Mục lục
Dương Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nguyên lai đàn hồ ly này đến mời ta, dạy học chỉ là thứ yếu, tối trọng yếu là phân loại sách về sau có phương tiện để đọc. Không thể tưởng được lần này đến Tây sơn vì mẫu thân thủ mộ, đọc sách cầu thanh tịnh, lại gặp phải chuyện như vậy. Nữ tử Nguyên Phi kia, cư nhiên xuất ra xích kim tệ trong hoàng cung, lại cùng hồ ly rốt cuộc là quan hệ gì? Việc này sự tình khó bề phân biệt, cũng không biết là phúc hay họa."

Phân loại tàng thư là một việc lớn.

Rất nhiều nhà phú quý tàng thư mấy ngàn quyển đều phải thỉnh người đọc sách có thâm niên phân chia ra từng loại.

Hồng Dịch tuy rằng đọc nhiều hồ quái bút ký, bên trong đại đa số đều là đa tình hồ nữ, tài tử giai nhân. Nhưng mà chân chính mình đụng phải chuyện như vậy, lại cảm giác hồ ly cũng không phải chỉ đọc sách, tu luyện đơn giản như vậy.

Ý nghĩ không đơn giản khởi nguồn trực tiếp từ xích kim tệ của Nguyên Phi trong hoàng cung.

Bất quá này đó đều là phỏng đoán chưa rõ ràng, bây giờ tối mấu chốt chính là đọc sách. Nhiều sách như vậy, Hồng Dịch trong lòng rất hưng phấn thật sự là muốn mượn đọc sau đó sao ra để lại đọc.

"Tiên sinh hảo hảo nghỉ ngơi, mấy ngày này, nếu là không có chuyện gì có thể ở tại trong u cốc, hết thảy trà nước, cơm canh cung ứng đều là lão hủ tiếp đãi." Đồ lão thấy Hồng Dịch một quyển lại một quyển lật xem, rất vừa lòng gật gật đầu.

"Ta buổi tối hôm nay bắt đầu giúp bộ sách phân loại chỉnh lý lại." Hồng Dịch nói.

"Tốt lắm, tiểu Tang, tiểu Phỉ, tiểu Thù, đi làm trà bánh cấp tiên sinh bánh bữa ăn khuya."

"Chít chít, chít chít." Vài tiếng hồ ly kêu lên vui vẻ từ bên ngoài truyền đi tới.

"Lão hủ muốn đi tĩnh tọa dưỡng thần, tiên sinh nếu muốn cái gì, trực tiếp phân phó một tiếng. Bên ngoài bọn nhỏ tuy rằng bây giờ còn không nói được, bất quá lại nghe hiểu ngôn ngữ ."

Sau khi Đồ lão dặn dò một câu liền lảo đảo đi ra ngoài.

Hồng Dịch lúc này sự chú ý đều đặt ở thạch thất đầy sách rồi, hồ ly Đồ lão vừa đi, hắn lập tức đi lại khắp phòng, mắt lướt trên khắp những quyển sách mà chính mình cảm thấy hứng thú.

"Sách bên trong thạch thất này thật đúng là đầy đủ hết a, nhất là về võ thuật quyền pháp, còn có đạo thư tu luyện."

Ước chừng nửa canh giờ sau, Hồng Dịch đem cả thạch thất giản lược đi một chút, phát hiện tàng thư bên trong thạch thất có rất nhất đại bộ phân là võ thuật quyền pháp, còn lại chính là đạo thư tu luyện, thật sự là phong phú.

"Di? Cư nhiên còn có 《 Võ kinh 》, 《 Đạo kinh 》hai bộ đại thư, hai bộ đại thư này, ta trong lòng ngưỡng mộ đã lâu, đã nghĩ muốn đọc từ sớm, chỉ là vẫn không thể tìm được, cũng vô pháp mượn đọc được."

Hồng Dịch chính đang lật xem, đột nhiên trong lúc đó, thấy ở vị trí trung tâm của giá sách, đặt hai bộ đại thư, một bộ là 《 võ kinh 》một bộ là《 đạo kinh》.

Hai bộ sách đều là một bộ lớn, mỗi bộ đều dày mấy chục quyển.

Hồng Dịch sau khi trông thấy thì như lấy được chí bảo liền nhào tới. Đối với hai bộ đại thư này, hắn chính là muốn nhìn đã lâu.

Hai bộ sách này đều là đại kiền vương triều lúc khai quốc đã biên soạn ra.

《 Võ kinh 》 là thu nạp thiên hạ võ học biên soạn một bộ sách.

《 Đạo kinh 》 còn lại là thu thập thiên hạ đạo thư biên soạn một bộ tu luyện chi thư.

Hồng Dịch đọc qua bút ký rất nhiều người đọc sách, từng miêu tả tỉ mỉ tình huống tại thời điểm biên soạn: Đại Kiền vương triều thu thập thiên hạ đồ thư, đem cả văn khố quốc gia được đem tới, đồng thời người biên sách lên đến ngàn vạn, trong đó cũng có các đại danh gia võ học, đạo giáo Thái thượng đạo, Chính Nhất đạo, Phương Tiên đạo, một ít nhân vật thủ lãnh Phật giáo cũng tham dự trong đó.

Đáng tiếc, sau khi hai bản này soạn xong, không qua vài năm, Đại Kiền vương triều liền lập tức cấm in ấn, đồng thời đem những bản khắc sách từ trong dân gian lại thu thập hết rồi đốt đi, phàm là dám cất dấu, sau bị phát hiện đều mắc trọng tội.

Về sau, Đại Kiền vương triều lại kêu gọi khẩu hiệu "Chính nhân tâm, khí tà thuyết"(1), nhiều lần thu thập đồ thư các chùa chiền trong dân gian, đại tu điển tịch. Nhưng mà không có tu sửa lại loại sách《 Võ kinh 》, 《 Đạo kinh 》, mà toàn bộ đều là loại kinh nghĩa nhân nghĩa lễ pháp, đại nghĩa trung thành.

Mà những thư tịch đạo giáo thư, võ thuật quyền pháp thu thập trong dân gian đều bị đốt cháy không còn.

Hơn nữa, Đại Kiền vương triều lại hạ lệnh, nghiêm cấm dân gian tự luyện võ thuật, nghiêm khắc khống chế thiên hạ miếu thờ đạo quan. Bởi từ hai mươi năm trước, sau khi đại quân tiêu diệt Đại Thiện tự, Đại Kiền vương triều đối với vũ lực trong dân gian khống chế tới một thời kì cường thịnh.

Bất quá Đại Kiền vương triều tuy rằng cấm tự luyện võ thuật, nhưng cổ vũ hoàng cung quý tộc, tôn thất luyện võ, cưỡi ngựa bắn cung. Đồng thời ở trong quân đội xây dựng "Giảng võ đường" .

"Giảng võ đường" trong đối với cấp bậc võ học phân chia rất nghiêm khắc, so với thi khoa cử còn muốn nghiêm mật hơn. Là một cách người luyện võ tấn chức.

Một loạt thủ đoạn, Hồng Dịch đều thoáng đọc được trong ở một số ít bút ký, bất quá về sự tình cụ thể quân đội trong"Giảng Võ đường", hắn cũng không hiểu rõ.

"Lấy sĩ phu áp chế võ quan, lại âm thầm bồi dưỡng võ quan bảo tồn vũ lực quốc gia, thu thập thiên hạ đồ thư, chỉnh sửa điển tịch, đem vũ lực khống chế ở trong tay mình, cấm dân gian vũ lực, phát triển vũ lực chính phủ, thủ đoạn như vậy, thật sự là phiên vân phục vũ."

Hồng Dịch nhìn hai bộ sách, trong lòng cảm khái vạn phần.

Hai bộ này chính là chẳng phải dễ dàng thấy được, Đại Kiền vương triều có pháp luật, người sao chép, in ấn Võ kinh, Đạo kinh, nhẹ thì cả nhà xung quân, lưu đày ba nghìn dặm, nặng thì rơi đầu.

Hồng Dịch đối với hai bộ sách chính là trong lòng ngưỡng mộ đã lâu, nhưng mà lấy thân phận của hắn, không có khả năng được xem.

Hắn nếu cất chứa hai quyển sách này, ở trong Hầu phủ, lập tức sẽ bị Triệu phu nhân nắm được nhược điểm, vậy rất là phiền toái .

"Người đọc sách cũng không thể tay trói gà không chặt. Nếu nơi này có Võ kinh, ta phải đọc thật tốt mới được, tìm lấy một hai môn quyền pháp tu thân."

Hồng Dịch mang theo tâm tư như vậy mở 《 Võ kinh 》.

Võ kinh khúc dạo đầu là nói về: võ học tối chung, làm kiên cố nhục thân, siêu thoát sinh tử, cũng không được sinh cường(cậy mạnh) giết chóc. Thế gian như khổ hải, thân thể như một cái bè độ hải (vượt biển). Nếu thân thể kiên cường, có thể giúp người thẳng tới bờ đối diện của khổ hải.

"Ân? Võ học là siêu thoát sinh tử, vậy tiên thuật là làm gì?"

Hồng Dịch trong lòng thầm nghĩ, lại mở Đạo kinh.

Đạo kinh khúc dạo đầu lại giảng: thế gian như khổ hải, nhân chi thân thể như một cái bè độ hải, nhưng khổ hải vô biên, bè cuối cùng cũng mục nát, chỉ có Thần hồn chắc chắn, có thể bỏ qua thuyền bè, lấy lực tự thân, bơi tới bờ đối diện của khổ hải.

"Nguyên lai là như vậy, hai loại đạo lý tu luyện bất đồng nhưng lại đều có đạo lý."

Hồng Dịch là người đọc sách, tự nhiên thực dễ dàng lý giải văn tự sách có ý tứ gì.

Đọc mở đầu của Võ kinh cùng Đạo kinh, hắn cuối cùng đối với võ thuật, tiên thuật hai loại phương pháp tu luyện có một nhận thức rõ ràng.

Hai cái mục đích cuối cùng đều là vì siêu thoát sinh tử.

Thế gian là một phiến đại dương mênh mông.

Nhân sống ở thế gian, thân thể thật giống như là con thuyền độ hải, mà thần hồn ý niệm chính là con thuyền ở bên trong người.

Võ thuật là chú ý tu luyện nhục thân, nhục thân kiên cố, có thể chở người an toàn vượt qua khổ hải.

Mà Tiên thuật lại chú ý là khổ hải vô biên, con thuyền thân thể cuối cùng cũng bị mục nát, không bằng trực tiếp tu luyện thần hồn, giống như là làm cho người ta tinh thông kỹ năng bơi, như vậy cho dù là con thuyền hủy diệt , người cũng sẽ không chết đuối.

Hồng Dịch tiếp tục lật xem xuống dưới, so sánh hai loại, phát hiện võ thuật tu luyện, chia làm: Luyện nhục, Luyện cân, Luyện mô, Luyện cốt, Luyện tạng, Luyện tủy, Hoán huyết, thất đại cảnh giới.

Bên trong võ kinh, thất đại cảnh giới đều được miêu tả tỉ mỉ.

Luyện nhục: là trụ cột võ thuật, vận động toàn thân đem nhục( thịt) luyện thành rắn chắc, phản ứng linh mẫn, có thể địch lại hai ba người vây công. Đại Kiền vương triều bên trong quân đội "Giảng võ đường" trình tự cũng như vậy xưng là "Võ sinh" .

Luyện cân: cân toàn thân co duỗi mạnh mẻ, bạo phát lực lượng hung mãnh, thân thể nhanh nhẹn, có thể địch lại sáu bảy người, người như vậy ở trong quân đội kêu"Võ đồ" .

Luyện mô: toàn thân bì mô rắn chắc, kháng trụ đả kích, lực cùng một thể, da người như da trâu cứng cỏi như nhau, có thể bị hơn mười người vây quanh vẫn có thể chiến thắng, như vậy xưng thành "Võ sĩ" .

Luyện cốt: toàn thân cốt cách kiên ngạnh (cứng rắn), lực xuyên thủng cường đại, thân thể nhanh nhẹn hơn, chống trả lực đánh càng mạnh, có thể địch hơn mười người. Người như vậy xưng thành "Võ sư" .

Luyện tạng: thông qua hô hấp thổ nạp làm nội tạng cường đại, hô hấp liên miên sâu sắc, thể lực kéo dài, cơ hồ năng lực địch trăm người. Hành tẩu nhanh như tuấn mã, nhảy lên thì linh động như chim bay, xưng hô là "Tiên thiên võ sư" .

Luyện tủy: quyền pháp võ thuật tu luyện đã xâm nhập vào cốt tủy. Người như vậy, xưng hô thành “ Đại tông sư”.

Hoán huyết: sau khi cốt tủy cường đại, tiếp tục tu luyện, toàn thân huyết dịch rực rỡ thay mới hoàn toàn, cái này gọi là ‘luyện tủy như sương, luyện huyết hống tương’. Thoát thai hoán cốt, phạt mao tẩy tủy. Người như vậy, có thể địch lại mấy trăm nhân. Trở thành “Võ trung thánh giả”.

"Võ sinh, Võ đồ, Võ sĩ, Võ sư, Tiên thiên, Đại tông sư, Võ thánh! Phân chia thật tỉ mỉ, không biết có phải hay không cùng khoa cử phân chia giống nhau, tú tài, cử nhân, tiến sĩ? Đại Kiền vương triều dùng võ lập quốc, không biết công phu to lớn như thế nào. Việc này người đọc sách cũng không biết . Ngay cả mấy địch nhân chỉ có thể phỏng đoán. Xem ra là bên trong quân đội diễn tập rất nghiêm khắc. Bất quá cho dù là “Võ trung thánh giả”, vẫn như cũ không thể siêu thoát sinh tử, tựa hồ có một loại cảm giác ý do vi tẫn (2)." Hồng dịch thấy ý do vi tẫn. Đồng thời trong lòng sinh ra một loại sợ hãi không hiểu.

Là Đại Kiền vương triều đối với vũ lực của người đã khống chế tới một trình độ chuẩn xác mà sinh ra sợ hãi.

Hệ thống khống chế vũ lực cường đại như vậy.

So với cuộc thi khoa cử, con đường thăng cấp còn muốn nghiêm mật.

Hồng Dịch cũng biết, bên trong thập nhân địch, bách nhân địch, cũng không là dân chúng bình thường, mà là binh lính đã huấn luyện qua. Đọc 《 võ kinh 》mở đầu, Hồng Dịch cuối cùng cũng hiểu được , Đại Kiền vương triều đối với vũ lực khống chế có bao nhiêu nghiêm khắc, tốn khí lực lớn tới cỡ nào!

"Ân?" Hồng Dịch đọc đọc , đột nhiên phát hiện , trong Võ kinh thể chữ chính văn là giáp hành (chỗ này mình phang bừa) còn có chú giải. Hiển nhiên người đọc sách tự mình viết thêm.

"Luyện võ không có năng khiếu, chung quy thân thể không thể thành thánh, cũng không thể hiểu rõ sự ảo diệu của thân thể, nhân có một thân khiếu huyệt, như trên trời sao dày đặc và thiên địa chúng thần cư trụ trong đó, nếu có người có thể minh khiếu tu luyện đến mức cùng thượng thiên tinh thần hô ứng, khi giơ tay nhấc chân, uy lực vô cùng, cầm long trịch tượng, như đạo gia Dương thần dung thần siêu thoát, đạt tới Nhân tiên chi cảnh. Ấn Nguyệt thiền sư - Trung thu Đại Kiền triều lập quốc ba mươi năm chú."

Hiển nhiên, một đoạn văn tự này là Đại Thiện tự một hòa thượng tên là Ấn Nguyệt thiền sư chú giải.

Một đoạn văn tự này ý tứ cũng cũng không thâm ảo, ý tứ chính là thân thể người, trừ bỏ nhục, cân, mô, cốt, nội tạng, tủy, huyết ở ngoài, còn có rất nhiều khiếu huyệt, như bầu trời đầy sao, chúng thần cư trụ trong đó, sau tu luyện những huyệt khiếu này, có thể giơ tay nhấc chân có uy lực vô cùng, thân thể chân tiên, là thành Nhân tiên! .

"Nhân tiên!"

"Võ học cảnh giới cao nhất là Nhân tiên?"

Hồng Dịch nhìn đoạn chú giải này, trong lòng nghĩ: "Cha ta Võ Ôn hầu lúc còn trẻ từng khai cửu thạch cường cung mà bắn, không biết là cảnh giới gì ?"

"Xem ra, ta cần luyện võ . Thư sinh tay trói gà không chặt đích cũng không phải là tình huống tốt, Đại Kiền triều ta tuy rằng quan văn nắm giữ triều chính, nhưng mà muốn chân chính được phong tước vị, còn phải dựa vào chiến công. Ta muốn là học võ nghệ, thi đỗ tiến sĩ, lại vào trong quân đội, vậy địa vị càng cao , nếu là lập hạ chiến công được phong tước vị, danh phận mẫu thân ta chẳng những là phu nhân, mà là phong quân. . . . . . Địa vị còn cao hơn Triệu phu nhân. . . . . ."

Hồng Dịch sau khi đọc mở đầu Võ kinh, lại nghĩ tới luyện võ.

Kỳ thật Hồng Dịch cũng không phải không nghĩ luyện võ, nhưng mà thật sự là không có cái điều kiện kia, cũng thỉnh không nổi giáo sư võ thuật, cũng không có tiền mua cung mã luyện tập cưỡi ngựa bắn cung.

May mắn hiện tại cuộc thi khoa cử đã hủy bỏ cưỡi ngựa bắn cung, bằng không nói, hắn hết đường sống, cũng không có cơ hội thoát ra.

Bất quá hắn cũng biết, nếu luyện tốt võ công, thi đỗ tiến sĩ, văn võ song toàn, sau tiến vào hệ thống quân đội của Đại Kiền vương triều, địa vị sẽ rất cao, nếu lại lập hạ chiến công, được phong tước vị, nếu vận khí thật tốt, mẫu thân mình danh phận sẽ được triều đình phong làm "Quân" .

Địa vị "Phong quân" so với "Phu nhân" cao rất nhiều. Đó là triều đình ban cho hào môn thế gia vinh dự, một loại phong hào cao nhất.

Trong Võ Ôn hầu phủ, chỉ có Hồng lão thái quân đã chết, mẫu thân Hồng Huyền Cơ, mới là "Từ an quân" .

"Nhất định phải vì mẫu thân mình tranh một danh phận cao nhất. Bất quá võ học tu luyện không phải là sự tình một sớm một chiều, cũng không được nóng lòng nhất thời, trước nhìn xem Tiên thuật thần hồn tu luyện. Không biết có cái gì khác nhau?"

Hồng Dịch lại mở ra Đạo kinh.

Quả nhiên, cùng với lời kia của hồ ly Đồ lão là giống nhau, Đạo kinh bên trong tu luyện, cũng chia làm thập đại cảnh giới thành Định thần, Xuất xác, Dạ du, Nhật du, Khu vật, Hiển hình, Phụ thể, Đoạt xá, Lôi kiếp, Dương thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK