• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ô ô... Hứa, Gia Ninh...""

Miệng bị ngón tay đóng chiếm dẫn đến lời nói hàm hồ, lưng Lương Thu Thu dựa phía sau cửa, vẻ mặt hoàn toàn kinh sợ.

"Vẻ mặt của Thu Thu thật dâm đãng."

Khuôn mặt nhỏ hồng hồng, miệng chứa đầy nước miếng, phía dưới người mặc độc một chiếc quần lót, đôi chân run nhè nhẹ, phảng phất như đang bị người chà đạp một phen, kiều mị đến làm người hận không thể đâm thắng côn th*t vào mị huyệt, đâm loạn bốn phía.

"Ngoan, mở chân ra nào."

Bàn tay to sờ lên bắp đùi trắng nõn, đầu ngón tay mềm nhẹ vẽ một vòng tròn, chui vào đùi trong của Lương Thu Thu.

Cả thể xác lẫn tinh thần Lương Thu Thu phi thường ngứa ngáy.

Lương Thu Thu giật mình, hai chân kẹp chặt, đem bàn tay Hứa Gia Ninh đang du ngoạn bên trong kẹp giữa bắp đùi.

Lòng bàn tay nóng bỏng truyền nhiệt vào cơ thể cô, máu ở mọi nơi đều kích động, kêu gào muốn nhiều hơn.

"A..."

Mị huyệt phía dưới bị anh dùng ngón tay đâm vào một chút, nhục bích khô khốc lại gắt gao, bài xích không cho dị vật xâm lấn.

"Thu Thu, mở chân nào." Anh rút ngón tay ra, kề sát tai cô thấp giọng ra lệnh.

Lương Thu Thu cắn môi, "Không cần." "Em không ngoan."

Hứa Gia Ninh một bên nói chuyện, đồng thời nâng bắp đùi bên phải của Lương Thu Thu lên.

Miệng huyệt mở đến cực độ, nếu không có quần lót che lại, hắn là lúc này cô đã sớm mở rộng cửa ra.

Ngón tay chạm đến quần lót, từng chút một vẽ một vòng đến trung tâm của tiểu huy*t.

Gương mặt nhỏ của Lương Thu Thu ngày càng đỏ, yết hầu không nhịn được tràn ra tiếng um a.

"Hứa Gia Ninh, không cần làm vậy, anh làm tôi sợ."

Hai lần trước làm tình đều là lúc cô không tỉnh táo, bây giờ lại rõ như ban ngày, vô cùng tỉnh táo mà làm loại sự tình này, làm sao cô không sợ hãi.

Ngón tay vẫn ở miệng hoa huy*t vẽ loạn hình tròn rồi chợt ngừng, Lương Thu Thu trong lòng vui vẻ, "Hứa  "

Quần lót bị cởi ra.

Thanh âm đột nhiên dừng lại, vui vẻ ở đuôi lông mày của cô hoàn toàn biến mất, "Thu Thu kinh ngạc thật đáng yêu."

Môi mỏng nhẹ nhàng đặt lên hàm dưới của Lương Thu Thu, cô hoàn toàn cứng đờ, tùy ý để anh hôn môi.

Đôi môi từ từ, một đường đi thẳng xuống bên dưới, mỗi phút mỗi giây trôi qua như vạn năm, cuối cùng, lại dừng lại ở miệng huyệt.

Cơ thể Lương Thu Thu run rẩy chịu không nổi, đôi tay dùng sức đẩy Hứa Gia Ninh đang ngồi xổm phía dưới.

Hứa Gia Ninh tựa như phát hiện ra động tác của cô, nháy mắt liền đưa tay bắt được tay Lương Thu Thu.

Mị huyệt hồng nhạt bị anh ngậm lấy, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp hoa môi mềm mại.

Khoảnh khắc môi anh chạm vào, chân cô mềm nhũn, theo bản năng ôm lấy Hứa Gia Ninh đang ngồi phía dưới.

Hô hấp hỗn loạn, hoa huy*t bên dưới bị anh liếm láp đến phát ngứa, cảm giác trống rỗng ngày càng mãnh liệt. Môi âm h* bị anh đẩy ra, d*m thủy run rẩy dính lên Tiểu Đậu Đậu đứng thắng trên chóp mũi của anh, cô ngửa đầu:

"A... đừng cắn ở đó..."

Lương Thu Thu phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, ép chặt lấy đầu anh muốn nhiều hơn, cảm giác trống rỗng càng sâu.

Tiểu Đậu Đậu đỏ tươi bị anh dùng răng nhẹ nhàng day cắn, từng đợt nhiệt lưu mãnh liệt từ hoa huy*t truyền đến xương sống, sau lại từ xương sống tiến đến đại não.

Ôi mẹ ơi, ý thức cô đang chậm rãi đi mất.

Thu Thu vận vẹo cái mông, muốn đem nhục huyệt mẫn cảm của mình bỏ chạy xa khỏi khuôn miệng anh, lại bị anh phát hiện ý đồ mà dùng sức ấn xuống eo nhỏ, gắt gao đè cô trên cửa lớn, đùi phải càng bị mạnh mẽ ép trên vai anh.

Động tác của hai người sắc tình không kham nổi. Lương Thu Thu đã từng viết qua vô số tiểu thuyết, miêu tả vô vàn cảnh nóng, lại không nghĩ đến một ngày cô cũng sẽ lâm vào hoàn cảnh như nhân vật mà mình viết ra.

"Đừng đưa lưỡi vào... A..."

Đầu lưỡi như con rắn nhỏ, tham lam đi vào bên trong hoa huy*t, vừa tiến vào lại bị vô số cái miệng nhỏ hút lấy, hoàn toàn không thể động đậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK