• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Cậu nói gì ghê vậy, chắc không đến nỗi vậy đâu


– Ấy, cậu đừng chủ quan, nó ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời cậu đấy. Theo cậu thì anh ta vì sao lại không làm chuyện đó với cậu


– Trời! làm sao mình biết được.


– Cậu thử suy nghĩ nghiêm túc xem sao. Anh ta vốn dĩ không thiếu phụ nữ, vậy tại sao lại lấy cậu. Nếu không phải vì yêu cậu thì có thể vì ngoại hình xinh đẹp cuốn hút. Nhưng kể từ khi lấy nhau anh ta và cậu không phát sinh chuyện gì. Vậy có nghĩa là không phải vì ngoại hình xinh đẹp của cậu cuốn hút. Vậy chẳng lẽ anh ta có vấn đề muốn che giấu mọi người nên lấy cậu.


– Chắc không phải vậy đâu. (Miệng trả lời vậy nhưng trong lòng cô có chút xao động. Không lẽ mọi chuyện là như Giai Tuệ nói).


– Cậu thử nghĩ mà xem. Nếu anh ta mà có vấn đề thật thì nửa đời sau của cậu có phải là rất thảm không.


– Làm sao mình biết được anh ta có vấn đề hay không. Nhìn anh ta phong độ như vậy chắc là không phải là người như vậy đâu.


– Không thể nói thế được có rất nhiều người nhìn vẻ ngoài phong độ ngời ngời mà lại là LGPT đó. Cậu mà lấy phải một người như vậy có phải cậu sẽ rất bị thiệt thòi hay sao.


Này mình nghĩ cậu nên thử anh ta xem anh ta có phải là LGPT hay không.


– Thử bằng cách nào, mà anh ta có phải là LGPT hay không đối với mình cũng chẳng sao hết. Đằng nào mình và anh ta cũng sẽ không ở lâu dài với nhau.


– Vậy sau này nếu cậu và anh ta chia tay cậu tính sao. Bị mang tiếng có một đời chồng, sau này có lấy ai cũng khó.


– Mình không nghĩ nhiều như vậy, nếu sau này khó có ai khác với mình. cũng chẳng sao.


– Vậy cậu có quay lại với Huỳnh Đông không.


– Lúc trước mình cũng có hi vọng mình và Huỳnh Đông sẽ có thể quay lại với nhau. Nhưng giờ thì không, mình không muốn Huỳnh Đông phải chờ đợi mình, nếu có quay lại có lẽ anh ấy cũng sẽ không còn trân trọng mình như trước nữa. Là mình bỏ anh ấy giờ không hạnh phúc lại quay lại. Như vậy anh ấy và cả gia đình thậm chí bạn bè cũng sẽ nhìn mình bằng con mắt coi thường và khinh bỉ.


– Chắc Huỳnh Đông không phải là con người như vậy đâu.


– Có phải hay không giờ không quan trọng. Mình không muốn anh ta vì mình mà chịu thiệt thòi. Anh ấy có thể tìm được người khác tốt hơn mình.


– Cậu nói cũng phải, mình nói thật mình biết gần đây chuyện cậu lấy chồng bạn bè cũng đã truyền tai nhau to nhỏ nói những điều không được hay cho lắm. Đa phần đều nói cậu tham giàu bỏ nghèo, rồi bắt cá hai tay… nói chung cũng nhiều điều không hay cho lắm.


– Vậy sao, mình cũng đã đoán được sẽ như vậy.


– Nhưng cậu đừng buồn bọn mình hiểu cậu là được. Ai chẳng có lòng thương cha mẹ, mình là con cũng phải có nghĩa vụ giúp đỡ cha mẹ.Bọn mình hiểu cậu mà.


– Cảm ơn cậu và Mẫn Quân đã hiểu cho mình. Mình thật may mắn khi có các cậu làm bạn.


– Không cần khách sáo, nào uống bia đi. Hôm nay lâu lắm chúng ta mới có dịp ngồi với nhau. Nhất là lại ở một nơi đẹp như vậy. Mai sau khi xong việc là mình rảnh rỗi rồi. Mình với cậu sẽ thỏa thích đi chơi. Ước gì có Mẫn Quân ở đây thì có phải vui hơn không.


– Phải đó, à quên Mẫn Quân xin việc thế nào.


– Cậu ấy nộp hồ sơ sau mình nên giờ đang chờ phỏng vấn vòng cuối.


– Thích thật ước gì mình cũng được đi làm như các cậu.


– Anh ta không cho cậu đi làm sao.


– Cũng không hẳn không cho nhưng có vẻ không thích.


– Cũng phải người như anh ta rất sĩ diện nên sẽ không thích vợ đi làm.Thôi kệ đến đâu hay đến đó giờ uống đã để mình mở bia.


Hai cô vô tư uống không biết ở tầng trên có người đang bực tức đến muốn đốt cả cái khách sạn này luôn.


Cảnh Hàn xem tài liệu một lúc thì không tập trung được nên vứt xuống đứng nên ra cửa sổ nhìn ra ngoài. Cảnh đêm bên ngoài rất yên tĩnh và thanh bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK