- Anh có ra trước sân nhà với mọi người không?
Quốc Minh gật đầu đứng lên đi theo sau cô nhìn đường cong cơ thể của cô bị bộ quần áo đồ bộ rộng thùng thình che đi thì hơi tiếc nuối vì cơ thể của cô có chỗ nào mà anh chưa sờ chưa nhìn qua kia chứ, ra tới ngoài sân mấy em của cô thì chạy nhảy còn hai bà mẹ ngồi nói chuyện vui vẻ với bà nội còn ba không biết đã đi đâu.Khánh Linh ngồi xuống bên cạnh bà nội bóc vỏ khoai sạch sẽ rồi đưa cho mọi người đến khi chỉ còn một củ cô không nghĩ ngợi mà đưa vào tay cho anh, anh cầm củ khoai nhưng ngón tay lại cố tình chạm vào tay cô làm cô giật mình vội rụt tay lại đứng lên đi vào nhà thấy dép của ba đang ở dưới chân cầu thang nên cô cũng đi lên thì ba đang dùng miếng vải ngăn cách cái gác ra làm đôi, ba vừa nhìn thấy cô liền nói:
- Nhà mình nhỏ hẹp mà có khách đến bất ngờ nên ba không kịp ngăn gác bằng gỗ để cho bác sĩ ở may mà khi nãy ba tìm thấy miếng vải này mang lên treo ngăn đỡ để có chỗ cho cậu ấy riêng tư chút còn con với mấy em chịu khó nằm gọn lại xíu là được.
Sau khi ba treo cái rèm vải xong đi xuống trước còn Khánh Linh lấy vali đồ của anh xếp gọn vào góc trong của gác thì nghe thấy tiếng bước chân lên gác thì hỏi:
- Ba quên gì trên này sao?
Cô không nghe thấy tiếng ba trả lời quay lại thì thấy Quốc Minh đi đến sau lưng cô nên dặn anh:
- Em đã nói nhà chật rồi mà anh không nghe, kia là chỗ anh mằm ngủ đêm nay còn có cả đồ của anh nữa mà anh đi lại trên này chịu khó khom người xuống có không đụng đầu là đau lắm đó.
Quốc Minh thấy cô căn dặn anh như cô vợ nhỏ thì hứng thú muốn trêu cô nên đi đến đứng trước mặt cô hỏi:
- Sao anh lại thấy em giống cô vợ nhỏ miệng liên tục cằn nhằn chồng của mình vậy nhỉ.
Cô bị anh trêu đùa thì xấu hổ đưa tay đánh vào ngực anh nhưng lại bị anh bắt được giận quá hóa giận mặt đỏ au mắng anh:
- Sao giờ em mới biết anh không đúng đắn như vậy chứ? Cái mặt cứ tơn tơn nhìn thấy ghét anh mau thả tay em ra có không ai lên nhìn thấy thì...thì...
Anh không nhanh không chậm đặt tay cô lên môi hôn nhẹ hỏi cô:
- Thì sao Khánh Linh?
Khi môi anh chạm vào tay cô một cảm.giác tê rần lành lạnh chạy khắp cơ thể khiến cho cô không biết trả lời anh như thế nào cũng may có tiếng ba gọi cô:
- Linh ơi! Chăn gối mới ba để ở chân cầu thang con mang lên cho Quốc Minh này.
Khánh Linh bị ba gọi cho giật mình vội rút tay ra khỏi tay anh trả lời ba:
- Dạ ba cứ để đó con xuống mang lên luôn ạ.
Vì nhà có khách nên bà nội cũng thức đến gần mười giờ mới chịu đi ngủ mà Khánh Linh giúp bác Khuê vệ sinh xong cũng đi lên gác ngủ với các em mà các em lâu ngày mới được ngủ với chị Linh nên tranh nhau nằm bên cô, cuối cùng không đứa nào chịu nhường đứa nào nên cô bị đẩy nằm vào trong cách Quốc Minh tấm rèm vải.Trong đêm khuya tĩnh lặng khi mọi người đã ngủ say thì Quốc Minh vì không ngủ được đã thò tay qua tấm rèm vải đặt tay lên bụng của Khánh Linh khiến cô giật mình nhưng may cô đã quen với mấy cái trò làm ra hành động bất ngờ biến thái của anh nên quay qua hơi nhấc rèm vải lên sì sèo hỏi:
- Anh làm gì vậy?
Trong đêm tối chỉ có ánh sáng mờ mờ của bóng đèn ngủ anh cũng ghé sát vào tai cô nói nhỏ:
- Anh không ngủ được có lẽ là do lạ nhà, em cứ để cho anh nghịch xíu rồi anh ngủ nha.
Khánh Linh cạn lời với anh nên xoay người quay lưng lại với anh để mặc tay anh để trên bụng của mình nhưng anh nào để tay đặt yên trên bụng mà một lúc sau tay anh đã di chuyển vào trong áo của cô đi đến đôi gò bồng mà sờ mó thì bị áo lót ngăn cản nên anh lại vén màn gió ghé sát vào tai cô không vui nói:
- Anh đã dặn không được mặc áo lót khi đi ngủ kia mà em không nghe lời bác sĩ khuyên hửm?
Khánh Linh mặc kệ anh lải nhải giả vờ nhắm mắt ngáy khò khò ngủ nhưng anh biết cô giả vờ đang định bóp mạnh gò bồng của cô hơn thì nghe thấy bước chân bước nhẹ nhàng lên cầu thang anh nghĩ đó là ba cô lên kiểm tra nên anh vội thu tay về kéo rèm vải thẳng thớm rồi nằm về chỗ của mình giả vờ ngủ say, thật ra ba của Khánh Linh cứ nghĩ ngợi do nhà nhỏ không có thêm phòng nên phải để Quốc Minh ngủ trên gác lo anh ngủ không quen lên xem thử nhưng ba cô đâu ngờ được rằng nãy giờ anh toàn bắt nạt ăn đậu hũ non con gái cưng của ông.