Không khí tốt lành ngập tràn khắp mọi nơi, đặc biệt là Triệu Gia. Cái Tết đầu tiên họ không có Triệu Thanh Tuyết bên cạnh.
- “ Tiểu Ánh, Hứa Ngụy đó, cháu mau bỏ nó đi, nó không phải người đàng hoàng tử tế gì đâu. ” ông lão Triệu Hưng nói
- “ Đầu xuân năm mới, ba thật sự không muốn nhắc. Nhưng ông nội nói đúng, bỏ con người này đi. ” Triệu Lâm tiếp lời
Triệu Lâm nhìn sắc mặt của Ái Tuyền và Triệu Ánh thì đem một đoạn ghi âm ra trước mặt họ. Ông đã để ý cái tên này từ lâu, quả nhiên không sai.
- “ Nghe đi rồi bà và con sẽ hiểu. ”
Đoạn ghi âm được bật lên, là giọng nói của Hứa Ngụy với bạn thân anh ta.
" Triệu Ánh ấy à, cô ta là Nhị Tiểu Thư của Triệu Gia. Giàu sang phú quý, sống trong nhung lụa, chỉ cần nói vài lời ngon ngọt là cô ta đổ gục ngay. Quá đơn giản! "
" Cậu đúng là giỏi thật "
" Cô ta ngu ngốc như vậy, dụ dỗ cũng dễ thôi. Đợi sau này kết hôn với cô ta, tài sản của Triệu Gia nhiều như vậy, Triệu Ánh cũng được hưởng rất nhiều. Lợi dụng xong thì vứt bỏ. Cô ta có một người chị nhưng chị của cô ta thông minh hơn cô ta rất nhiều. Vả lại vợ của Hàn Dương Phong, tao không ngu mà động vô. "
" Hàn Dương Phong ra tay tàn độc, đừng dại mà động vào "
Cuộc ghi âm kết thúc, sự thật như vỡ òa, cô không muốn tin nhưng sự thật vạch ra trước mắt như thế này, không muốn tin cũng phải tin. Ánh mắt căm tức nhìn dòng tin nhắn vừa gửi đến, Triệu Ánh nói lời chia tay cho xong rồi chặn Hứa Ngụy ngay lập tức.
- “ Nhìn lầm người dẫn đến yêu sai người, sau này con đừng như vậy nữa. ” Triệu Lâm nói tiếp
- “ Dạ, con đã chia tay với anh ta rồi. Con sợ anh ta sẽ đến đây gây sự. ”
- “ Đến để xem Triệu Gia xử lý hắn như thế nào. ” Triệu Lâm nhàn nhạt nói
Triệu Lâm đoán quả thực không sai. Vài phút sau, đã có tiếng náo động từ bên ngoài. Hứa Ngụy đang ầm ĩ ở bên ngoài, dù hắn có nói gì thì bảo vệ canh cửa vẫn không cho hắn vào.
“ Tiểu Ánh… em ở trong đó có đúng không? Mở cửa cho anh đi… ”
- “ Đi thôi, giải quyết nhanh gọn lẹ. ” Triệu Lâm kéo tay Triệu Ánh đi ra cổng
Trong nhà chỉ còn Triệu Hưng và Ái Tuyền, bà định đi ra ngoài đó xem tình hình ra sao nhưng lại bị ông lão Triệu Hưng ngăn lại.
Thấy Triệu Hưng và Triệu Ánh đi ra, Hứa Ngụy vừa mừng vừa run. Hắn trước giờ luôn lo ngại ông, hơn nữa là ông chưa từng yêu quý hắn.
- “ Làm loạn đủ chưa? Triệu Gia là nơi để cậu tung hoành như thế à? ”
- “ Cháu không cố ý kinh động đến bác và Triệu Gia, cháu không liên lạc được với cô ấy nên mới như vậy. ” Hứa Ngụy nhún nhường đáp
- “ Từ nay không cần liên lạc với con tôi nữa, chia tay rồi còn vương vấn cái gì. Cây kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra, cậu nghĩ mình che giấu được mãi sao? ”
- “ Cháu yêu cô ấy là thật, cháu không hiểu bác đang nói gì. Có lẽ là cháu đã làm cô ấy tức giận nên cô ấy mới làm như vậy. ”
- “ Thật sao? ” Triệu Lâm khinh bỉ nói
Triệu Ánh nghe những lời Hứa Ngụy nói ra, trong lòng cảm thấy thật mắc ói, là do bản thân ngu ngốc nên mới yêu phải loại người này.
- “ Vâng, là thật. ”
Phải nói Hứa Ngụy đúng là ngôi sao hạng A, diễn hay như thật, không hề giả trân một chút nào.
- “ Nói những lời này, không thấy ngượng miệng sao? Cút khỏi cuộc đời con tôi, cấm làm phiền nó. ”
- “ Cháy yêu cô ấy, xin bác đừng làm như vậy. ”
- “ Ba à, để con giải quyết, ba đi vào đi. ”
- “ Đừng để những lời mật ngọt đánh lừa. ” Triệu Lâm nói nhỏ vào tai cô, sau đó ông cũng đi vào nhà.
- “ Con biết rồi ”
Triệu Lâm đi vào nhà, Triệu Ánh mới bắt đầu nói.
- “ Đầu xuân năm mới, anh đến nhà tôi làm ồn. Chỉ vì tôi chia tay anh à, anh làm những gì sau lưng tôi, tưởng gia đình tôi không biết hay sao? Tôi ngu nhưng ba tôi không dễ lừa gạt như anh tưởng đâu. Tất cả tài sản sẽ thuộc về chị tôi, tôi không lấy bất cứ thứ gì, anh còn yêu tôi hay là chạy theo phú bà? Nực cười thật đấy, lợi dụng tôi thì nói thẳng ra. Cút đi và đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa. ”
- “ Em đùa anh sao? ”
- “ Bản chất thật sự đã lộ ra, còn chối được nữa ư? Giờ thì cút. Không tử tế với người khác đừng mong người khác tử tế với mình. ”
Triệu Ánh nói xong, cô đi thẳng vào trong nhà, mặc xác Hứa Ngụy đứng ở bên ngoài. Hắn không hiểu vì sao Triệu Ánh lại trở nên như vậy, hắn cũng chẳng thể làm gì được cô, chỉ còn cách lủi thủi ra về.