Mục lục
Nam chủ bệnh kiều, sủng lên trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ư Ư

Sau khoảng một chén trà nhỏ, hình ảnh trong tẩm điện Ma giáo là:

Vị giáo chủ đại nhân hung tàn được một nam tử khí chất thanh lãnh dịu dàng ôm vào trong ngực đút ăn.

Nam tử kia còn vừa đút vừa giải thích, "Giáo chủ ngủ lâu như vậy, hồi lâu chưa ăn cơm, uống chút cháo trước sẽ tốt cho dạ dày."

Tô Yên mong chờ nhìn về phía đĩa thịt nướng.

Sau đó lại nhìn về phía người mới trở thành nam sủng chính thức của mình rồi yên lặng há miệng ăn cháo.

Chờ đến khi ăn hết một chén cháo nhỏ, nàng thấy Tiểu Dụ còn định nói bèn lập tức giơ tay bịt kín miệng của hắn rồi nghiêm túc nói: "Ăn thịt nướng."

Phượng Dụ sửng sốt, sau đó mỉm cười gật gật đầu.

Thấy hắn gật đầu, Tô Yên mới vừa lòng bỏ tay xuống.

Từ lúc bắt đầu Phượng Dụ đã thấy Tô Yên nhìn chằm chằm vào đĩa thịt nướng như hổ hình mồi.

Ngay cả hắn cũng không nghĩ tới nàng sẽ uống hết chén cháo kia

Tô Yên bắt đầu ăn thịt, tốc độ hoàn toàn khác xa so với lúc uống cháo.

Tốc độ cực nhanh làm Phượng Dụ không nhịn được phải nhướng mày.

Thật ra Tô Yên cũng không hứng thú với thịt đến vậy.

Nhưng mà có thể do thân thể này là ma tu.

Tham ăn, trọng dục, làm theo ý mình, rất dễ xúc động.

Vậy nên nàng không thể chịu được sức hấp dẫn của thịt nướng thơm ngon.

Tô Yên có nề nếp thò đầu ngón tay chỉ vào một đĩa thức ăn, "Cái kia."

Nàng chỉ cái gì thì Phượng Dụ đút cái đó.

Sau khi ăn uống no nê lại được ôm về giường.

Cuộc sống thối nát lày.... Thoải mái quá đi mất.

Tô Yên nằm trên giường suy nghĩ.

Mười ngày tiếp theo, Tiểu Dụ lấy một tốc độ phi thường ôm đồm tất cả mọi chuyện của Tô Yên.

Mà mọi người từ lúc đầu cho rằng hắn không muốn sống nữa đến bây giờ tất cả đều hận không thể tiến lên ôm đùi, nhìn lên hâm mộ.

Tại sao lại như vậy?

Tô Yên hỉ nộ vô thường, quá khó để ôm đùi.

Từ sau khi Tiểu Dụ thành công thượng vị, dường như tính cách hung tàn của giáo chủ giảm đi rất nhiều.

Cũng không còn nhìn thấy nàng đánh ai giết ai.

Chuyện này đối với tất cả mọi người trong Ma giáo giống như một điểm nhấn trong lịch sử vậy.

Mà tất cả đều là công lao của vị nam sủng kia.

Chậc chậc chậc, bởi vậy có thể nhìn thấy mức độ yêu thương của giáo chủ dành cho vị nam sủng này.

Sau đó tin tức này lập tức truyền khắp tu tiên giới.

Nghe nói giáo chủ Ma giáo rất yêu thương một vị nam sủng.

Rất có kiểu tư thế ba nghìn con sông chỉ múc một gáo.

Thậm chí còn có người nói giáo chủ Ma giáo thay đổi hoàn toàn thành một con người mới vì nam sủng này!!

Tin vịt bên ngoài càng ngày càng nhiều.

Phần lớn đều là tin đồn mang ý cần mỹ nhân không cần giang sơn.

Tất nhiên là mấy lời đồn này không có ảnh hưởng gì với Tô Yên.

Bởi vì bây giờ cô đang nghe Tiểu Hoa nói chuyện, "Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngủ nam sủng Tiểu Dụ trong vòng một tuần."

Tiểu Hoa dừng một chút rồi mới tiếp tục lên tiếng, "Chúc mừng ký chủ giải khóa một phần truyện."

"Gì?"

"Ký chủ, thật ra bây giờ ngài... đang ở trong một quyển sách á."

"Sau đó?"

Ban đầu Tiểu Hoa còn hơi chột dạ nhưng thấy ký chủ nhà mình bình tĩnh như vậy nên nó lập tức bình thường trở lại, "Quyển sách tên là 《 Tu tiên 》,cốt truyện chính kể về câu chuyện nam chính tiêu diệt giáo chủ Ma giáo hung tàn."

Mải chơi quá nên quên mất giờ đăng truyện luôn =.=

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK