Mục lục
Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Khúc Mịch không trực tiếp tham gia phá án, vô cùng thảnh thơi, nhưng vụ án liên quan đến sự an toàn của Thương Dĩ Nhu khiến anh không thể đứng ngoài cuộc. Cảnh sát đã khu trú được nghi phạm nhưng vẫn chưa tìm được chứng cứ có giá trị.

Bố mẹ của Khổng Trí Tuệ lại báo án nói con mình mất tích. Qua vụ lần trước, cảnh sát vô cùng thận trọng. Sau khi điều tra, bọn họ phát hiện lần này Khổng Trí Tuệ thật sự mất tích.

Cô ấy và bạn bè đi bar, say xỉn đến mức không còn ý thức. Đến khi tỉnh lại, nhóm bạn phát hiện không thấy Khổng Trí Tuệ đâu, tưởng cô ấy về nhà. Bố mẹ thì thấy con gái không về nên đang đi chơi với bạn. Hôm sau, bọn họ nhận được tin nhắn của Khổng Trí Tuệ nói mình đang ở nhà bạn, bảo họ đừng lo.

Bọn họ yên tâm, nhưng di động của Khổng Trí Tuệ không có cách nào liên lạc được. Ngay lúc họ lo lắng thì lại nhận được tin nhắn của con gái, cô ấy gửi một tấm ảnh phong cảnh, nói mình chơi rất vui. Điều này làm bố mẹ cô ấy lần nữa yên lòng. Lần trước vì bố mẹ quản lý quá nghiêm nên cô ấy mới chơi trò mất tích, còn để cảnh sát làm ầm lên, bởi vậy lần này bố mẹ cô ấy không lỗ mãng, thấy ảnh phong cảnh ở ngoại ô nên càng yên tâm.

Ba ngày sau, Khổng Trí Tuệ hoàn toàn mất liên lạc, đến lúc này bố mẹ Khổng Trí Tuệ mới bảo cảnh sát. Có vẻ như hung thủ cố ý dùng tin nhắn và ảnh để kéo dài thời gian, cảnh sát tham gia càng trễ, manh mối tìm được càng ít, hơn nữa hung thủ biết cách đọc tâm lý con người, là tội phạm có chỉ số IQ cực kỳ cao.

Cảnh sát lập tức triển khai điều tra, rất có khả năng Khổng Trí Tuệ mất tích tại quán bar. Nhưng quán bar hỗn tạp, lại không trang bị camera, hẻm sau thì nằm ngay con hẻm nhỏ khiến việc điều tra gặp rất nhiều khó khăn. Vả lại từ lúc mất tích đến khi báo án đã qua bảy ngày, nhân viên quán bar cũng không có ấn tượng với nhóm của Khổng Trí Tuệ.

Theo cách gây án trước đó, hung thủ sẽ giam giữ nạn nhân một thời gian, sau đó mới tiến hành lột da. Hiện tại rất có khả năng Khổng Trí Tuệ vẫn còn sống.

"Giáo sư Khúc, chúng ta phải nhanh chóng xác định được kẻ bị tình nghi, tìm được người mất tích." Áp lực của James bây giờ đến từ dư luận, cấp trên và gia đình người bị hại, sự việc liên quan đến ba cô gái mang quốc tịch Trung Quốc đã tạo ra ảnh hưởng quốc tế, bên phía đại sứ quán Trung Quốc cũng đang gây áp lực.

Vụ án đang bị đồn ầm lên nhưng hung thủ vẫn tiếp tục gây án, không thể không thừa nhận hắn quá là ngông cuồng.

"Vụ án này hơi kỳ lạ, tôi đề nghị các anh tách ra với vụ lột da điều tra riêng." Khúc Mịch đề nghị, "Gửi tin nhắn và ảnh chụp không phải phong cách của hung thủ. Mục đích hắn cố che giấu hành tung chỉ có một, đó là sợ bị phát hiện. Nói cách khác, hắn đang để lại manh mối. Mà hung thủ ở vụ án lột da không phạm sai lầm này. Mỗi một bước đi của hắn đều có thể nói là hoàn mỹ, một lần hắn giết chóc là một buổi biểu diễn. Hắn không cho phép bản thân phạm sai lầm này, hắn là người theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ!"

James lập tức phái cấp dưới điều tra quán bar lần nữa nhưng vẫn không có thu hoạch. Ông tiếp tục điều tra bạn bè của Khổng Trí Tuệ, họ vẫn nói tối đó mọi người đều uống say, không biết về nhà thế nào, càng không biết Khổng Trí Tuệ đi đâu.

Ngay khi vụ án không có manh mối, một ông cụ đến cục cảnh sát nói mình thấy nhóm bạn vào đêm đó.

Hôm ấy ông nhặt rác sau hẻm, thấy một nhóm người từ quán bar đi ra, còn ồn ào đòi đổi chỗ chơi. Trong nhóm đó có một chàng trai đeo khoen mũi, vì bị ông nhìn mấy lần mà đòi đánh ông, thế nên ông có ấn tượng.

Còn về việc trong nhóm đó có Khổng Trí Tuệ hay không thì ông không nhớ.

Khúc Mịch đọc kỹ tài liệu về nhóm bạn này, bỗng chú ý tới địa chỉ của một người trong số đó. Jack, bố mẹ gặp tai nạn giao thông qua đời, để lại một căn biệt thự ngoại ô cho hắn. Khúc Mịch lên mạng tìm hiểu thì nhận biết khu vực đó có thể chụp được rất nhiều phong cảnh đẹp.

Anh lựa chọn vài tấm gửi cho James, James vừa thấy hai mắt liền sáng ngời, lập tức dẫn người tới biệt thự ngoại ô. Tới nơi kiểm tra, quả nhiên ảnh Khổng Trí Tuệ gửi cho bố mẹ chụp từ đây. Bọn họ vào trong kiểm tra, phát hiện vết máu dưới tầng hầm, qua đối chiếu chứng thực đó là máu của Khổng Trí Tuệ.

Jack lập tức bị bắt về quy án, bằng chứng đầy đủ, hắn chỉ đành nhận tội. Thì ra đêm đó nhóm bảy người cùng đến quán bar chơi, uống rất nhiều rượu. Rời khỏi quán bar, có người đề nghị đến nhà hắn mở tiệc. Đây là ám hiệu giữa họ, có nghĩa là chơi thuốc.

Bố mẹ hắn mất sớm, trong nhà chỉ có một mình hắn, bọn họ có thể ở biệt thự chơi đến cùng. Tối ấy, rượu cộng với thuốc khiến họ hoàn toàn mất hết lý trí.

Không nhớ rõ là ai nhắc tới vụ án lột da đang gây xôn xao gần đây, đang là thiếu niên ở độ tuổi xông xáo, cộng thêm việc mất hết lý trí, Jack khoác lác nói lột da không có gì ghê gớm, hắn cũng dám. Có người cười nhạo hắn chỉ biết nói bằng miệng, hắn ngay cả gà cũng không dám giết mà còn đòi giết người đúng là hài hước.

Khi đó hắn nóng nảy xông lên, hai người đánh nhau, những người khác cũng lao vào. Khổng Trí Tuệ muốn ngăn cản, không biết bị ai đẩy ngã, đầu đập vào bàn trà, máu chảy đầy đất rồi tắt thở.

Nhìn Khổng Trí Tuệ nằm dưới đất bọn họ đều sợ không biết phải làm sao. Cuối cùng Jack đề nghị giấu giếm việc này, ngụy tạo vụ việc của Khổng Trí Tuệ thành mất tích. Vì họ cần thời gian xử lý thi thể nên mới thi thể nên mới dùng di động của Khổng Trí Tuệ nhắn tin về cho gia đình, còn chụp ảnh phong cảnh.

Bọn họ vốn định bắt chước vụ án lột da nhưng lột da cần kỹ thuật, trong thời gian ngắn bọn họ không tìm được nhiều thủy ngân đến vậy nên đành thôi. Bọn họ kéo thi thể đến tầng hầm tách nhỏ rồi dùng khăn trải giường và màn bọc lại, lái xe chở ra sông ném đi. Bọn họ đã thảo luận với nhau, nếu cảnh sát có tới tìm thì phải thống nhất lời khai, không được lỡ miệng.

Không ngờ tấm ảnh đã để lộ dấu vết. Cảnh sát tìm đến biệt thự, phát hiện chứng cứ quan trọng nhất.

Vì trong nhóm có hai người chỉ mới ở tuổi vị thành niên nên vụ án không công khai xét xử. Cuối cùng, năm thanh niên bị phạt 80 năm tù, hai vị thành niên thì bị phạt 20 năm tù.

Vụ án nhanh chóng được phá nên hình tượng của cảnh sát Toronto cũng được cứu lại một ít, nhưng đồng thời lại tạo ra một trào lưu xấu, rất nhiều người lên mạng tự nhận mình là hung thủ vụ án lột da. Bọn họ thay phiên nhau thuật lại quá trình giết người, có kẻ còn đăng ảnh.

Qua điều tra, bọn họ chỉ đang lòe thiên hạ. Cảnh sát phải khóa mấy ID, xử lý tin rác, bắt hai kẻ gây rối loạn trật tự trị an làm gương, trên mạng mới được sóng yên biển lặng trở lại.

Nhưng qua hàng loạt vụ việc, cảnh sát đều rất mệt mỏi. Khi vụ án lại bước vào khoảng lưng chừng, áp lực mà cảnh sát James phải nhận là càng lúc càng lớn.

Khúc Mịch nghiên cứu vụ án lần nữa, lặp lại việc xác định phương hướng điều tra. Hung thủ có vấn đề mắc hội chứng nghiện dị vật nghiêm trọng, điều này không hình thành trong một ngày. Trong giai đoạn đầu người bệnh chắc có tiếp nhận điều trị. Chỉ cần tìm được ghi chép về phương diện này là có thể tìm ra hung thủ.

Cảnh sát James lập tức bắt tay vào việc, bọn họ hao tài tốn của điều tra tất cả trung tâm điều trị tâm lý được đăng ký hoạt động ở Toronto và cả Ottawa nhưng đều không có kết quả. Chẳng lẽ phương hướng điều tra của Khúc Mịch bị sai?

Nhưng vụ án của Khúc Mịch nhờ có lời nhắc của Khúc Mịch mà mới có thể thành công kết án. Độ uy tín của anh trong cục cảnh sát càng ngày càng cao, mọi người không ai nghi ngờ hướng đi của anh. Nếu vậy vấn đề nằm ở đâu? Chẳng lẽ hung thủ không phải người bản địa Toronto? Bọn họ lại thăm dò các phòng khám tâm lý ở các vùng lân cận cũng không tìm được bệnh án phù hợp.

Ngay lúc này, một bức thư từ nhà tù trên đảo gửi đến văn phòng cục trưởng cục cảnh sát Toronto. Bức thư được viết bởi tên ác quỷ ăn thịt người khét tiếng tên Brown, hắn nói mình từng tư vấn tâm lý cho bệnh nhân mắc chứng nghiện dị vật, rất có thể hắn chính là hung thủ của vụ án lột da. Có điều hắn sẽ không tiết lộ bất kỳ thông tin nào về người đó, trừ khi cảnh sát đáp ứng điều kiện của mình.

Kẻ ăn thịt người khét tiếng Brown là người Canada bị bỏ tù vì tội giết người mười năm trước. Thủ đoạn giết người của ông ta vô cùng tàn bạo, ông ta đánh nạn nhân bất tỉnh rồi cho vào cốp ô tô chở về nhà giam giữ. Mỗi ngày ba lần, ông ta sẽ cắt một miếng thịt trên người nạn nhân, đem đi tẩm ướp rồi chiên trên chảo. Nạn nhân cứ thế bị chặt sống cho đến khi mất máu nhiều mà chết. Khi cảnh sát tìm đến, ông ta đang nướng thịt người, thậm chí còn bình tĩnh mời cảnh sát cùng thưởng thức. Ở dưới tầng hầm nhà ông ta có một người phụ nữ bị trói vào cột, trên đùi và lưng đầy vết thương. Người phụ nữ ấy được đưa đến bệnh viện nhưng không thể cứu chữa, cuối cùng qua đời vì nhiễm trùng lan rộng.

Trong ba năm Brown đã ăn thịt mười sáu người, trở thành tên tội phạm tàn bạo và man rợ nhất lịch sử loài người. Vụ án của ông ta được ghi danh vào kỷ lục Guinness thế giới khiến ông ta trở thành kẻ giết người khét tiếng nhất. Nhắc đến tên ông ta, chỉ cần ai làm việc liên quan đến pháp luật đều không hề thấy xa lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK