• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Thú một lòng muốn đem Tiểu Tiểu cùng con trai mình mang về nhà giấu đi, nhưng chuyện trên đời luôn chẳng làm cho người ta vừa lòng như vậy.

Bởi vì Huyết Yêu kiếm còn không tìm được.

Tiểu Tiểu cũng không nói gì thêm, chỉ là kể tường tận cho Lệ Thú vợ chồng Ôn Nhận dọc đường đi chiếu cố nàng cùng tiểu tử béo như thế nào, sau đó lại thuyết minh vợ chồng Ôn Nhận hiện tại đang gặp phiền toái cỡ nào.

Quả nhiên sau đó, phần giống như lão phu tử trong đầu Lệ Thú lại bắt đầu vận chuyển, "tri ân báo đáp" bốn chữ to liền đủ để hắn không chút do dự bước trên con đường tìm kiếm Huyết Yêu kiếm giúp vợ chồng Ôn Nhận.

"Lệ công tử đã muốn đi tìm Huyết Yêu kiếm, bang Khô Lâu chúng ta nguyện ý làm người dẫn đường." Bên này lộ trình vừa mới quyết định, bên kia liền mở miệng. Người bang Khô Lâu không có rời đi, bọn họ vẫn luôn đợi đám người Lệ Thú nói chuyện xong, kỳ quái là, bang chủ bang Khô Lâu vừa thấy Lệ Thú đến liền vô cùng hưng phấn.

"Giúp chúng ta dẫn đường?" Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn người bang Khô Lâu, vừa rồi bọn họ không phải còn như hổ rình mồi sao? Tiểu Tiểu hồ nghi ánh mắt chuyển hướng Lệ Thú, loại chuyển biến này tám chín phần mười có liên quan đến Lệ Thú: "Thiếp nói này, Thú ca, chàng biết bọn họ sao?"

"Không biết." Lệ Thú nhìn chằm chằm đám người bang Khô Lâu, trước khi tiến vào Miêu Cương, Sở Lăng nói ngay cho bọn họ kỹ càng mấy thế lực lớn ở Miêu Cương, bang Khô Lâu chính là một trong số đó, mà danh hào Miêu Cương đệ nhất hắc bang đủ để sánh xứng đáng là bá chủ một phương, nhưng đã được gọi là hắc bang, mấy chuyện xằng bậy họ làm kia tuyệt đối không sáng sủa tý nào, mua bán chiếm đoạt bằng sức mạnh, ác ý thôn tính, bang Khô Lâu chẳng phải cái thứ tốt lành gì.

Bang chủ bang Khô Lâu cười khổ: "Chúng ta đúng là có việc cầu Lệ công tử."

"Chuyện gì?" Sở Lăng sợ Lệ Thú không có kinh nghiệm giang hồ mà chịu thiệt, thưởng giúp hắn hỏi trước.

"Chúng ta bang Khô Lâu là hai mươi lăm năm trước mới chuyển đến núi Khô Lâu. Ta là sau khi chuyển đến núi Khô Lâu mới kế nhiệm vị trí bang chủ, mà bang chủ trước, cũng là phụ thân ta, nguyện vọng cuối cùng của người là trở lại chốn ban đầu của bang Khô Lâu, Bích Lạc đàn."

Tất cả mọi người đều nghi hoặc không hiểu, muốn chuyển về thì chuyển về đi, Miêu Cương đệ nhất đại hắc bang phải quay về chốn cũ, ai có thể ngăn cản bọn họ?

Tựa hồ nhìn ra mọi người không hiểu, bang chủ bang Khô Lâu tiếp tục nói: "Nói ra thật xấu hổ, bang Khô Lâu sở dĩ phải chuyển ra khỏi Bích Lạc đàn là vì đắc tội với một người. Khi đó Bích Lạc đàn bị người kia che lại, mà đa số tài phú của bang Khô Lâu đều còn ở Bích Lạc đàn, đừng nhìn hiện tại bang Khô Lâu vẫn có một chút thế lực, nhưng đã không còn lớn bằng lúc trước."

"Là người Lệ gia chúng ta làm?" Lệ Thú hỏi.

Bang chủ bang Khô Lâu gật đầu, xoay người cúi đầu hướng Lệ Thú ôm quyền: "Chúng ta nguyện ý trợ giúp Lệ công tử đi tìm Huyết Yêu kiếm về, hơn nữa về sau chỉ cần Lệ công tử mở miệng, bang Khô Lâu tuyệt đối nghĩa bất dung từ (*), mong rằng Lệ công tử ra tay, giúp chúng ta trở lại Bích Lạc đàn." Dừng một chút, bang chủ bang Khô Lâu lại bổ sung một câu: "Tuy rằng bang Khô Lâu chúng ta là hắc bang ở Miêu Cương, nhưng trong chốn giang hồ mọi người đều biết, bang Khô Lâu chúng luôn luôn nói lời giữ lời."

"Giúp các ngươi chẳng phải là hại càng nhiều người!" Sở Lăng thanh âm sắc bén quát.

Bang chủ bang Khô mở miệng ra, lại khép lại, khẽ cắn môi: "Chúng ta nguyện ý thay đổi!"

Lời đã nói ra đó là hứa hẹn, ở trên giang hồ bang Khô Lâu tuy chẳng ra gì, nhưng danh dự của bọn họ liền đến một ít bạch đạo đều so ra còn kém hơn.

Lúc này Sở Lăng thoáng suy xét, hướng Lệ Thú gật gật đầu, thế lực của bọn họ ở Tây Vực, trên Miêu Cương vẫn dựa vào người địa phương thì tốt hơn cả.

Lệ Thú căn bản không có suy tính những thứ này, Sở Lăng là trưởng bối — lời nói của trưởng bối, hắn nghe theo là được rồi, bởi vậy khi nhìn thấy Sở Lăng gật đầu, Lệ Thú liền lập tức đồng ý.

Đoạn thời gian kế tiếp đám người Lệ Thú tạm sống cùng bang Khô Lâu, chờ đợi tin tức của Huyết Yêu kiếm, mà Sở Lăng trở lại Dạ Ngưng Bảo trước, ngoài ý muốn là Sở Văn Di thế nhưng muốn cùng Sở Lăng trở lại Dạ Ngưng Bảo.

Là nàng đã buông tha sao?

Không, là nàng nghĩ tới một biện pháp khác — lợi dụng đặc điểm nghe lời trưởng bối của Lệ Thú!"Việc lớn hôn nhân, lệnh cha mẹ, lời mai mối." Nàng không tin Lệ Thú sẽ không nghe theo lời trưởng bối nói! Phụ thân nàng là không có khả năng giúp nàng , thì nàng tìm người có thể giúp nàng vậy!

(*) nghĩa bất dung từ: làm việc đến cùng mà chẳng ngại khó khan

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK