• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chứng kiến tất cả, Hồng Trinh nhếch mép cười: "Bọn gia tộc ở Quỷ giới thân với nhà Phoenix lẫn trung lập đều tụ họp tại hòn đảo nhỏ bé này. Coi bộ sẽ vui đây."

Nói xong, Trinh nhảy phóc hòa mình vào màn đêm đen.

Trở về nơi cư ngụ mới của mình, Hồng Trinh cởi bỏ y phục trên người ra và khoác trên người chiếc áo mỏng manh trong suốt rồi lững thững đi dạo trong vườn suy nghĩ về chuyện xảy ra tối nay. Chuyện càng lúc càng rối rắm khi xuất hiện bọn người lạ mặt có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của cô nàng.

Sáng hôm sau, Trinh đã tính được bước đi tiếp theo và cần tên này giúp sức, hôm trước cô đã gợi ý kế hoạch này cho hắn, không biết hắn đã thực hiện chưa nên lập tức khởi động vòng tròn ma thuật liên lạc, lập tức hình ảnh Colin được tái hiện, hắn hỏi: "Có chuyện gì à?"

Trinh đáp: "Đúng vậy. ngươi đã bắt cóc Tiffany Phoenix chưa?"

Colin trả lời: "Chưa! Ta còn mới hình thành ý tưởng bắt cóc bà ta còn chưa hoạch định cụ thể nữa là…"

Hồng Trinh làm mặt vẻ nghiêm túc: "Ta không đùa đâu, có muốn nghe những gì ta vừa mới chứng kiến tối qua không?"

Colin gật đầu…

Nghe cô ả kể xong, Colin cắn móng tay nghĩ ngợi, xong nói: "Như lời cô nói thì hành tung của bọn chúng rất đáng ngờ, không lẽ chúng biết được kế hoạch của ta nên kéo nhau lên đây để ngăn chặn."

Trinh đáp: "Có khả năng đó là rất cao."

Colin đáp: "Người của tôi luôn giám sát ở đó, nếu có gì thì cô có thể hỏi thêm từ họ."

Hồng Trinh nói: "Thanks."

Colin nói tiếp: "À còn về gã tóc vàng cô vừa kể, liệu tên này có liên quan đến vụ Chén thánh bị mất tại biệt thự cũ của cô mấy bữa trước không?"

Hồng Trinh đáp: "Ta mới gặp tên này lần đầu nên chưa có cơ sở gì để nghi ngờ hắn cả. Còn về kế hoạch bắt cóc Tiffany Phoenix thì ngươi liệu mà khẩn trương làm đi, nếu không làm được thì biến chỗ khác để ta làm."

Colin mỉm cười tự tin: "Coi thường ta quá đấy."

Hồng Trinh hừ nói: "Để ta xem, giờ thì xéo đi."

Hình ảnh Colin biến mất. Hồng Trinh buông lời: "Ráng làm cho tốt đi, rồi ta sẽ lấy mạng toàn bộ gia tộc ngươi hiến cho Thần Huỷ Diệt".

Sau đó nàng tiểu thư lệnh cho gã pháp sư thân cận của mình tên Trần Bạch Vân mang cho mình bộ quần áo mới, biết tiểu thư của mình có sở thích tắm lộ thiên vào buổi sáng sớm nên gã thi hành mệnh lệnh ngay mà không có bất kỳ vướng mắc gì. Lát sau gã mang ra bộ quần áo mới cho cô.

Thấy gã pháp sư làm việc nhanh chóng mà không có câu nệ gì cả khiến Hồng Trinh hài lòng mỉm cười nói: "Cảm ơn ông vì đã tận tụy làm việc."

Gã cung kính thưa: "Tiểu thư đừng nói thế, được phục vụ cho người là niềm vinh hạnh của tôi."

Trinh không nói gì chỉ mỉm cười gật đầu với gã.

Sau đó vị tiểu thư họ Bùi từ từ cởi bỏ bộ đồ mỏng manh trên người ra từng cái một khiến gã Bạch Vân căng mắt nhìn không chớp mắt. Dù đã bao lần nhìn tiểu thư của mình khỏa thân tắm lộ thiên nhưng gã chưa hề bị tụt cảm xúc dục tính của đàn ông trước sự gợi dục hấp dẫn của Hồng Trinh mà cứ tăng dần theo thời gian. Và thế là pháp sư sát thủ Trần Bạch Vân đang kiên nhẫn đứng chờ Hồng Trinh tắm xong, trên tay gã cầm là bộ quần áo mới của cô nàng.

Gã đang nuốt nước bọt ừng ực bởi vì trước mắt gã là một thiếu nữ khoả thân mơn mởn đầy nhựa sống trong độ tuổi mới lớn, gã thèm khát mường tượng cảnh được ôm lấy tiểu thư vào lòng và đút côn thịt của mình vào trong âm đạo nàng một cách mạnh mẽ.

Hồng Trinh tắm xong, cô bèn ngồi lên hàng ghế dài hóng gió, cơn gió mang theo hơi lạnh chạm vào từng da thịt cô nàng khiến cô rùng mình phản ứng.

Gã pháp sư chăm chăm chú mục hai bầu ngực của Hồng Trinh đang cương cứng và săn chắc, hai hạt đậu hồng nhô ra nhìn là muốn ngậm mút ngay. Còn đang mơ tưởng được bú vú tiểu thư của mình thì gã thấy tiểu thư đang mỉm cười với mình và những ngón tay của Trinh đang vẫy mời gọi gã. Không kiềm chế được nữa, gã pháp sư bèn lao tới chỗ tiểu thư đang ngồi. Cô nàng cười nói: "Ông theo hầu tôi đã lâu lập được công rất nhiều mà tôi lại không có gì để tưởng thưởng cho ông thì cũng thấy ái ngại thôi thì chỉ còn cách dùng cơ thể trinh nguyên này báo đáp công lao của ông vậy."

Gã nghe xong thì bất ngờ sửng sốt trước lời đề nghị của tiểu thư mình, gã lắp bắp: "Tiểu thư đang… nói đùa thôi… phải không?"

Hồng Trinh nghiêm mặt nói: "Trông mặt tôi có giống như đang đùa không?"

Gã pháp sư thấy tiểu thư mình có vẻ nghiêm túc, hắn nghĩ đây là cơ hội nghìn năm một thuở mà tiểu thư ban tặng cho mình nếu bỏ qua thì rất uổng kiếp làm người, không thể đợi lâu nên gã vội kéo tuột quần áo mình, tay hắn nhào nắn cặp thịt nhũ căng tròn của Hồng Trinh. Hai bầu ngực xinh đẹp mà gã thường ngày hay thèm khát được bóp và bú mút, nay đã được toại nguyện, hai đầu ngực đỏ lựng do những vết răng ngang dọc của gã. Bạch Vân bóp nghiến chúng, hai ngón tay kẹp lấy đầu ngực Hồng Trinh, se mạnh. Cô nàng oằn người la lên vì đau, nhưng tiếng cô lại xen lẫn cả khoái cảm. Gã pháp sư lồm cồm cầm côn thịt chĩa thẳng hướng vào cái miệng há hốc của Hồng Trinh: "Ahh… ưm…"

Gã thúc côn thịt vào miệng Trinh khiến nước miếng cô trào ra, lưỡi cô ngọ ngoạy như phản đối, nhưng mắt cô vẫn mở lớn nhìn gã như thách thức. “Rồi gã sẽ làm gì nữa?” Tên pháp sư gầm gừ, nghiến răng ken két, gã nhận ra mình như không phải là kẻ chiến thắng, mà đang mắc mưu cô tiểu thư đỏng đảnh khó chiều của mình. Tay gã nới lỏng, nhưng Hồng Trinh vẫn không nhả côn thịt gã ra. Chiếc lưỡi nhỏ bé của cô nàng vẫn đánh quanh quanh quy đầu côn thịt của gã. Đôi môi Trinh vẫn mút chặt, nuốt vào, nuốt vào.

"Ahhh…" Gã pháp sư rên khẽ, cơn khoái cảm buộc gã phải đẩy tiểu thư ra. Gã thở hổn hển, nhìn cơ thể trần trụi tênh hênh của tiểu thư họ Bùi mời gọi. Gã thở dài vì biết đây là kết quả không tránh khỏ, nếu không phải là gã thì có thể là tên Colin Bridgerton, hoặc tên hầu nào đó sẽ được cô nàng ban phát đời con gái của mình. Gã biết mình đã sai lầm ngay từ bước đầu tiên, một bước trượt dài không đường quay lại.

Gã cầm côn thịt mình chậm rãi cọ dọc đường chẻ giữa hai âm môi đã ướt đẫm của Hồng Trinh và ánh mắt gã không rời đầu côn thịt mình chậm rãi khai mở đường vào cửa mình cô nàng. Từng chút, từng chút một, quy đầu côn thịt vừa lọt vào cảm giác bóp nghẹt đã làm gã sung sướng muốn điên lên. Gã chậm rãi đẩy tới. Giữa thân, gần cuối, cuối cùng gã cũng chạm bước vào cuối cùng.

Gã pháp sư cặp hai ngón tay quanh gốc côn thịt như cột mốc cuối cùng. Côn thịt gã lại rút ra chậm chậm, rồi đút vào… cảm giác lúc này của gã thật khó tả, như một đêm tân hôn khác nhưng còn sung sướng hơn. Bên trong âm đạo tiểu thư họ Bùi khít chặt côn thịt gã khiến gã có cảm giác côn thịt mình có thể đứt bất cứ lúc nào. Hồng Trinh mím môi, hai mắt nhắm nghiền, nhưng gã biết tiểu thư của mình đang chịu đựng cảm giác đau rát. Nhưng không quá lâu, chỉ hơn nửa phút, bên trong âm đạo cô nàng hoàn tất quá trình làm quen với vật thể lạ, nó tiết ra thật nhiều dịch nhầy, bao lấy côn thịt gã.

"Ưm… Ôi…" Cô nàng tiểu thư họ Bùi rên rỉ theo từng động tác của gã thuộc hạ, gã bỏ tay ra khỏi gốc côn thịt, nín thở, thúc mạnh.

Cảm giác đau bất ngờ khiến Hồng Trinh hét lên: "Ahhh… Đau quá… a… a…"

Gã pháp sư ôm chặt Hồng Trinh, để côn thịt mình thật sâu trong âm đạo cô nàng. Hai hàng nước mắt cô ứa ra, đôi môi cô run rẩy. Gã cúi xuống trao cho Trinh một nụ hôn. Có lẽ đây là nụ hôn đầu tiên gã chủ động. Thế hệ của gã không thích hôn hít với cái lưỡi ngọ ngoạy trong miệng người khác, với gã hôn kiểu đó không có gì ngoài cảm giác mắc ói. Nhưng lần này lại khác.

Chiếc lưỡi nhỏ bé thơm tho của cô nàng len qua đôi môi to dày của gã như tìm một điểm tựa xoa dịu cơn đau đớn đầu đời. Cảm giác ấm áp mỹ diệu nhất trần đời bắt đầu. Từng nhịp chậm rãi ra vào của gã làm Hồng Trinh đờ đẫn tê dại. Bên trong âm đạo cô nàng thật ấm, óc ách nước, cứ trào ra theo mỗi cú thúc của gã. Gã chống hai tay lên, hạ thể nắc nhanh hơn. Từng tiếng bành bạch vang lên theo hơi thở đứt quãng của hai người.

"Pháp sư… Ta thích quá…" Hồng Trinh tự vò nắn hai bầu ngực của mình, miệng há hốc la thật to.

"Không… đau nữa sao?" Gã hổn hển nói.

"Không… Không đau… Ông làm mạnh nữa hơn nữa đi… Ưmmm…" Hồng Trinh thúc giục.

Gã Bạch Vân gầm gừ như bò tót bị trùm vải đỏ, gã nắm chặt hai bắp đùi Hồng Trinh, mở toạc thật rộng. Cả người gã chồm lên làm chiếc ghế rung lên cọt kẹt liên hồi. Côn thịt gã căng tức như sắp bùng nổ, ra vào nhanh như piston lao hết vòng tua. Nhìn tiểu thư của mình há hốc không thốt ra được lời nào làm gã cảm thấy đắc thắng, tự hào. Tuổi năm mươi của gã, không mấy người còn sử dụng được dụng cụ này, chưa nói đến việc chiến thắng áp đảo một con bé mới mười chín tuổi. Cơn sướng khoái dâng lên tột đỉnh. Gã nghiến răng, chợt rút phăng côn thịt ra.

"Ahhh… Ôi…" Hồng Trinh mơ màng rên rỉ.

"Ahhh…" Gã pháp sư thỏa mãn.

Từng dòng tinh dịch nóng hổi xối xả phun vào bên trong tử cung Hồng Trinh. Gã pháp sư gục xuống trên người cô. Hai người dính chặt lấy nhau thở hổn hển.​

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK