Cũng không thể trách hắn.
Vợ hắn tốt như vậy, người theo đuổi lại nhiều, người tinh mắt đều sẽ coi trọng Diệu Diệu.
Hai ngày trước hắn cùng Diệu Diệu đi tản bộ phát hiện, không ít đàn ông đều quay đầu lại nhìn bọn họ, nếu không phải hắn chạy nhanh, mấy người đó phỏng chừng còn chạy theo hỏi WeChat...
Anh ta còn vô duyên vô cớ hỏi địa chỉ của vợ hắn......
Không phải hắn nên hoài nghi từng người?
Người đại diện nhìn hắn trong chốc lát, cuối cùng vẫn nuốt cục tức vào, "Ngày hôm sau bắt đầu quay, anh đừng quên."
Tần Trường An hơi ngạc nhiên, "Ngày mai?!" Nhanh như vậy.
Người đại diện nổ, "Anh thật đúng là đã quên?!"
Trong đầu hắn chỉ còn yêu đương sao?! Vốn dĩ cho rằng hắn còn có thể còn một chút đạo đức nghề nghiệp!
Có tin lát nữa anh ta lên mạng cho hấp thụ ánh sáng chuyện yêu đương của hắn không?!
Tần Trường An nghe nói trong chương trình cũng không có đấu tranh gì đó, những tập tiếp theo đều là cuộc sống sinh hoạt đơn giản, tuy rằng nếu thiếu tiền có thể sẽ tương đối gian nan...
Quan trọng nhất là... Vẫn được ở chung với Diệu Diệu.
"Anh đừng vội, tức giận không tốt cho thân thể" Tần Trường An an ủi anh ta, vốn dĩ đã hơn 30 rồi còn chưa yêu đương, lại già nữa có thể sẽ không tìm được bạn gái. "Ngày mai tôi cùng Diệu Diệu sẽ đúng giờ xuất phát, anh đưa vé máy bay cho tôi là được"
"...... Anh còn có chuyện gì nữa không?" Hắn tự giác chuyện này đã giải quyết, liền hỏi.
Người đại diện rít từ kẽ răng ra một câu, "Không có."
Anh ta còn có thể nói cái gì?
Tần Trường An nâng tay nhìn nhìn đồng hồ, xách hành lý lên liền đi, "Vậy được rồi, tôi đi trước, anh đừng quên đóng cửa."
Hắn đi không chút do dự, còn cảm thấy sung sướng, "Hừ, tôi còn vội vã về nhà nấu cơm đấy."
Người đại diện: "........." Đóng cửa em gái anh!
Tập thứ hai cũng quay trên một hòn đảo.
Chẳng qua đảo lần này không giống lần trước, đảo lần này không có sự can thiệp của con người, phía sau có rất nhiều rừng cây, phần lớn là cây dừa, lại không có nhà cửa.
Máy bay hạ cánh xuống đảo nhỏ là bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Fans của Diệu Diệu và Tần Trường An theo lý mà nói là nhiều nhất, trước kia cảm giác tồn tại cũng lớn nhất, nhưng từ khi hết tập 1, Bugle cùng Oreo bắt đầu trầm mặc như kim.
Vừa thấy Diệu Diệu và Tần Trường An xuất hiện là giả vờ không ở, ngược lại là nhóm người qua đường, một đám a a a a a Trường An Diệu Diệu thật xứng đôi! Spam đặc biệt lợi hại.
Oreo giả chết: Đừng spam loạn, đều là giả, ta tuyệt đối không tin.
Bugle ha hả: Muốn cho người khác không spam loạn, trước tiên hãy quản lại chủ tử của mấy người đừng chạy loạn về phía Diệu Diệu của bọn tôi ╯^╰
Diệu Diệu và Tần Trường An đều mặc kệ cuộc chiến trên mạng, rất có một loại mọi chuyện đều tùy tâm, tiểu tình lữ hai người ghé vào tai nhau nói nhỏ.
Phát sóng trực tiếp còn không thể cắt nối biên tập, hoàn hoàn chỉnh chỉnh, ngay cả muốn làm mờ cũng không được.
Ăn dưa quần chúng cảm thấy nội tâm thiếu nữ đều nổ tung, đều như vậy những fans đó còn nói không ở bên nhau...... Đều là mắt mù đi?
Tổ tiết mục ngoại trừ đạo diễn đều không thể nhìn được bình luận, đang theo thứ tự quay, hiện tại đã giới thiệu tới khách mời.
Phó Viễn, xét về ngoại hình, Phó Viễn rất đẹp trai, không giống như Tần Trường An, mà là một loại đẹp trai tương đối mạnh mẽ, đại khái giống như thầy dạy tập thể hình, gần nhất đang nổi, thậm chí có tin nói, bây giờ hắn ta đã là cổ đông của một công ty giải trí.
Tuy rằng cổ phần không nhiều lắm, nhưng cũng không phải đơn giản.
Thang Dao, sư muội cùng công ty với Diệu Diệu, là người phát triển tốt nhất trong số thực tập sinh , theo hình tượng thanh thuần.
Ảnh đế ngoại hình chẳng ra gì, kỹ thuật diễn lại thật sự giỏi.
Mấy người khách mời cùng với sáu người chơi cố định, tổng cộng chín người.
"Nhiệm vụ tập này rất đơn giản, mọi người sẽ sinh hoạt trên đảo hai ngày, trong lúc đó tổ tiết mục sẽ không cung cấp bất cứ thứ gì."
"Đương nhiên, tổ tiết mục cũng đã chuẩn bị sẵn vật tư cho mọi người, ví dụ như la bàn, đao, lều trại vân vân," nhóm khách mời vừa lộ ra ánh mắt vui mừng, đạo diễn dừng một chút, lại nói thêm, "Nhưng mà cần tiền để mua."
Mọi người lại bắt đầu thở dài.
Muốn khóc nhất là ba người đàn ông tập trước, "Biết ngay đạo diễn sẽ không tốt như vậy mà!"
"Kẻ lừa đảo! Đều là kịch bản!"
Các fan một mảnh ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Thật đáng thương.
Đạo diễn mới mặc kệ bọn họ lải nhải, tiếp tục nói, "Người chơi cố định đã xác định được mình có bao nhiêu tiền, nhóm khách mời sẽ chơi một trò chơi nhỏ để có tiền."
Bởi vì ở trên đảo, cho nên làm trò chơi về trái dừa, tổ tiết mục tổ dán một số tờ giấy lên thân cây dừa, trong vòng ba phút có thể tìm được bao nhiêu tờ thì sẽ có số tiền tương ứng.
"........."
Phó Viễn nhìn Diệu Diệu bên kia, trong mắt hiện lên một vệt sáng, đi về phía cây dừa trong rừng.
Chuyện này Tần Trường An cùng Diệu Diệu đều không chú ý.
Hai người bọn họ đang thương lượng xem lát nữa sẽ mua cái gì...... Hai người khẳng định là ở cạnh nhau.
"Lều trại phải mua, tổ tiết mục không cung cấp đồ ăn, muốn mua một ít đồ ăn, còn có nồi, cái ly dùng để uống nước, đao cũng cần..." Bọn họ có đủ tiền, muốn mua đồ hẳn là đủ.
"Túi bánh Oreo còn đủ sao?"
Tần Trường An tính cũng chưa tính, "Đủ!"
Sao có thể không đủ? Không đủ cũng không cần cô nhọc lòng, hắn tính tính tiền của ba anh em kia, cảm thấy bọn họ nhất định không đủ mua nồi, hắn có thể cho thuê nồi để lấy tiền.
Tần Trường An trước tiên mua một túi Oreo, đưa cho Diệu Diệu, "Đi ngồi bên cạnh ăn, mọi việc để anh làm."
Hắn mua một cái túi leo núi, sau đó mua lều trại, bật lửa, đao, nồi, sau đó nhìn số tiền còn thừa, bắt đầu đợt thứ hai, mua ít nước trái cây, nước khoáng, đồ ăn vặt.
Mà bên cạnh, sau khi nhìn thấy giá cả, ba anh em cũng đã quỳ, khóc trời kêu đất, "Đạo diễn, ông muốn để chúng tôi rơi vào đường cùng a!"
Này mẹ nó đắt như vậy! Muốn bọn họ sống thế nào!!
Ba người bọn họ trung bình mỗi người cũng chỉ có 110 đồng được không?! Một cái lều trại đã gần 100, còn chơi cái gì?!
Triệu Điềm buồn rầu nắm tóc, biến kiểu tóc làm sẵn thành ổ gà, nhiệm vụ lần trước của cô quá khó, cuối cùng mệt chết mệt sống cũng chỉ hoàn thành một nửa, có được một nửa số tiền, nhưng nhiệm vụ kia cũng không nhiều, một nửa chỉ có 150.
Sau đó cô nhìn nhìn đồ vật, phát hiện một cái lều trại đã 98, ở trong rừng, đao là thứ không thể thiếu, ngay cả khi hai ngày này cô chỉ uống nước dừa cũng cần đao, mà một cái đao là 45, dư lại mười đồng...... Nhìn tới nhìn lui nhiều nhất mua được hai gói mì.
Hơn nữa đáng sợ nhất chính là tổ tiết mục, mì ăn liền còn giới hạn lượng mua, một người chỉ có thể mua một gói, chẳng lẽ một gói mì ăn liền cô phải gặm trong hai ngày.
Mì ăn liền dễ béo nhất, Triệu Điềm trái lo phải nghĩ đều cảm thấy, tốt nhất chính là mua lều cùng người khác, một cái lều hai người ngủ, như vậy cô có thể tiết kiệm được hơn 40 đồng, sau đó lại cùng vài người hợp tác mua một cái nồi...... Ít nhất có thể nấu mì.
Mà muốn cùng mua lều...... Triệu Điềm nhìn về phía Diệu Diệu, thanh thuần ngọc nữ bên kia cô không thân, thấy thế nào đều nên mua cùng Diệu Diệu nha.
"Diệu Diệu, nghĩ kỹ muốn mua đồ gì chưa?"
Diệu Diệu nuốt bánh Oreo, giơ lên ý bảo một chút, "Cái này."
"Ách," Triệu Điềm hơi ngây người, "Bây giờ cô đã ăn rồi sao?"
Mình tính làm sao cũng không đủ, dưới loại tình huống này, đồ ăn phải đợi đến khi đói bụng mới ăn a.
Diệu Diệu gật đầu.
Triệu Điềm giật giật khóe miệng, dứt khoát bỏ qua vấn đề này, "Tôi tới là muốn hỏi cô, có muốn cùng mua lều với tôi không?"
"Tôi vừa mới nhìn, lều cũng rất to, đủ cho hai người chúng ta ở, hơn nữa còn có thể tiết kiệm 40 - 50 đồng, có thể lại mua những thứ khác...... Cô cảm thấy sao?"
Diệu Diệu nghe rất nghiêm túc, cũng không ngắt lời, chỉ là cuối cùng vẫn lắc lắc đầu, "Không được a."
Thái độ của cô xác thật không phải nói cho có lệ, Triệu Điềm cũng không giận, chỉ là có chút kinh ngạc, "Vì sao?"
Này hẳn là trăm lợi mà không hại đi.
Diệu Diệu chỉ chỉ Tần Trường An, "Cô có thể hỏi hỏi Trường An, có Trường An ở, tôi nghe anh ấy."
Cô nói đặc biệt tự nhiên, làm Triệu Điềm đều sửng sốt, bọn họ đây là cho hấp thụ ánh sáng? Không phải lăng xê?
Người xem kích động, "Đây là cho hấp thụ ánh sáng?! Nhất định là cho hấp thụ ánh sáng đi?"
"Có phải đang ở bên nhau không? Có phải đang ở bên nhau không?!"
"Cô trực tiếp nói như vậy?! Ngọa tào! Hai người nói thật, hai người ở bên nhau đã bao lâu?!"
"Ngao ngao ngao, sao Diệu Diệu lại nghe lời như vậy, thật muốn ôm về nhà nuôi nga!"
Oreo hấp hối giãy giụa: "Cũng không nhất định đi, có thể là lăng xê..."
Người xem cho bọn họ một nụ cười nhàn nhạt.
...Mấy người vui vẻ là được: )
Thật lâu sau, Triệu Điềm mới phản ứng lại, dời đề tài, "Trên đường đi tới đây tôi nhìn thấy có cái hồ nhỏ, bên trong hẳn là có cá, cơm trưa ăn cá cũng không tệ lắm, cô có định ăn không? Chuẩn bị làm như thế nào?"
Diệu Diệu chớp chớp mắt, "...... Không biết, có Trường An ở a."
Kỳ thật cô cũng không nghĩ tới, có Trường An ở, dù sao sẽ không để cô bị đói.
Triệu Điềm: "........."
Triệu Điềm giật giật khóe miệng, rốt cuộc nhớ lại tập 1 mình đã xem, hít sâu một hơi, "Cũng đúng, cô có Tần Trường An."
Dựa vào Tần Trường An cái loại này "Thương hương tiếc ngọc" "Yêu quý người nhỏ yếu", thật đúng là có khả năng không để Diệu Diệu làm gì.
Còn mình a, -- khả năng cũng không tính là phụ nữ, cũng không nhỏ yếu, chính mình làm.
Diệu Diệu nhìn Triệu Điềm đột nhiên có chút thê lương, lại ăn hai cái Oreo.
Bất quá sau lần này, trên mạng đột nhiên xuất hiện một vài bình luận, nói Diệu Diệu như bông hoa trong lồng kính, luôn dựa vào Tần Trường An, nói phụ nữ không nhất định yếu ớt, hẳn là tự lập tự mạnh mẽ, Diệu Diệu thân là người của công chúng, càng nên làm gương tốt.
Diệu Diệu cũng nhìn thấy, nhưng không để ý.
Hiện tại đều đang kêu gọi phụ nữ tự lập mạnh mẽ, nhưng cũng không phải nói, chỉ có con đường này mới đúng, tất cả mọi người đều phải mạnh mẽ......
Giống như có những người muốn phát triển sự nghiệp, nhưng có một số người chỉ thích cuộc sống nhàn tản, bọn họ không phải không thể chỉ là không thích.
Đối với Diệu Diệu mà nói, để chính cô làm cũng có thể làm tốt, nhưng Tần Trường An có một chút chủ nghĩa đàn ông, hắn muốn chăm sóc cô cẩn thận tỉ mỉ, Diệu Diệu cũng tương đối lười, Trường An nguyện ý sủng, thích sủng, vậy vì sao lại phải tự làm để cả hai không vui.
Trường An thích sủng cô, vậy để hắn sủng a, cô không cảm thấy cô bắt buộc phải đứng sóng vai với hắn, cũng không cảm thấy cô lười thì không xứng với hắn. Diệu Diệu cầm một miếng chocolate cắn cắn, tùy ý lắc lắc cái đuôi.
...... Diệu Diệu chính là con mèo đáng yêu nhất thế giới.
Đương nhiên, đây là chuyện về sau.
Hiện tại Diệu Diệu còn không biết sóng gió trên mạng, chỉ là thấy Tần Trường An đeo một cái túi to lại đây, liền đi tới, đưa miếng bánh quy cuối cùng cho hắn, nhỏ giọng nói, "Mau nếm thử, em cảm thấy ăn rất ngon, cố ý để lại một cái cho anh."
Tần Trường An kỳ thật cũng không thích đồ ngọt, nhưng mỗi lần đều bị bộ dáng có đồ ăn ngon đều muốn chia sẻ cho hắn của Diệu Diệu đả động, sau đó bất tri bất giác sẽ ăn rất nhiều.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Tần * đầu óc bị vợ làm mờ mịt * Trường An liên tục gật đầu, "Ăn rất ngon."
Diệu Diệu thỏa mãn gật đầu, bắt đầu lẩm nhẩm lầm nhầm, "Điềm tỷ vừa nói, ở trên đường có một cái hồ nhỏ, bên trong hẳn là có cá, chúng ta giữa trưa ăn cá được không nha?"
"Làm cá hấp..."
"Có thể." Tần Trường An gật đầu, "Đun nước canh thành màu trắng?"
Bọn họ vừa nói vừa chờ mấy khách mời trở về, bởi vì chỉ có ba phút, cho nên trở về rất nhanh, Phó Viễn ra ngoài dự kiến vận khí tốt, có 360, tuy chỉ có một nửa của Tần Trường An, lại cũng là number one trong số những người còn lại.
Dư lại vài người đều mua xong đồ, mọi người đều xuất phát.
Một đám người đầu tiên đi qua cái hồ nhỏ mà Triệu Điềm nói qua, rốt cuộc nguồn nước phải giải quyết đầu tiên.
Diệu Diệu cùng Tần Trường An đi đầu tiên, Triệu Điềm từ phía sau đuổi kịp, quang minh chính đại đi về hướng khác, trực tiếp chuyển qua bên kia.
-- cô không cần đứng gần bọn họ...... Này thực dễ dàng làm cô hoài nghi giới tính cùng sức hút của mình.
Các fan ha ha ha ha ha ha cười rộ lên, "Nhìn cái biểu tình ghét bỏ của Điềm Điềm ha ha ha!"
"Điềm Điềm tỏ vẻ: Cự tuyệt ăn chén cẩu lương này!"
"Đôi mắt quần chúng sáng như tuyết! Các ngươi chú ý nhìn biểu tình của đại vương và tiểu vương...emmm, đau đớn muốn chết ha ha ha."
Phó Viễn có chút tiếc nuối dời tầm mắt, Lê Diệu Diệu thật sự chính là loại hình hắn ta thích, mấy người phụ nữ của hắn, chơi đều rất giống nhau, Lê Diệu Diệu xem như là tiểu thư hào môn, được Lê gia kiều dưỡng không tồi, nếu có được......
Đáng tiếc, bây giờ hắn ta cùng Lê gia chênh lệch không nhỏ, dùng dị năng nhìn, Lê Diệu Diệu cũng không có nhược điểm, hắn ta còn đang bí mật gặm nhấm công ty nhà bọn họ, phỏng chừng là không được.
Phó Viễn cười trầm ổn, chỉ có thể chờ cơ hội.
Nhưng hắn không nghĩ tới cơ hội tới nhanh như vậy.
Cũng không nghĩ tới, cơ hội có thể là cơ hội tốt, cũng có thể là bùa đòi mạng.
Tần Trường An nhạy bén cảm giác được một cỗ ác ý, quay đầu nhìn lại, híp híp mắt.
"Trường An, làm sao vậy?" Diệu Diệu thấy hắn dừng bước, liền hỏi. Cô thấy hắn đeo một cái ba lô to, còn có đồ trên tay trái cố ý mang ra, đựng đồ ăn vặt để cô lấy dễ hơn, chớp chớp mắt, "Có nặng không, để em cầm túi đồ ăn vặt đi?"
Tần Trường An lấy lại tinh thần, áp suy nghĩ xuống đáy lòng, sờ sờ đầu cô, "Không cần, không nặng, em đi đường cẩn thận chút."
Diệu Diệu giữ chặt hắn, "Chính là em muốn cầm giúp anh, anh đau lòng không muốn em làm, nhưng nhìn anh cầm nhiều đồ như vậy em cũng đau lòng nha ~"
Biu một tiếng, Tần Trường An lại bị tiểu yêu tinh Diệu Diệu lời ngon tiếng ngọt đánh trúng.
Hắn thiếu chút nữa buột miệng thốt ra được được được em nói gì cũng đúng, thật lâu sau đầu óc mới khôi phục vận chuyển, chuyển túi trái cây sang bên phải...
Vươn tay trái, ho một tiếng, "Bằng không, em giúp anh cầm cái này?"
Cầm cả đời, đừng buông ra.
Ư Ư: Tim tôi tim tôi kimochii~~
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn