"Lâm tổng thích ăn cái gì, Tô tiên sinh cũng thích ăn cái đó." Trương Cẩn Ngôn tỉnh táo giúp ông chủ nâng một điểm ân ái.
Biết khó mà lui đi, nam thứ.
Bất quá nam thứ tựa hồ hoàn toàn không giảm máu, hơn nữa còn tiếp tục dối trá mà phóng thích bom khói để che giấu ý đồ của mình: "Như vậy, trợ lý Trương thích ăn cái gì?"
Trương Cẩn Ngôn hàm hồ nói: "Không đặc biệt thích, cái gì cũng ăn."
Kỳ thực thích nhất chính là bánh tiramisu, còn lấy trộm đồ ăn vặt của em gái giấu trong valy...
Bất quá cái đó anh không thể biết, ha.
Tôi muốn hiện ra trước mắt anh là một người lãnh khốc. 1
Trương Dư Xuyên cụp mắt nhìn mặt nước, khóe miệng hơi co rụt lại một hồi, muốn kìm nén tiếng cười... 1
"Còn một vấn đề, Tô tiên sinh thích loại người như thế nào?" Trương Dư Xuyên giống như không để ý chút nào hỏi.
Trương Cẩn Ngôn cẩn thận nói: "Tôi nghĩ, Tô tiên sinh thích hẳn là loại người như Lâm tổng."
Nam thứ vẫn cứ công kích, nhưng, tôi đây rất chuyên nghiệp.
Yên lặng một hồi, Trương Dư Xuyên tiếp tục hỏi: "Vậy trợ lý Trương thích gì loại người như thế nào?"
Trương Cẩn Ngôn trầm ngâm chốc lát.
Kỳ thực từ khi lên sơ trung phát hiện xu hướng tình dục của mình khác với tất cả mọi người, hắn xưa nay chưa nói với người nào mình là gay, ngay cả em gái ruột đều chưa từng nói, đương nhiên càng không thể nói với tên gia hỏa thần kinh này.
Vì vậy Trương Cẩn Ngôn chỉ đối đáp qua loa: "Tôi thích người ôn nhu nữ tính, tướng mạo chỉ cần vừa mắt là được rồi."
Nhưng mà bởi vì vẫn luôn độc giữ sự trong trắng hai mươi ba năm, Trương Cẩn Ngôn yêu nhất thật ra là...
Mãnh nam yêu thích tập thể hình cơ ngực lớn, không sai.
Không có tám khối cơ bụng thì đừng nghĩ tới ta.
"A ——" Trương Dư Xuyên kéo trường âm gật gật đầu, bỗng nhiên không đầu không đuôi nhô ra một câu, "Đúng rồi, tôi thích tập thể hình."
Trương Cẩn Ngôn khách khí tán dương: "Chẳng trách Trương tổng vóc người tốt như vậy."
Dứt lời, không biết là do ảo giác của mình, hắn cảm giác như Trương Dư Xuyên đang cố căng cơ ngực lên. 3
Da dẻ trơn bóng bị nước thấm vào đến toả sáng, hoa văn một đường chập trùng lướt xuống hội tụ tại xương quai xanh bé nhỏ, chảy qua hai khối cơ ngực đẹp đẽ, một đường hướng phía dưới, cuối cùng tan vào trong nước...
Rầm một tiếng, Trương Cẩn Ngôn không tự chủ nuốt ngụm nước miếng.
Không sai, chính là loại này, lúc quần áo thì rất nhã nhặn, thế nhưng cởi ra là một thân thể xinh đẹp cơ nhục, một bên hỏi mình "Tiểu yêu tinh, thoả mãn em chưa" vừa đem mình siết chặt vào trong ngực, tàn nhẫn mà xâm phạm mình, cánh tay rất có sức mạnh, có thể nâng cái mông của mình vừa làm vừa sờ trên dưới... 5
Chết tiệt, hắn chính là loại hình này! Chết tiệt!
Trương Cẩn Ngôn điên cuồng trong đầu dùng chính mình xây dưng một vở kịch GV chơi thử thách thể lực cầu thang, sắc mặt lại lạnh lùng, một đôi mi phong phú, cặp mắt đào hoa lạnh nhạt nhìn nhà gỗ kiểu Nhật cách đó không xa, bộ dáng đối với vóc người Trương Dư Xuyên hoàn toàn không có hứng thú, chỉ là khách sáo cung duy. 2
Trương Dư Xuyên cũng không nói, chỉ yên tĩnh nhìn chăm chú vào Trương Cẩn Ngôn.
Hoàng hôn nặng nề chậm lại, khắp nơi tĩnh lặng, chỉ có âm thanh theo quy luật của ống trúc chứa đầy nước nhẹ nhàng đánh vào trên tảng đá truyền đến.
Vì vậy sau một phút, tại hoàn toàn yên tĩnh, Trương Dư Xuyên đột nhiên nở nụ cười...
Đây thực sự là quá hù người có biết không!
Trương Cẩn Ngôn đúng như dự đoán bị sợ hết hồn, GV trong đầu nháy mắt bị trục trặc, hai người nam đang làm huyên thuyên từ trên thang lầu lăn xuống!
Ý dâm bị cắt đứt, Trương Cẩn Ngôn rất là khó chịu:...
Nam thứ anh đột nhiên cười ra tiếng là thế nào?
Là tại ảo tưởng tương lai của mình và Tiểu Bạch hoa sao?
"Tôi đột nhiên nhớ tới..." Trương Dư Xuyên thu lại nụ cười, "Quãng thời gian trước tôi có mua một căn biệt thự ở gần đây."
Cùng em gái sống trong căn nhà nhỏ năm mươi mét vuông hơn nữa còn là phòng ốc cho thuê, làm Trương Cẩn Ngôn nhất thời cảm giác mình bị tổn thương 10 ngàn lần.
Cho nên nói là bởi vì nhớ tới căn biệt thự mới mua nên đột nhiên cười ra tiếng sao?
A, đúng là người có tiền.
Trương Dư Xuyên tiếp tục tự biên tự diễn: "Bên trong có cầu thang."
Trương Cẩn Ngôn không biết mình nên nói cái gì cho phải:...
Phí lời, không cầu thang vậy có thể gọi biệt thự sao?
Trương Dư Xuyên duỗi ra ba ngón tay, nhàn nhạt nói: "Ba tầng."
Trương Cẩn Ngôn yên lặng vừa che ngực:...
Được rồi, biết anh đặc biệt có tiền rồi.
Nam thứ, anh thành công xúc phạm tới tôi, anh chờ xem, tôi sẽ không để cho anh đụng tới một đầu ngón tay của Tiểu Bạch hoa.
Hừ!
Sau đó, Trương Dư Xuyên lại hỏi Trương Cẩn Ngôn một vài vấn đề, đều là các loại thói quen sở thích của Tô Cùng, bất quá mỗi vấn đề sau khi hỏi xong đều sẽ giảo hoạt mà hỏi Trương Cẩn Ngôn vấn đề giống như vậy, tạo nên một loại tâm sự giả tạo.
Trương Cẩn Ngôn trả lời đều rất chính thức, thỉnh thoảng còn giúp Lâm Phùng cùng Tô Cùng thêm một điểm ân ái, hoàn toàn không để Trương Dư Xuyên nắm nửa điểm tin tức hữu dụng.
Thế nhưng Trương Dư Xuyên vẫn cứ hỏi rất hăng hái...
Trương Cẩn Ngôn lòng than mệt:...
Sách, thật là cố chấp.
Trời đã tối hẳn, ánh trăng uốn cong nhợt nhạt treo ở chân trời, phản chiếu trên mặt nước.
Trương Cẩn Ngôn buồn bực ngán ngẩm mà thân thủ quấy nát mặt trăng trong nước.
Đói bụng rồi, muốn đi ăn cơm.
Mà không muốn bị người này nhìn thấy mình lõa thể, sách.
"Tới lúc đi ăn cơm." Trương Dư Xuyên nói, từ trong nước đứng lên, không chớp mắt nhìn chằm chằm Trương Cẩn Ngôn từ dưới nước vẫn luôn co chân không động.
Trương Cẩn Ngôn trầm ổn mà ngồi ở trong nước, khách khí nói: "Trương tổng mời anh đi trước."
Bởi vì tôi muốn đi phía sau anh.
Trương Dư Xuyên lạnh lùng phun ra hai chữ: "Cậu trước."
Trương Cẩn Ngôn ở trong lòng giãy giụa chốc lát, kiên trì: "Vẫn là anh trước đi..."
Trương Dư Xuyên giọng điệu không có nửa điểm biến hóa, hoàn toàn phục chế câu nói trước: "Cậu trước."
Trương Cẩn Ngôn: "A..."
Trương Dư Xuyên bất dung chống cự mà lần thứ ba lặp lại: "Cậu trước."
Trương Cẩn Ngôn thần sắc ung dung đứng dậy, để cái mông trần êm dịu vểnh cao bước đi ra ngoài:...
Nam thứ đại gia anh! Anh đi trước thì anh chết a!?
Vì vậy Trương Cẩn Ngôn mặt ngoài bình tĩnh, tâm hỏng mà lõa thể đi trên đường đá cuội về phòng thay quần áo.
Con đường này kỳ thực không hẹp, hoàn toàn có thể cho hai người nam thành niên vai sóng vai mà đi.
Thế nhưng Trương Dư Xuyên lại kiên quyết không rời theo sát phía sau Trương Cẩn Ngôn...
Trương Cẩn Ngôn rất muốn che cái mông của mình.
Mẹ nó, cái tên Trương tổng thần kinh khẳng định là đang ngó chừng cái mông của mình.
Lúc này, Trương Dư Xuyên đột nhiên phát ra một tiếng cười nhẹ: "A."
Trương Cẩn Ngôn da đầu tê rần, nhưng vừa nghiêng đầu, Trương Dư Xuyên lại chuyên chú nhìn hoa ven đường.
Trương Cẩn Ngôn:...
Mụ, ai lại trồng hoa cúc ven đường vậy... 3
Không khí này quá mức lúng túng, Trương Cẩn Ngôn không nhịn được bước chân nhanh chóng, muốn đi nhanh một chút đến phòng thay quần áo. +
"Chậm một chút, " Trương Dư Xuyên thấp giọng nhắc nhở, "coi chừng trượt."
Vừa dứt lời, để chứng minh đường thật sự rất trơn, Trương Cẩn Ngôn trong nháy mắt ngã như chó gặm xương, cả người thành hình or2, cái mông trần trụi quỳ rạp xuống trước mặt Trương tổng...