nhìn thấy, dưới sự kích thích này càng khiến khoái cảm mãnh liệt hơn.
Ghế dài rung chuyển vì động tác của hai người, quần Thạch Đông Thăng trượt tới gót chân, lộ ra bắp đùi rắn chắc từng khối cơ bắp.
“Mút cũng thật chặt, lúc nữa Trịnh Đằng Huy trở về để cậu ta nhìn xem bộ dạng dâm đãng của cô.” Đông Thăng nắm lấy ngực cô xoa bóp, hai ngón tay kéo lấy núm vú.
“Đừng…. ưm….. ngứa quá…” Lý Giai Di nằm trên ngực anh, cô bé ngồi vững chắc trên dương v*t.
Đông Thăng đột nhiên kéo hai chân đɑng khép lại của cô ra, chỗ giao hợp liền lộ ra trong không khí.
“Bà xã!” Lý Giai Di hưng phấn như đang bay trên mây, nghe tiếng gọi của Trịnh Đằng Huy làm cô lập tức mở to hai mắt.
Đông Thăng không rút ra, ngược lại còn làm hăng say hơn, đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra huyệt nhỏ.
Hàn Nhã Văn không phản ứng gì nhiều, cô chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm chỗ giao nhau của hai người.
“Không…. Sắp tới…. ah….” Dưới ánh mắt của hai người bọn họ, khoái cảm mãnh liệt đưa Lý Giai Di cao trào.
Thạch Đông Thăng cũng không chịu nổi, ngay lúc cô phun ra thì anh cũng xuất tinh, quy đầu co giật bắn tinh vào huyệt thịt.