Mục lục
Dương Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thực lực của lão thái giám Âm Liên Hoa này thật kinh người! Không ngờ lại cường hãn đến như vậy, còn muốn hạ sát thủ với ta. Nếu như ngươi đã muốn giết ta như thế thì ta cũng sẽ không cho sống quá mùa xuân này đâu.

Hồng Dịch nhìn lỗ ngón tay sâu hoắm trên lồng ngực của mình, trong lòng liền dâng lên một cỗ sát ý.

Tuy nhiên đối với chỉ lực vừa rồi của lão thái giám Âm Liên Hoa hắn cũng cảm thấy có chút kinh hãi.

Bản thân nếu như không mặc ba tầng phòng hộ bảo y cường hãn thì chỉ sợ lúc này tim đã bị đối phương chấn nát bấy rồi. Lão thái giám này đúng là một kẻ âm hiểm bá đạo, giết người không chút cố kỵ gì.

Cuối cùng Hồng Dịch cũng hiểu thêm chút ít về thực lực ẩn tàng trong hoàng cung Đại Kiền.

- Ta đoán không sai, hoàng cung Đại Kiền chiếm được bảo vật của Tạo Hoá đạo cùng vô số tài vật của Đại Thiện tự, không thể nào không đào tạo ra được một lượng lớn cao thủ được. Chẳng qua chỉ là ẩn tàng mà thôi, không để cho người ngoài biết được! Xem ra trong cung đình Đại Kiền quả thật là ngoạ hổ tàng long. Nguyên Phi ở trong cung e rằng cũng không thể làm gì được.

Khi Hồng Dịch hứng chịu một chỉ của lão thái giám võ thánh kia, trong lòng thật sự biết rõ thêm về sự thâm trầm của hoàng thất Đại Kiền.

Bỗng nhiên vào lúc đó, một tia ý niệm khó hiểu chợt xuất hiện trong đầu hắn, đó là bản thân cảm thấy có chút lo lắng cho nữ nhân Hương Hồ vương Nguyên Phi, một trong thiên hạ bát đại yêu tiên.

- Võ công hiện giờ của ta, chỉ bằng lực lượng của cơ thể cũng chưa đạt tới cảnh giới đỉnh cấp đại tông sư linh nhục hợp nhất, còn đối phó với võ thánh thì tuyệt đối không phải là đối thủ. Tuy nhiên ngày hôm nay cùng lão thái giám Âm Liên Hoa kia giao thủ, ngẫm lại cũng thu lại nhiều lợi ích đối với võ đạo. Chỉ cần ngưng tụ được một trăm lẻ tám huyệt khiếu ghi trong Hiện Thế Như Lai kinh thì e rằng chỉ cần dựa vào võ đạo ta cũng thừa sức giải quyết lão thái giám kia.

Hồng Dịch đã sớm đoán được võ công của bản thân hiện giờ còn chưa đủ, vì thế đối với chỉ lực của lão thái giám Âm Liên Hoa cũng không cảm thấy quá mức ngạc nhiên.

Dù sao hắn là quỷ tiên tu đạo, nếu so võ thuật với cường giả võ thánh thì thua là chuyện đương nhiên.

- Đưa y phục cho ta thay!

Hồng Dịch thay một bộ y phục khác, lồng ngực đau âm ỷ, khoé miệng ngòn ngọt, liền biết bản thân thụ thương không nhẹ.

Đúng lúc này hai người thân tín của Cam Thanh Phong mang một chậu nước trà bốc khói ngun ngút cùng với khăn mặt để cho Hồng Dịch lau miệng, rửa mặt, rửa sạch vết máu trên khoé miệng.

- Hồng công tử. Lão thái giám kia chính là một trong ngũ đại công công trong cung đình. Ngũ đại thái giám trong cung đình ngoài Đông cung Âm Liên Hoa thì còn có Tây cung, Nam cung, Bắc cung, và tổng quản đại thái giám của Càn Cương chính cung của hoàng thượng. Tất cả đều là cao thủ thâm sâu khó lường. Tên Âm Liên Hoa này võ công xuất thần nhập hoá, e rằng đã bước vào cảnh giới võ thánh rồi. Công tử muốn báo mối thù này chỉ sợ rất khó khăn đấy.

Cam Thanh Phong thấy Hồng Dịch lần này chịu thiệt thòi lớn liền bình tĩnh nói.

- Cam chưởng môn, trong lòng tiên sinh chắc hẳn đang chế giễu ta, không nghĩ rằng ta sẽ gặp tình huống này phải không?

Trên khuôn mặt Hồng Dịch lộ ra một nụ cười lãnh đạm, nhìn vài cao thủ của Thiên Kiếm môn đang đứng trong gian mật thất.

- Đâu có, đâu có. Chỉ cần thê tử của công tử là Ngân Sa công chúa ra tay thu thập một phen thì mối thù này kiểu gì cũng báo phục đựơc.

Cam Thanh Phong xua xua tay, trong ánh mắt hiện ra một tia khác thường.

- Cam Thanh Phong, đạo thuật của tiên sinh chắc hẳn đã tu luyện đến cảnh giới phụ thể rồi phải không. Tuy nhiên còn chưa luyện tới đại thành, chưa thể phân thần hoá niệm.

Hồng Dịch đột nhiên nói.

- Đúng vậy, không ngờ đối với đạo thuật Hồng công tử lại tinh thâm đến vậy, lại có thể nhìn ra tu vi của lão phu?

Cam Thanh Phong kinh ngạc nói.

- Tiên sinh cho rằng ta chỉ là một cao thủ võ đạo đại tông sư thôi sao? Chỉ là một đại tông sư thì sao có thể sát cánh cùng Ngọc thân vương, phụ trợ thân vương thành đại nghiệp được? Hôm này ta sẽ cho tiên sinh chứng kiến thực lực thực sự của ta, để tránh việc tiên sinh cho rằng ta chèn ép danh tiếng của tiên sinh!

Hồng Dịch dùng một loại ngữ khí thờ ơ lãnh đạm nói ra.

- Công tử!

Nghe câu này của Hồng Dịch, Cam Thanh Phong dường như mới lần đầu nhận biết Hồng Dịch vậy, mấy cao thủ của Thiên Kiếm môn tròn xoe hai mắt, không hiểu vì sao Hồng Dịch lại nói ra câu này.

- Hừ! Tiên sinh chắc hẳn không cho rằng hôm nay ta không thể giết chết được tên Âm Liên Hoa kia phải không? Tuy rằng không giết được hôm nay, nhưng sớm muộn gì hắn cũng phải chết. Hắn là đại thái giám Đông cung, chắc hẳn là vây cánh của thái tử, giết hắn cũng chính là chặt đi vây cánh của thái tử.

Vừa nói, một luồng gió ấm áp từ mi tâm của Hồng Dịch bắn ra ngoài. Trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một hình người vô cùng chân thực ngay trước mặt Hồng Dịch.

- Lôi kiếp cao thủ! Thần hồn thuần dương!

Cam Thanh Phong thấy tình huống như vậy, đầu tiên là há hốc miệng ra, sau đó dụi dụi hai mắt, rồi đưa tay vỗ vỗ vào đầu của mình, rống to lên một tiếng!

- Công tử là tuyệt thế cao thủ vượt qua lôi kiếp! Thuần dương chân nhân!

- Cam chưởng môn, sao lại thất thố như vậy! Nếu như ta không phải là lôi kiếp chân nhân thì sao có thể kết thành đạo lư với Ngân Sa vương, tiêu dao thiên hạ!

Hồng Dịch cười nói.

- Đã như vậy, ta sẽ mượn tạm thân thể của tiên sinh dùng một lại, tạo cho tiên sinh một cái danh tiếng! Đồng thời cũng giúp cho Thiên Kiếm môn của tiên sinh trở nên nổi danh lẫy lừng!

- Hả? Công tử muốn phụ vào thân thể của lão phu để sử dụng sao? Có phải là muốn phụ lên người lão phu sau đó ra ngoài giúp Ngọc thân vương trợ trận phải không? Tốt! Đã như vậy thì hãy giúp lão phu nở mày nở mặt một phen! Lôi kiếp chân nhân! Quỷ tiên đã là tuyệt đỉnh cao thu ngạo thị thiên hạ, là thứ tồn tại siêu thoát sinh tử, chứ đừng nói chi đến lôi kiếp quỷ tiên chân nhân! Tốt! Để cho thái tử biết lão phu chính là lôi kiếp Quỷ tiên đi! Hừ, như thế hắn cũng không dám đối phó với Thiên Kiếm môn của ta nữa! Hồng chân nhân, sau này người có gì muốn phân phó, nói thế nào thì nói, Thiên Kiếm môn của ta dù gì cũng có chút thế lực, tiền tài. Chỉ cần chân nhân phân phó thì Thiên Kiếm môn của ta quyết bất chấp tất cả thực hiện ổn thoả mọi phân phó của chân nhân!

Lúc này, chưởng môn Thiên Kiếm môn chấn kinh vô cùng, tựa như trời hạn gặp mưa rào.

Hắn vạn lần không ngờ tới Hồng Dịch lại có là lôi kiếp quỷ tiên, là một chân nhân thần hồn thuần dương!

Tuy nhiên tâm tư của hắn cũng cực kỳ nhạy bén, lập tức tỏ rõ thái độ với Hồng Dịch, đồng thời thể hiện rõ sự trung tâm của bản thân. Phải biết rằng có thể kết thân được với một lôi kiếp quỷ tiên, điều này quả thực giống như kết giao được với một vị chúa cứu thế, so với bám víu vào thân vương thì có trọng lượng lớn hơn rất nhiều.

Một môn phái chỉ cần có quỷ tiên toạ trấn, về cơ bản mà nói thì vô cùng yên ổn, cho dù triều đình muốn động vào thì cũng phải có chút cố kỵ. Dù sao quỷ tiên là một tồn tại không bao giờ chết, cùng lắm cũng chỉ phải chuyển thế trốn chạy mà thôi, vẫn còn vô số cơ hồi trùng sinh.

Điểm đáng sợ của quỷ tiên không phải là thực lực, mà là về phương diện có thể sống lại được.

Huống hồ hiện giờ cũng không phải một mình Hồng Dịch là quỷ tiên! Phía sau hắn còn có một vị đạo lữ là Ngân Sa vương! Là thực lực của hai vị quỷ tiên! Thậm chí rất có thể Ngân Sa vương cũng vừa mới vượt qua lôi kiếp!

Đó chính là hai đại cao thủ lôi kiếp!

- Hai đại cao thủ lôi kiếp, thảo nào có thể trợ giúp Ngọc thân vương đoạt vị! Thảo nào Ngọc thân vương lại có thể bắt sống được Vô Sinh lão mẫu. Điều này vốn vẫn khiến ta cảm thấy kỳ quái, thì ra đằng sau lại có một vị cao thủ thông thiên triệt địa như vậy!

Cam Thanh Phong rúng động trong lòng.

- Các ngươi còn không mau quỳ xuống hành lễ với chân nhân. Được bái kiến chân nhân chính là phúc lớn ngang trời của các ngươi đấy!

Ngay lập tức Cam Thanh Phong quay lại nói với vài đệ tử cao thủ đang đứng phía sau.

- Không cần nhiều lời, các ngươi chỉ cần giữ kín bí mật này của ta thì cả đời này sẽ hưởng phú quý!

Hồng Dịch thấy Cam Thanh Phong cung kính với mình chẳng khác nào ông nội, trong lòng thầm cảm thán. Xem ra thiên hạ này đúng là coi trọng thực lực, không có thực lực thì cũng chả là gì.

Nhìn mấy cao thủ của Thiên Kiếm môn quỳ xuống, Hồng Dịch cũng không nói gì, chỉ mang thần hồn thổi mạnh tới. Soạt! Ngay lập tức phụ vào trên thân thể của Cam Thanh Phong.

Mấy cao thủ của Thiên Kiếm môn tròn xoe hai mắt nhìn. Bọn họ thấy một hình người giống như Hồng Dịch chớp mắt ào ào lao vào trong thân thể của chưởng môn, sau đó sắc mặt của chưởng môn biến đổi, rồi đứng lên, sau đó toàn thân vang lên một loạt những tiếng răng rắc, răng rắc.

- Cam Thanh Phong, thân thể của ngươi yếu ớt quá!

Cam Thanh Phong bị Hồng Dịch phụ thể phát ra một giọng nói khàn khàn, nói xong liền nhanh chân bước ra ngoài.

Thái tử đến phủ đệ của Ngọc thân vương, chắc chắn là biết được tin tức của Vô Sinh lão mẫu. Thế lực của thái tử quá cường đại, bất cứ chuyện gì cũng không thể qua mặt được hắn. Hiện giờ Hồng Dịch chiếm được thân thể của Cam Thanh Phong xong, liền muốn ra ngoài, giúp Ngọc thân vương chống trụ tràng diện này, khiến cho thái tử không dám khinh thường vọng động.

Hồng Dịch đoán không sai, hiện giờ Ngọc thân vương đang bị thái tử hùng hổ hăm doạ.

Lúc nãy, khi Âm Liên Hoa đâm hắn một chỉ xong liền quay sau lưng thái tử, đứng bất động như trước, dường như mới vừa rồi chỉ làm một việc rất nhỏ nhặt.

Ngay cả thái tử tựa hồ cũng không để ý chuyện này lắm.

Đúng vậy, đối với bọn họ, giết một kẻ như Hồng Dịch, quả thực là một việc rất nhỏ nhặt, so với việc di chân dẫm chết một con kiến có khi còn nhỏ hơn.

Sự việc này về cơ bản không cần phải động dung.

Còn về phần hai huynh đệ Hồng Dịch, Hồng Huynh xảy ra xô xát, trong suy nghĩ của thái tử và lão thái giám Âm Liên Hoa thì việc này cũng vô cùng tâm thường, không đáng phải bận tâm.

- Tứ đệ, lần này ta mặc thường phục xuất cung cũng là do nghe được một ít tin đồn.

Sau khi Hồng Hi rời đi, thái tử Dương Nguyên liền quay sang phía Ngọc thân vương, chậm rãi nói.

- Nghe nói môn nhân của đệ, tuần phủ Ngô Uyên tỉnh, Hầu Khánh Thần, lần này bắt được đầu mục của hai đạo tà giáo Vô Sinh, Chân Không là Vô Sinh lão mẫu. Hiện giờ đã áp giải về tới kinh thành, còn đang ở trong phủ của đệ. Về sự việc này phụ hoàng vẫn thường nhắc nhở ta, muốn ta phải điều tra rõ ràng. Hiện giờ đệ đã bắt được đầu mục của hai tào giáo này, chắc hẳn cũng nên giao cho ta chứ nhỉ?

- Việc này có liên quan rất lớn, đương nhiên là phải do đại ca tự thân quyết định. Đại ca chính là thái tử của quốc gia, ta cũng chỉ là thần tử của đại ca mà thôi. Công lao tiêu diệt hai đạo tà giáo Vô Sinh đạo, Chân Không đạo tất nhiên cũng là của đại ca rồi. Nhưng thế này, đợt hành động lần này, đệ cũng bị tổn thất không ít người, còn có tiền lương nữa, rất mong đại ca cấp cho ta chút ít.

Thân thể của Ngọc thân vương khẽ động, thay đổi tư thế ngồi, nhìn thái tử rồi trịnh trọng nói.

Đối với vị thái tử này hắn cũng không dám để xảy ra bất cứ sự lơ là nào.

- Ồ? Tứ đệ, như vậy đệ cũng muốn gây khó dễ cho ta sao?

Đột nhiên thái tử Dương Nguyên trực tiếp nhìn thẳng vào mặt Ngọc thân vương Dương Kiền , giọng nói như cười như không.

Trong thoáng chốc Ngọc thân vương lập tức thấy được hai mắt thái tử bỗng hiện lên hai màng ánh sáng bảy màu mông lung. Phía sau gáy dường như cũng có vầng hào quang lúc ẩn lúc hiện, đang khẽ rung động, điều này khiến cho Ngọc thân vương không khỏi phát lạnh trong lòng.

- Đại ca đừng nói như vậy, đệ cũng không phải là có ý muốn tranh công đoạt thưởng gì đâu. Tuy nhiên những ngày gần đây đệ cũng gặp nhiều khó khăn, chắc hẳn đại ca cũng biết mà.

Ngọc thân vương trấn trụ tâm thần, bình thản nói.

- Không nói lời thừa nữa! Đệ muốn thứ gì thì nói thẳng ra đi! Chúng ta đều là huynh đệ ruột thịt, không cần phải quanh co lòng vòng nữa!

Thái tử gập cây chiết phiến trong tay lại, nhẹ nhàng gõ xuống lòng bàn tay, tạo ra những âm thanh bịch bịch tựa như muốn thứ bùa đòi mạng.

- Nếu đại ca đã thẳng thắn như vậy, đệ cũng không nói nhiều nữa. Thứ nhất, mời đại ca cung cấp một phần tin tức tình báo cụ thể về Thiên Cơ Thương Hành của Vô Địch hầu cho đệ. Đệ hiện giờ đang quản lý hộ bộ, phụ trách tiền lương cả thiên hạ, vì thế không thể không nắm rõ việc này. Thứ hai, hiện giờ võ đạo của đệ vẫn dừng chân ở cảnh giới đại tông sư, không thể tiến thêm được nữa. Đại ca có thể mang thiên võ đạo trong Tạo Hoá Thiên Kinh bí mật truyền thụ cho đệ một ít được không? Nhất là phần giảng về việc ngưng tụ huyệt khiếu? Nếu tứ đệ ta có thể đột phá cảnh giới, chẳng phải là đại ca có được một trợ thủ đắc lực hay sao?

Ngọc thân vương cười nói. Thật ra trong lòng hắn đã tính sẵn mọi việc.

- Ồ? Tứ đệ, đệ muốn cho ta và Vô Địch hầu lưỡng bại câu thương, sau đó làm ngư ông đắc lợi sao? Hơn nữa, đệ còn muốn xem trộm võ học thượng thừa phương pháp ngưng tụ huyệt khiếu của Tạo Hoá đạo? Đột phá cảnh giới võ thánh sao? Những suy tính này quả thực không tệ, ừ, đúng là không tệ chút nào!

Tai của thái tử khẽ nhích động, sau đó không cần suy nghĩ, lập tức than lên một câu.

- Đại ca quá lời rồi! Tứ đệ ta chẳng qua chỉ là muốn tự bảo vệ bản thân mà thôi. Còn về phần Vô Địch hầu, ta nghĩ đại ca cũng biết được hắn chính là con tư sinh của phụ hoàng, cũng là loài rồng. Hắn thành lập ra một tập đoàn Thiên Cơ Thương Hành khổng lồ. Hiện giờ hắn không cần sự trợ cấp của triều đình mà vẫn duy trì được quân đội. Chuyện này đối với việc đăng cơ của đại ca sau này cũng là một sự uy hiếp rất lớn. Đệ chẳng quả chỉ là thay đại ca trợ giúp một phần rất nhỏ mà thôi.

Ngọc thân vương lại nói.

- Nếu như ta không đáp ứng thì sao nào?

Thái tử mỉm cười đầy nham hiểm.

- Ha ha ha ha, thái tử, chuyện này trăm lợi mà không hại, việc gì người phải hùng hổ hăm dọa như vậy?

Đúng lúc này một giọng nói từ phía sau cánh cửa trong phòng, đây chính là giọng nói của Cam Thanh Phong lúc này đã bị Hồng Dịch phụ thể.

- Hả?

Trong ánh mắt của thái tử toát lên một tia sát khí.

- Ngươi là ai? Lúc thái tử và vương gia đang nói chuyện mà cũng dám xen vào sao?

Chẳng khác nào con sâu trong bụng của thái tử, lão thái giám Âm Liên Hoa thoáng chốc nhận thấy được ánh mắt đầy sát khí cùng với sự khó chịu của thái tử, liền đột nhiên đứng thẳng lưng dậy, cơ thể chớp lên!

Soạt!

Bằng vào tốc độ cực nhanh, ngay cả một cái bóng cũng không nhìn thấy được, Âm Liên Hoa lập tức xuất hiện cách Hồng Dịch ngoài năm bước chân.

Cự ly chỉ đúng năm bước chân!

Giống như trước, một ngón tay liền đâm tới. Một chỉ của Âm Liên Hoa không hề nương tay đâm thẳng về phía trái tim của Hồng Dịch! Không, phải nói là trái tim của "Cam Thanh Phong". Một luồng kình phong mãnh liệt cuồn cuộn ập tới, bao phủ toàn bộ thân thể của Hồng Dịch.

Trong khoảnh khắc này, trước mặt Hồng Dịch bỗng nhiên tản ra một luồng khí đen đậm đặc! Cùng lúc đó phía trước hắn liền có một pho tượng vô thượng thiên ma, trên đầu có hai chiếc sừng hình xoắn ốc, xuất hiện!

Pho tượng vô thượng thiên ma này vừa xuất hiện liền mở lớn miệng ra, rồi bập mạnh lại, cắn nát ngón tay của Âm Liên Hoa đang đâm tới.

Thứ Hồng Dịch đang thi triển chình là vô thượng đạo thuật của Vu Quỷ đạo, Chiến Thần Ma Kinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK