• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài ngày sau, vốn dĩ nhóm bạn bốn người giờ đây chỉ còn lại Khúc Tương và Tiết Đình Đình, Ôn Khanh thì rất muốn nói chuyện lại với Khúc Tương. Nhưng kể từ sau lần nói chuyện đó thì mối quan hệ bạn bè này dường như đã ít nhiều thay đổi. Cô trở nên xa cách và lạnh lùng hơn trước. Ôn Khanh không biết phải làm sao để tiếp cận cô.

Cậu không biết mình hôm đó đã nói gì sai khiến Khúc Tương không mải mai đến cậu nữa, nhưng Ôn Khanh vẫn không nản lòng. Đã nhiều lần cậu bắt gặp Khúc Tương ở sân trường, căn tin trường nhưng mỗi lần tiến lại muốn bắt chuyện lại bị Tạ Minh Nguyệt chen vào ngăn cản. Chính Ôn Khanh cũng không phát giác được sự bất ổn trong từng hành động cử chỉ của Tạ Minh Nguyệt. Vì vậy, đã mấy ngày trôi qua nhưng một lời cũng chẳng có cơ hội để nói.

• Tại căn tin trường vào giờ giải lao

Trên bàn ăn, trong khi Khúc Tương đang chậm rãi ăn thì Tiết Đình Đình vừa ăn vừa hỏi:" Tương, cậu, Ôn Khanh và Minh Nguyệt lâu lắm rồi không nói chuyện với nhau, bộ định nghỉ chơi hả? ".

Khúc Tương vừa đưa miếng thịt lên miệng thì bỗng khựng lại, nhưng giây sau liền bỏ vào miệng, vẻ mặt trông rất bình thản đáp:" Ừm, nghỉ chơi rồi ".

Nghe vậy, Tiết Đình Đình liền ngẩng phắt mặt lên nhìn Khúc Tương, nuốt ực thức ăn xuống, gương mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc trông thấy. Tiết Đình Đình luống ca luống cuống:" Ủa, thiệt luôn á hả? ".



" Ừm ".

"Cậu đừng có đùa nha. Tớ hỗm rài có hơi bận rộn nên không biết gì. Chỉ thấy không khí giữa mọi người có hơi kì lạ, chuyện là như nào vậy, nói tớ nghe coi ", Tiết Đình Đình gấp gáp hối giục Khúc Tương.

Đối mặt với sự khẩn trương của Tiết Đình Đình, Khúc Tương vẫn giữ nguyên vẻ mặt, nhấp một ngụm nước rồi bình tĩnh kể cho Tiết Đình Đình nghe tất cả mọi chuyện.

Nghe xong thì Tiết Đình Đình buông đũa, đập bàn đứng dậy hét toáng lên:" Cái gì, có chuyện như vậy nữa sao ".

Tiết Đình Đình tức giận đến mức mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt lại thành quyền. Cô ấy không thể tin được rằng Tạ Minh Nguyệt lại có thể làm ra chuyện như vậy, thật không thể tha thứ. Lại càng không thể hiểu nỗi Ôn Khanh, cậu ấy dựa vào đâu mà nói rằng chuyện bôi nhọ Khúc Tương là không đến nỗi nào. Thật sự không thể hiểu nỗi.

Nhìn thấy Tiết Đình Đình đột nhiên hét toáng lên thì Khúc Tương có chút giật mình. Và mọi người xung quanh đều hướng ánh nhìn vào phía bàn ăn của họ, Khúc Tương bất lực ngước mắt lên nhìn Tiết Đình Đình, gằn giọng:" Cậu làm ơn ngồi xuống giùm tớ ".

Thấy vây, Tiết Đình Đình đảo mắt nhìn xung quanh thấy mọi người đang nhìn thì cảm thấy có chút xấu hổ, gượng cười rồi ngồi thụp xuống một cách nhanh chóng, vội vã giải thích:" Tớ bất ngờ quá nên không để ý ".

Tiết Đình Đình vừa dứt câu trước thì lại bồi thêm câu sau với giọng điệu nhỏ nhẹ hết mức có thể:" Vậy sao cậu không công khai tệp tài liệu đó ra, lúc đó mọi người chửi cậu quá trời ".

" Đoan chính vô cần biện. Chỉ cần an nhiên. Mặc đời thị phi ", Khúc Tương thản nhiên nói.



Nghe Khúc Tương trả lời xong, Tiết Đình Đình vẻ mặt cũng trở nên ngờ nghệch tự lúc nào:" Cậu nói tiếng người đi được không? ".

" Cậu biết vậy là được rồi ".

Mặc dù không biết Khúc Tương nghĩ gì mà không công khai sự thật nhưng thấy Khúc Tương vẫn ổn và vui vẻ như thế này thì Tiết Đình Đình cũng vui vẻ.

Bỗng chốc lát sau, Tiết Đình Đình chợt nhớ sực ra một chuyện, liền cất giọng hỏi Khúc Tương:" Tương, còn 3 ngày nữa là sinh nhật Ôn Khanh rồi, cậu có tính tham dự không? ".

" Cậu ấy dám mời thì tớ dám đi ", Khúc Tương nhìn Tiết Đình Đình nở một nụ cười hiền hoà khiến Tiết Đình Đình có chút lạnh sống lưng rồi, haha.

Và rồi, bữa tiệc sinh nhật rất nhanh cũng đã đến.

Bữa tiệc được tổ chức tại một nhà hàng Lady sang trọng ở trung tâm thành phố. Được trang hoàng bằng những ánh đèn lung linh huyền ảo cùng tiếng nhạc du dương réo rắt tạo nên một không gian vô cùng hoà nhã. Những chiếc bàn ăn được phủ bằng những chiếc khăn trắng tinh khôi, trên bàn thì bày biện tỉ mĩ những món ăn ngon và sang trọng.

Suy cho cùng, cũng không có gì là lạ. Bởi Ôn Khanh vốn là người thừa kế công ty trang sức đá quý Starry Night, mà công ty Starry Night lại có mối quan hệ với nhiều đối tác kinh doanh lớn trên thế giới. Những trang sức thuộc thương hiệu Starry Night cũng luôn là sự lựa chọn ưu tiên cho các quý cô trong giới thượng lưu hay những ngôi sao showbiz, vậy nên có thể thấy nền tảng Starry Night có lịch sử lâu đời và uy tín như thế nào.

Chính vì thế nên tiệc sinh nhật của Ôn Khanh cũng quy tụ nhiều nhân vật không tầm thường. Có những doanh nhân thành đạt, những ngôi sao giải trí, những chính trị gia và những người có địa vị cao trong xã hội. Và tất nhiên, Doãn Yến Mặc, một nhân vật tầm cỡ cũng góp mặt trong số đó.

Ngoài những người có địa vị cao trong xã hội thì những người bạn thân thiết với Ôn Khanh dĩ nhiên cũng sẽ được mời tới tham dự tiệc sinh nhật của cậu.

Nhớ lại ngày hôm trước

Sau giờ tan học, Ôn Khanh khó khăn lắm mới có được cơ hội tìm gặp Khúc Tương. Ôn Khanh nhìn Khúc Tương bước ra từ lớp học, trong lòng có chút hồi hộp. Dù sau thì, kể từ sau lần đó, cậu và Khúc Tương có rất ít cơ hội để nói chuyện.

Khi thấy bóng dáng cô xuất hiện thì cậu vội vàng chạy tới, ngại ngùng lắp bắp nói:" À, Tương Tương, ngày mai là sinh nhật tớ, tớ mong cậu có thể đến ", sau đó chìa tay ra đưa thiệp mời cho Khúc Tương.

Khúc Tương thấy vậy thì cũng bình thản nhận lấy, cô đáp lại bằng vẻ mặt không cảm xúc:" Được ".

Ôn Khanh cảm thấy hơi thất vọng khi thấy Khúc Tương đáp lại một cách lạnh nhạt như vậy. Khúc Tương định quay người rời đi thì bị cậu gọi lại, Ôn Khanh ngập ngừng một lúc rồi nói:" Cậu nhớ đến đấy, ngày mai tớ sẽ tìm cậu nói chuyện, tớ có chuyện quan trọng muốn nói với cậu", nói xong thì vẻ mặt Ôn Khanh có chút ửng đỏ. Trong khi Khúc Tương chỉ điềm nhiên đáp lại cậu đúng một chữ:" Ừm ".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK