Vì vậy, Tổng Giám Đốc không ngần ngại thể hiện tình cảm của mình, giờ đây hắn không ngại chen vào phòng của Bé Câm, ngủ cùng một giường với cậu.
Buổi tối trước khi đi ngủ, Bé Câm thấy Tổng Giám Đốc có rất nhiều điều muốn nói.
"Từ "Thích em" trong ngôn ngữ ký hiệu là thế này phải không?"
Bé Câm gật đầu: [Đúng rồi.]
Tổng Giám Đốc lại làm động tác đó với Bé Câm một lần nữa.
"Vợ ơi, từ "Yêu em" trong ngôn ngữ ký hiệu là thế này phải không?" Thật ra Bé Câm đã dạy Tổng Giám Đốc rất kỹ, Tổng Giám Đốc nhớ tất cả nhưng hắn lại cố ý làm sai.
Bé Câm lắc đầu, cậu làm động tác đúng cho hắn xem.
Không ngờ Tổng Giám Đốc lại mặt dày nói: "Anh cũng yêu em."
Bé Câm mấp máy môi [Đi ngủ thôi] rồi tắt đèn ngay nhằm che giấu khuôn mặt dần đỏ lên của mình.
Tổng Giám Đốc nằm cạnh Bé Câm, hắn quay mặt về phía cậu. Hắn biết Bé Câm vẫn chưa ngủ nên bắt đầu chia sẻ nội tâm của mình với Bé Câm: "Lúc đầu anh nghĩ rằng em và nhà họ Giang là một bọn, bọn em muốn trục lợi từ nhà họ Phi."
"Sau đó anh mới biết là không phải như vậy, em không giống như bọn họ..."
......
(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)
Dưới sự tấn công không ngừng của Tổng Giám Đốc, Bé Câm dần dần mở lòng hơn, cậu không còn giấu diếm mọi chuyện trong lòng như trước đây nữa.
Sự thay đổi rõ rệt nhất là Bé Câm cũng bắt đầu thể hiện sự ghen tuông với Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc là người quyền cao chức trọng không thể tránh khỏi việc sẽ có người nổi lên ý định xấu, chẳng hạn như muốn lên giường với hắn.
Vì thế, khi lên lầu để đưa tài liệu cho Tổng Giám Đốc, Bé Câm tình cờ chứng kiến một cảnh tượng thế này, đó là cảnh một người đàn ông đang hôn Tổng Giám Đốc.
Bé Câm lập tức đóng sầm cửa lại rồi bỏ chạy.
Tổng Giám Đốc bị oan, trợ lý nam mà hắn mới tuyển gần đây có ý đồ xấu với hắn. Cậu ta nghe nói Tổng Giám Đốc thích đàn ông nên trong lúc báo cáo công việc, cậu ta đã cố gắng quyến rũ Tổng Giám Đốc. Thấy Tổng Giám Đốc không để ý đến mình, cậu ta còn dám táo bạo trực tiếp hôn Tổng Giám Đốc.
Bé Câm bước vào đúng khoảnh khắc trợ lý nam định hôn Tổng Giám Đốc.
Tuy nhiên, cậu ta vẫn chưa kịp hôn Tổng Giám Đốc. Tổng Giám Đốc phản ứng rất nhanh, thấy cậu ta bất ngờ lao đến mình thì hắn lập tức đẩy cậu ta ra. Bé Câm chỉ thấy được một nửa sự việc mà đã chạy đi mất rồi.
Vì Bé Câm đã chạy đi ngay nên cậu không thấy cảnh Tổng Giám Đốc đẩy trợ lý ngã xuống đất. Tổng Giám Đốc tức giận quát cậu ta: "Biến đi, cậu chính thức bị sa thải."
Sau đó, Tổng Giám Đốc vội vã chạy theo hướng mà Bé Câm bỏ chạy, cuối cùng hắn tìm thấy Bé Câm đang ngồi thất thần trong phòng nghỉ.
Tổng Giám Đốc gấp gáp giải thích: "Em nghe anh giải thích đi, không phải như em nghĩ đâu. Cậu ta đột nhiên lao về phía anh, vừa hay em nhìn thấy đúng cảnh tượng đó mà thôi!"
Bé Câm xoay đi không chịu nhìn Tổng Giám Đốc, rõ ràng là cậu đang tức giận. Tổng Giám Đốc lo lắng nói: "Vợ à! Anh thật sự không có gì với cậu ta đâu, là cậu ta muốn quyến rũ anh! Sao em không thấy cảnh anh đẩy cậu ta ngã xuống đất chứ! Bây giờ thì anh có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được nỗi oan này mất!"
"Vợ ơi! Em nghe anh nói đi."
"Vợ ơi, anh không biết cậu ta là người như vậy, anh đã sa thải cậu ta rồi!"
"Vợ ơi, em đang giận hả?"
Bé Câm liếc Tổng Giám Đốc một cái, cậu hừ nhẹ một tiếng. Khi thấy Tổng Giám Đốc có hành động thân mật với người khác, cậu đã rất tức giận, nhưng khi chạy đi được một đoạn, cậu nghĩ lại thì thấy có gì đó không đúng, Tổng Giám Đốc không phải là người như vậy. Tuy nhiên, cậu đã bỏ chạy rồi nên không tiện quay lại.
Khi nghe lời giải thích của Tổng Giám Đốc, Bé Câm rất tin tưởng Tổng Giám Đốc, nhưng nghĩ đến cảnh vừa rồi cậu vẫn thấy khó chịu trong lòng. Bé Câm dùng ngôn ngữ ký hiệu nói: [Em tin anh][Anh ta hôn anh][Em không vui].
Tổng Giám Đốc tiến lên ôm chặt Bé Câm, hắn cọ cọ vào cổ cậu: "Tốt quá."
Bé Câm tin Tổng Giám Đốc, nhưng bây giờ Bé Câm đang ghen, Bé Câm thấy không vui! Tổng Giám Đốc thấy Bé Câm ghen thì lại rất vui, vì điều đó chứng tỏ Bé Câm quan tâm đến hắn.
Nhưng Bé Câm lại không thể hiểu nổi, tại sao hắn lại vui trong khi cậu không vui chứ? Bé Câm không hiểu được cách suy nghĩ của Tổng Giám Đốc, nên cậu đẩy đầu Tổng Giám Đốc ra.
Không ngờ ngay khi vừa đẩy ra, Tổng Giám Đốc lại tiến tới gần: "Vợ ơi, cậu ta không hôn được anh, anh đã đẩy cậu ta ngã rồi, không như những gì em thấy đâu, anh chỉ hôn mỗi em thôi!"
"Vợ ơi, hôn một cái nhé!"
Tổng Giám Đốc lải nhải không ngừng làm Bé Câm vô cùng nhức đầu, cậu muốn vùng ra khỏi vòng tay của hắn. Khi tay phải vừa thoát được, cậu cố gắng dùng tay phải kéo tay trái ra, nhưng không may, vì quán tính mà cậu đã đánh vào mặt Tổng Giám Đốc.
Bé Câm nghe thấy một tiếng "bốp" rõ to, cậu đờ người nhìn hắn. Khi cậu vừa định xin lỗi Tổng Giám Đốc thì thấy bên dưới của Tổng Giám Đốc có phản ứng hơi khác thường.
Tổng Giám Đốc bắt đầu ôm hôn Bé Câm, hắn nói năng lộn xộn hơn: "Vợ ơi, anh muốn."
Bây giờ Bé Câm không còn cảm thấy có lỗi nữa, cậu thậm chí còn đánh vào trán Tổng Giám Đốc một cái.
Tổng Giám Đốc thấy Bé Câm lúc tức giận rất đáng yêu. Bé Câm không thể nói chuyện, cũng không có sức mạnh như Tổng Giám Đốc, nên cậu chỉ có thể để Tổng Giám Đốc ôm và hôn mình.
Không ngờ Tổng Giám Đốc hôn mãi cũng không đủ, hơn nữa hắn còn đòi hỏi thêm yêu cầu: "Đến phòng làm việc của anh đi."
Bé Câm lắc đầu dữ dội: [Không đi].
Tổng Giám Đốc nghiêm túc nói, thật ra khi đuổi theo Bé Câm, hắn đã quên mất chuyện này: "Anh vừa mới nhớ ra, trong phòng làm việc có lắp camera, nó có kết nối với máy tính, chúng ta lên đó xem lại camera nhé."
[Không cần xem nữa] Bé Câm đã hoàn toàn tin tưởng Tổng Giám Đốc rồi.
Nhưng Tổng Giám Đốc nhất quyết muốn Bé Câm đi xem với hắn: "Đi xem đi, anh muốn cho em xem."
Bé Câm không còn cách nào khác đành phải đi theo Tổng Giám Đốc lên lầu, Tổng Giám Đốc cho cậu xem toàn bộ video. Sau khi xem xong, Bé Câm khó lòng mà rời khỏi văn phòng được nữa.