Tiền Đâu ( 钱兜) mới vừa bước vào cửa phòng học đã thấy lớp trưởng vốn có hình tượng lỗi lạc vậy mà lại đút vật gì đó vào của
ngăn bàn Lương Thu Thu. Cậu ta ngạc nhiên trừng lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin tưởng được
Hứa Gia Ninh tựa như không đoán được cậu ta lại đột nhiên xuất hiện, trên mặt lộ ra một tia kinh hoảng (kinh ngạc + hoảng sợ).
"Lớp trưởng, cậu để gì trong ngăn bàn của Lương Thu Thu vậy?"
Lòng hiếu kì không có điểm dừng, Tiền Đâu bước nhanh tới, tính toán thăm dò xem Hứa Gia Ninh để gì trong ngăn bàn.
Thân hình cao lớn của Hứa Gia Ninh đột nhiên chắn ngang, che khuất tầm mắt của cậu ta.
Tiền Đâu híp mắt nghi hoặc hỏi: " Lớp trưởng, có phải cậu đang làm gì mờ ám đúng không?"
" Không có, tôi chỉ là. "
Khuôn mặt trắng nõn của Hứa Gia Ninh nổi lên một tầng đỏ ửng
"Thu tình?" Tiền Đâu thấy lúc này cùng hình tượng ngày xưa khác một trời một vực, nhướn lông mày lên cao.
" Không phải, không phải thu tình.." Âm thanh từ lúc ban đầu cao giọng rồi dần dần hạ xuống thấp như tiếng muỗi ong ong.
"Đó là cái gì?"
Ngoại trừ thu tình có thể kích thích hormone như vậy thì còn đồ vậy gì có thể khiến lớp trưởng vô ưu vô lo lộ ra biểu tình "xấu hổ ngượng ngùng" như con gái.
"Là...Là bữa sáng"
Giống như những lời này rất khó mở miệng, gương mặt Hứa Gia Ninh càng đỏ dữ hơn.
"A, hoá ra bữa sáng mấy ngày nay của Lương Thu Thu là do cậu mua"
Tiền Đâu đối với Lương Thu Thu có bữa sáng phong phú mấy hôm nay đã thèm nhỏ dãi mấy ngày hôm nay cũng không phải chuyện mới lạ. Nhưng cậu ta không ngờ đến bữa sáng này là do Hứa Gia Ninh mua.
Mắt đen ôn nhuận nhìn chằm chằm cậu ta, Tiền Đâu có chút ngượng ngùng mà gãi cái đầu. "Cậu đưa bữa sáng cho Lương Thu Thu đã mấy ngày. Nếu nói cho cô ấy cậu là người đưa bữa sáng, cô ấy nhất định sẽ rất biết ơn."
Hơn nữa Lương Thu Thu lại càng thích hơn.
Nhưng lời nói như vậy lại bị thu về, khó trách nữ sinh trong trường đều nói Hứa Gia Ninh rất đẹp. Bị cậu nhìn như vậy thì dù là thẳng nam cũng đều có cảm giác mặt đỏ tim đập.
Danh hiệu giáo thảo, danh xứng với thực. "Tôi thích cô ấy"
Tiền Đâu đang đi vào cõi thần tiên đột nhiên nghe được lớp trưởng nam thần thổ lộ, cả kinh, mắt trừng lớn giống như chuông đồng, "Lớp trưởng cậu vậy mà yêu sớm?!" Cậu ta không tự giác mà đề cao âm lượng.
"Không phải yêu sớm." Hứa Gia Ninh chán nản rũ mắt, "Là yêu thầm."
"Tôi sợ cô ấy từ chối."
Hứa Gia Ninh đối với chính mình không có tin tưởng, "Tiền Đâu, đừng đem việc này tiết lộ ra ngoài, tôi sợ cô ấy sẽ xa cách tôi."
"Vậy à?"
Tiền Đâu cũng chưa từng yêu đương, việc yêu đương này chỉ xuất hiện trên TV nhà cậu ta, gia đình cậu ta cấm yêu sớm, cho nên chưa từng biết thích một người là cảm giác gì.
"Được rồi lớp trưởng, tôi sẽ giúp cậu giữ bí mật. Cậu có thể yên tâm, cái miệng này của tôi, vì giữ tôn nghiêm của lớp trưởng, tôi thậm chí có thể cùng cậu thề nếu như từ trong miệng tôi bị lộ ra bí mật này, tồi liền tự phạt bản thân ăn 300 cân phân".
Tiền Đâu nói chuyện đầy khí thế.
Sắc mặt Hứa Gia Ninh cứng đờ, không đến một lúc lại khôi phục nụ cười thương hiệu của mình.
"Vậy cảm ơn cậu." Dừng một chút, cậu lại miễn cưỡng nói: "Không cần phải nghiêm trọng vậy đâu, ăn phân cái gì. "
"Àii lớp trưởng, cậu không hiểu đâu, tôi không nghiêm túc thì thôi, nhưng nghiêm túc thì sẽ khiến người khác kinh ngạc đấy."
"Phải không?"
Hắn là sẽ không đi, Tiền Đâu người này có tiếng là miệng như cái loa, trong lớp ai có bí mật gì mà cậu ta biết thì đều bị tuyên truyền.
Ba ngày, trong ba ngày, hắn là có thể nghe được tin đồn giữa cậu và Lương Thu Thu.
Sau này......
Đừng nói là ba ngày, ba tuần, ba tháng, ba năm cậu cũng không nghe thấy tin đồn giữa mình và Lương Thu Thu. Sau này rất nhiều năm nhớ tới chuyện đó, cuối cùng đưa ra một kết luận
Tiền Đâu tên đó vẫn là nên ăn phân đi, vẫn là nên ăn 300 cân thì hơn.
Tác giả có lời muốn nói:
Lần này nam chủ có điểm hơi phúc hắc, không biết các tiểu khả ái có thích không?