Mọi người được vị nam tử trẻ tuổi kia dẫn vào sâu trong thung lũng. Tại nơi đây đã được xây dựng ba phần kiến trúc tách biệt, một tinh thể hình trụ lớn, một võ đài cùng với một tấm bia đá có ghi chép các văn tự khó hiểu.
Đây chính là ba phần khảo hạch ứng với lần lượt là thiên phú, thực lực, ngộ tính.
Trụ tinh thể lớn kia gọi là Thiên Linh Trụ. Thiên Linh Trụ này công dụng liền không khác gì thủy tinh cầu lúc trước của Vạn Thiên trưởng lão đem tới Vương gia. Công dụng của nó chính là kiếm ra thuộc tính cùng cấp độ thuộc tính của mỗi nguyên giả.
Võ đài dĩ nhiên là khảo hạch thực lực, còn bia đá ghi chép văn tự cổ kia có lẽ là một loại thuật pháp dùng để khảo hạch ngộ tính của các đệ tử. Để xem bọn họ từ văn tự cổ kia có thể nhìn ra điều gì.
Lại nói, nam tử trẻ tuổi dẫn tất cả mọi người tới trước trụ tinh thể. Trụ này cao ước chừng mười thước, đường kính nửa thước. Ánh mặt trời chiếu vào khiến cho tinh quang nở rộ vô cùng rực rỡ.
“Cửa thứ nhất Thiên Linh Trụ, mọi người hãy nhận lấy mã số thẻ bài sau đó chờ đợi trưởng lão tới sắp xếp. Công việc của ta đến đây thôi.” Nam tử trẻ tuổi mỉm cười hướng tới tất cả mọi người nói.
Mọi người sau khi nhận về mỗi người một tấm thẻ bài có đánh số thứ tự liền ngay ngắn xếp hàng chờ đợi.
Không qua bao nhiêu thời gian, một vị trung niên nhân lặng lẽ đi ra. Tất cả mọi người đối với sự xuất hiện của trung niên nhân này chính là ngạc nhiên cùng kính sợ. Ngạc nhiên bởi vì không ai biết hắn từ đâu xuất hiện. Chỉ thấy lúc đó một người khẽ a một tiếng, ai nấy ngẩng đầu lên đã thấy trung niên nhân này đứng cạnh Thiên Linh Trụ rồi.
Kính sợ bởi vì khí tức từ trên người trung niên nhân này tỏa ra quá mạnh. Người ở đây cơ hồ đều bị khí tức mãnh liệt của hắn ảnh hưởng khiến cho tâm thần rét run.
Nếu như có ngoại lệ, vậy đó chỉ có thể là Khương Thần. Chỉ có mình hắn là đứng vững trước uy áp của trung niên nhân, cũng chỉ có mình hắn là sắc mặt vẫn bình thường không chút biến đổi.
Điều này cũng gây nên sự chú ý của trung niên nhân kia. Sau khi nhìn qua Khương Thần vài lần, trung niên nhân liền quay sang đám đông vẫn còn đang mang theo thần sắc sợ sệt, hắn nói:
“Ta gọi là Khâu Phong, các ngươi có thể gọi ta là Khâu chấp sự. Người đánh giá tất cả các ngươi có thể hay không gia nhập Linh Vân Tông ngày hôm nay liền chính là ta.”
“Cửa thứ nhất liền là kiểm tra thuộc tính cùng cấp độ thuộc tính của các ngươi. Lần lượt theo số ghi trên thẻ bài sẽ tới đây, thả lỏng tâm thần, đặt tay lên Thiên Linh Trụ.”
“Nhạc Vân, số thứ nhất.”
Trên thạch đài dựng nên Thiên Linh Trụ, Khâu chấp sự ngồi ở trên ghế, một vị đệ tử thì phụ trách duy trì trật tự, một vị khác cầm lên danh sách đăng kí gọi tên theo số thứ tự.
Rất nhanh, Nhạc Vân số một bước lên thạch đài, đi tới trước Thiên Linh Trụ. Phương thức khảo thí này cũng vô cùng đơn giản. Nhạc Vân khẽ đặt tay lên Thiên Linh Trụ, tinh thần tập trung sau đó điều động Hỗn Nguyên Chi Khí của bản thân rót vào.
Ông!!!
Thiên Linh Trụ vốn là tinh thể trong suốt lúc này đột nhiên lóe lên hào quang màu đỏ. Bên trên Thiên Linh Trụ xuất hiện một vệt sáng đỏ dài cỡ một trượng.
Toàn bộ Thiên Linh Trụ cao tới mười trượng, đây chính là muốn khảo hạch ra thập phẩm thuộc tính. Tất nhiên với phẩn chất Thiên Linh Trụ này, có thể đo được thuộc tính cấp năm liền đã là cực hạn.
Nhạc Vân rót Hỗn Nguyên Chi Khí vào Thiên Linh Trụ khiến cho xích quang tỏa sáng, xích trụ một trượng đây là đại biểu cho nhất phẩm hỏa thuộc tính. Thiên phú thuộc loại bình thường, không có gì nổi trội.
“Nhất phẩm hỏa thuộc tính, miễn cưỡng vượt qua nhất quan, cho ngươi một điểm.” Khâu chấp sự không thèm nhìn Nhạc Vân lấy một cái, lạnh nhạt đánh giá.
Nhạc vân nghe vào đánh giá của Khâu chấp sự, đầu khẽ cúi, khuôn mặt hiện lên chút buồn bã. Hiển nhiên trong gia tộc được mọi người coi là có tư chất tốt nhất, chạy tới đây chỉ được coi là miễn cưỡng.
Khó trách mọi người thường nói có thể gia nhập được Linh Vân Tông, ngươi liền từ gà biến thành phượng hoàng.
Lần lượt sau đó mọi người đều từng người đi lên khảo hạch thuộc tính cùng với cấp độ thuộc tính của mình.
Có người buồn liền có người vui. Có người bởi vì thuộc tính cấp độ không chạm tới cấp một mà bị Khâu chấp sự đuổi thẳng, có người lại bởi vì thuộc tính tiếp cận cấp ba mà được hoan nghênh. Đây chính là khác biệt đãi ngộ của một thiên tài và một kẻ bình thường.
Khương Thần là người cuối cùng phải lên đài. Thế nhưng trước khi chạm tay vào Thiên Linh Trụ, hắn lại có chút do dự. Hắn do dự là bởi vì cấp độ thuộc tính của bản thân quá cao, nếu như cưỡng ép rót vào Hỗn Nguyên Chi Khí, Thiên Linh Trụ này chắc chắn sẽ vỡ nát.
Loại trường hợp này quá dọa người, chắc chắn sẽ gây nên một hồi sóng gió không cần thiết đối với hắn.
Sau một hồi do dự, Khương Thần quay sang Khâu chấp sự nói:
“Khâu chấp sự, ta có thể tiến hành khảo hạch bằng loại phương pháp khác không?”
Khâu chấp sự nhìn Khương Thần khẽ nhíu mày. Nam tử này chính là người duy nhất vừa rồi chịu được uy áp của hắn mà mặt không đổi sắc. Đối với người này, hắn tương đối để ý. Hiện tại đối phương lại đưa ra chủ ý khảo hạch khác, Khâu chấp sự hắn cũng chưa biết nên đối đáp làm sao.
“Ngươi muốn khảo hạch như thế nào?”
“Ta không chú tâm tu luyện cho nên hiện tại cảnh giới cũng mới chỉ nhị trọng Tiền Nguyên Cảnh, chắc chắn sẽ không thể vượt qua được vòng khảo thí cuối cùng.” Khương Thần cười cười khẽ nói.
“Ừm.” Khâu chấp sự gật gù. Hắn cũng nhận ra Khương Thần hàng thật giá thật là một tên nhị trọng Tiền Nguyên Cảnh nguyên giả. Mặc dù tò mò không biết đối phương làm sao có thể chịu được uy áp của mình lúc đó, thế nhưng cảnh giới thấp kém kia là không giả.
Với thực lực nhị trọng Tiền Nguyên Cảnh, tại quan thứ ba khảo hạch thực lực chắc chắn không vượt qua. Mà tu luyện tới loại tuổi tác này mới chỉ có nhị trọng, thiên phú người này xem ra cũng không ra làm sao.
Khâu chấp sự với con mắt tinh đời liền có thể nhìn ra được điều đó. Chẳng qua vì có chút hứng thú với Khương Thần cho nên mới để đối phương trình bày mà thôi. Bằng không Khương Thần từ lúc bước lên thạch đài đã bị đuổi xuống rồi.
Lại nói, lúc này Khương Thần nhẹ nhàng giải thích:
“Sở dĩ thực lực thấp kém bởi lẽ ta chú tâm vào học tập luyện đan. Mặc dù hiện tại chưa thể luyện đan thế nhưng kiến thức đan dược cũng có ít nhiều. Tin tưởng Linh Vân Tông cũng có chỗ đào tạo dược đồ?”
“Hóa ra là vậy.” Khâu chấp sự đột nhiên hiểu ra chút chuyện.
Nam tử này có lẽ bởi vì tinh thần lực cao hơn người bình thường một chút cho nên vừa rồi mới có thể chịu được uy áp của hắn. Đây cũng là giải thích vì sao hắn lại bỏ bê việc tu luyện mà muốn theo đuổi học tập luyện đan.
“Ngươi đợi một chút.” Khâu chấp sự đứng dậy hướng về Khương Thần nói.Đoạn, hắn lấy ra một truyền tin phù. Khẽ nói điều gì sau đó thả đi truyền tin phù.
“Hiện tại một vị trưởng lão trong tông môn đang muốn thu môn hạ có tinh thần lực mạnh mẽ. Ngươi nếu như hợp cách liền có thể bái nhập môn hạ của hắn.” Khâu chấp sự giải thích: “Hiện tại có thể đứng sang một bên chờ đợi.”
Nghe tuyên bố của Khâu chấp sự, tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc hâm mộ.
Có thể gia nhập Linh Vân Tông liền là ước mơ cả đời của bọn họ. Đến mức bái nhập môn hạ một vị trưởng lão? Bọn họ còn chưa từng nghĩ tới.
Hiện tại nhìn thấy nam tử kia bởi vì nói rằng mình am hiểu dược đạo mà có thể được thông qua. Ai nấy làm sao không ghen tị.
“Ngươi nhìn xem người kia dường như là Khương Thần.” Một vị thanh niên nam tử khẽ nói với đồng bọn.
“Không phải hắn thì ai, không ngờ người này lại am hiểu dược đạo, rất có thể sẽ được nhận vào Linh Vân Tông.”
“Thật sự hâm mộ a…ta làm sao lúc trước không làm thân với hắn đây.”
Đám thanh niên nam nữ đang ghé tai nhau bàn tán này chính là tộc nhân trẻ tuổi Tiêu gia. Bọn hắn lúc trước ngồi cùng xe ngựa với Khương Thần, thế nhưng cũng không có quá nhiều giao lưu với đối phương.
Theo bọn họ thấy Khương Thần chỉ là một người bình thường, kết bạn với hắn bọn họ cũng không nhận được lợi ích gì cho nên quyết ý bỏ qua.
Hiện tại nhìn thấy đối phương có khả năng cao được nhận vào Linh Vân Tông, nội tâm bọn họ quả thật có chút hối tiếc.
“Đệ nhị quan, khảo hạch ngộ tính.” Giữa lúc mọi người còn đang không ngừng đưa ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Khương Thần, thanh âm lạnh nhạt của Khâu chấp sự vang lên.
Đoạn, hắn cũng không thèm liếc nhìn mọi người lấy một lần, thanh âm lại một lần nữa vang lên:
“Khảo hạch thứ hai cũng vô cùng đơn giản, vẫn như lần thứ nhất, ta sẽ thông qua biểu hiện của các ngươi để chấm điểm.”
“Bia đá kia có ghi chép một loại tiểu nguyên thuật gọi là Điểm Tinh Nhất Chỉ. Tất nhiên nguyên thuật này sẽ có đôi chỗ bị làm thiếu đi. Nhiệm vụ của các ngươi đó chính là tự mình bổ sung sau đó tu luyện trong một canh giờ.”
Khâu chấp sự khẽ vung tay, bên cạnh Ngộ Tính Cổ Bia nhiều hơn một cây thạch trụ. Thạch trụ cao lớn nhìn qua vô cùng kiên cố.
“Dùng Điểm Tinh Nhất Chỉ mà các ngươi tu luyện được đánh lên thạch trụ. Ta sẽ dựa vào đó mà đánh giá.”
“Bắt đầu đi.”