Cẩn Nhu vừa hoàn thành một buổi quay quảng cáo trở về, nhìn thấy trong màn hình cao ốc đang phát tin cuộc tranh cử ảnh hậu Giải Kim Mã số đặc biệt, trong đó Hạ Tuyết mặc váy nữ thần một vai, màu xanh nhạt, ngồi dựa vào bên cạnh tấm biển Giải Kim Mã, quay đầu tự tin giống như một nữ hoàng, mỉm cười, ba diễn viên tranh cử ảnh hậu, lấy đủ tư thế, nhìn ống kính làm điệu bộ tranh cử . . . . . . Cô đứng trước màn hình, nhìn chằm chằm hình ảnh, hừ lạnh một tiếng, tức giận mang túi xách, vừa tiến vào thang máy, vừa hung hăng nói: "Rồi sẽ có một ngày, tôi cũng sẽ đứng ở trên kia! !"
Cô nhanh chóng đi vào thang máy, lúc vừa muốn nhấn cửa thang máy, lại nhìn thấy người đàn ông rất quen đi đến, liếc mắt Cẩn Nhu một cái, im lặng đứng ở một bên!
Cẩn Nhu nhướng mày, xoay người đối mặt thang máy màn ảnh, cố gắng nhớ lại hình ảnh trong gió tuyết sáu năm trước, cô lập tức đầu ngẩng lên, hơi quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Mặc và Nhậm Phong, cuối cùng nhớ ra, bọn hắn là người của Hàn Văn Hạo! Trong lòng cô thầm kêu không tốt, tại sao Hàn Văn Hạo phái cận vệ đến ONE KING? Cô có dự cảm không tốt, càng lúc càng tăng, càng lúc càng lo lắng!
Hứa Mặc đứng một bên, cũng bỗng nhiên cảm giác Cẩn Nhu rất quen mặt, lúc hắn muốn quay lại nhìn Cẩn Nhu, cửa thang máy mở ra, Cẩn Nhu bước nhanh ra ngoài, cửa thang máy đóng lại! Cô quay đầu nhìn thang máy là trực tiếp đến tầng Tổng Giám! Cô lập tức gọi điện thoại cho Trác Bách Quân!
**
Văn phòng Tổng giám!
Củng Oánh, năm nay ONE KING sắp sửa lăng xê nữ diễn viên mới, đang mặc váy ngắn màu trắng, ngồi trên sofa, có chút hồi hộp nhìn Trác Bách Quân, đang ngồi bên cạnh mình, tay vuốt ve bờ vai trơn bóng của cô . . . . .
Củng Oánh khẽ cắn môi dưới, mang tai có chút đỏ bừng ngẩng đầu, nhìn Trác Bách Quân, kêu nhỏ: "Tổng giám. . . . . ."
"Có muốn quảng cáo sữa rửa mặt hay không?" Trác Bách Quân nhìn Củng Oánh, xấu xa cười hỏi.
Củng Oánh tim đập mạnh, nhưng gật đầu nói: "Muốn. . . . . ."
"Phát ngôn cho sữa rửa mặt, tuy không thể sánh bằng các thương hiệu lớn, nhưng cũng có một trăm triệu a! sau đó cô có thể trả hết nợ trong nhà rồi!" Trác Bách Quân xấu xa cười nói.
Mặt Củng Oánh đỏ lên, lại nở nụ cười.
"Giở váy lên cho tôi nhìn xem!" Trác Bách Quân nhìn Củng Oánh nói.
Củng Oánh do dự một lúc, cắn răng vươn hai tay, nắm nhẹ váy ngắn, chậm rãi kéo lên trên. . . . . .
Hơi thở Trác Bách Quân có chút phập phồng, không thể bình tĩnh nhìn da thịt trắng nõn dưới quần lót bằng ren đỏ thẩm giữa hai chân Củng Oánh, hắn nhìn cô đột nhiên xấu xa cười, sau đó vươn tay, bóp nghiến cằm của cô nói: "Cô thật sự rất hư! Lại có thể mặc quần lót màu đỏ khêu gợi như vậy!"
Củng Oánh cắn môi dưới, ngẩng đầu lên nhìn hắn, có chút hờn dỗi nói: "Tôi nghe nói, anh thích phụ nữ mặc quần lót màu đỏ. . . . . . Hơn nữa còn là quần ren, tôi biết hôm nay anh muốn gặp tôi, cho nên đặc biệt đi mua !"
Trác Bách Quân phát hiện cô gái nhỏ này rất thông minh, thậm chí cô trêu chọc lửa dục của mình bùng lên, hắn chậm rãi ngồi sát vào cạnh cô, vừa vươn tay xoa xoa bộ ngực của cô, vừa ở bên tai cô, giống như đang thì thầm hỏi: "Vậy cô nói cho tổng giám, trên trên là màu sắc gì?"
Mặt Củng Oánh đỏ lên nói: "Vẫn là màu đỏ! Anh muốn mỏng, hôm nay tôi mặc mỏng đến, còn xịt nước hoa hoa hồng mà anh thích. . . . . ."
Ánh mắt Trác Bách Quân nóng lên, nhìn Củng Oánh nói: "Cô làm cho tôi có chút ý loạn tình mê, lần đầu tiên sao?"
"Uh`m!" Củng Oánh gật đầu, năm nay cô mới mười chín tuổi, tuy cũng có chút khéo đưa đẩy, nhưng cô cảm thấy Trác Bách Quân thật sự là người rất đẹp trai!
"Cô tính hầu hạ tôi thế nào? lấy lòng tôi thế nào?" Trác Bách Quân vừa xoa xoa bộ ngực của cô, vừa nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô nói: "Nếu cô hầu hạ tốt, cơ hội một bó lớn! Lần đầu tiên, tôi rất thích! Đủ chặt! !"
Củng Oánh không dám lên tiếng, vừa nghe đàn anh nói, thu phục được Trác Bách Quân, chẳng khác nào thu phục một cây rụng tiền, cô hít một hơi thật sâu, chậm rãi đứng lên, tách ra hai chân ngồi giữa hai chân Trác Bách Quân, sau đó cúi xuống, nhẹ nhàng mà hôn môi của hắn!
Trác Bách Quân đột nhiên đắc ý cười, cùng con thỏ nhỏ này nhẹ nhàng hôn môi, nhưng điện thoại di động ở phía sau vang lên, hắn vừa cùng cô hôn, vừa nhận điện thoại đáp lại: "Ừ. . . . . ."
Cẩn Nhu lập tức hỏi Trác Bách Quân: "Bây giờ anh đang ở đâu ?"
"Tôi còn có thể nơi nào?" Trác Bách Quân vừa hôn cổ Củng Oánh, vừa nói: "Đương nhiên tại văn phòng!"
Cẩn Nhu nghe được giọng nói không đúng, tức giận nói: "Anh lại đang chơi phụ nữ? Trước hết anh buông tha cho những cô gái nhỏ không hiểu chuyện đi! !"
"Lần trước cô để cho tôi chơi có chút như vậy, làm sao thỏa mãn được tôi ?" Trác Bách Quân khẽ cắn vành tai cô gái nhỏ, làm cho người ta vui vẻ, nhịn không được nở nụ cười, hắn cũng xấu xa nở nụ cười.
Cẩn Nhu thật sự tức giận quay đầu lại, trước mình phải bình tĩnh một chút, tiếp tục nói: "Lúc khẩn cấp! Anh yên tĩnh một chút! ! người của Hàn Tổng Tài dường như có việc muốn tìm anh! !"
Trác Bách Quân nhướng mày, dừng lại động tác, mặc cho cô gái nhỏ kia dần dần cởi bỏ quần áo của mình, hắn lạnh giọng hỏi: "Tìm tôi có việc gì? Có chuyện gì? Tôi với hắn cho tới bây giờ cũng không quá thân quen! !"
Cẩn Nhu không dám nói người đàn ông trong CD là Hàn Văn Hạo, chỉ sốt ruột nói: "Nhưng anh vẫn nên cẩn thận một chút! ! Tôi nghi ngờ hắn vì chuyện CD mà đến !"
"Chuyện này có liên quan gì đến Hàn Văn Hạo?" Trác Bách Quân ngạc nhiên hỏi.
Ánh mắt Cẩn Nhu rối loạn, tùy tiện tìm một lý do nói dối: "Hàn Văn Hạo luôn yêu thương em trai mình, việc này, khẳng định Văn Vũ không muốn, cũng không vui vẻ!"
"Hàn Văn Hạo làm sao biết chuyện này?" Trác Bách Quân vừa nói, vừa cảm nhận thân thể của cô gái nhỏ cúi xuống, hôn bụng mình, hắn cũng không nhịn được, tay tiến vào áo ngực, nắm bộ ngực sữa đầy đặn của cô!
Cẩn Nhu sốt ruột nói: "Cho nên tôi mới nói anh cẩn thận một chút! ! Tôi cũng không hiểu, tại sao Hàn Tổng Tài biết chuyện này, khẳng định trong công ty chúng ta có nội gián! ! Có thể bọn họ đã đến văn phòng của anh rồi ! ! !"
Tiếng gõ cửa lập tức vang lên!
Trác Bách Quân sửng sốt, dừng động tac trong tay, nhìn cánh cửa đóng chặt ! !Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK