"Chíp chíp."
Mặc dù trong lòng rất hâm mộ, rất khát vọng, thế nhưng hai ấu tể vẫn ngoan ngoãn nằm trong lòng Tạ Loan, lúc được vuốt ve thì củng củng Tạ Loan một chút.
Ấu tể khố duy có lông vũ vàng nhạt gọi là Lạp Duy, ấu tể khố thác có lông vũ màu xám tro tên là Lợi Tư, Tạ Loan xoa lông vũ của hai bé một lúc, sau đó mới nói: "Chờ sau này, ta cũng chở hai con bay như vậy, được không?"
Lúc nói ra những lời này, Tạ Loan cũng không nghĩ tới chuyện một nhân loại như mình làm thế nào chở hai bé chim béo này bay lên bầu trời, chính là cậu vẫn hỏi như vậy.
"Chíp, chíp chíp!"
Vừa nghe thanh niên nói vậy, hai bé chim béo lập tức ngẩng đầu kêu hai tiếng, thoạt nhìn có vẻ rất cao hứng.
Tạ Loan dùng ngón tay điểm điểm nhẹ lên phần lông tơ ở ngực hai bé, thầm ghi nhớ chuyện này.
Một thứ gì đó giúp nhân loại có thể phi hành trên bầu trời, ở thời đại tinh tế này nhất định có một thiết bị có thể đáp ứng được đi.
Ví dụ như... người sắt Iron Man này nọ?
Tạ Loan không nghĩ nhiều lắm.
Biết đâu sau này sẽ có người trưởng thành của hai chủng tộc này tới xin giám hộ hai bé, dù sao thì hai ấu tể cũng ngoan như vậy, lại còn đáng yêu, ưu tú như vậy...
Ôm suy nghĩ của gia trưởng, Tạ Loan cảm thấy ấu tể trong phân hội mình đều rất tốt, đều là những bé ngoan đáng được yêu thương.
Nghe hai bé chim béo đáp lại, lúc này Tạ Loan cảm nhận được bên cổ cùng má có một thứ lông tơ mềm mại cọ cọ một chút.
Đã quen với hành động cọ cọ má của ấu tể nặc khắc tư, Tạ Loan quay đầu qua, chủ động cọ cọ nó một chút.
Chiếc sừng nhỏ khẽ củng củng lòng bàn tay thanh niên, ấu tể nặc khắc tư tựa hồ rất hài lòng híp mắt, cổ họng cũng phát ra tiếng gừ gừ trầm thấp.
Chờ con phượng hoàng khổng lồ chở bé chim béo đỏ nhạt hoàn thành hoạt động cha con xong, lúc đối mặt với người cha nghiêm nghị của mình, ấu tể khố đề hiện giờ đã không còn chút khiếp sợ nào nữa.... thậm chí nó còn dám ngồi trên đỉnh đầu của cha, hai móng vuốt nhỏ giẫm lên mái tóc có màu sắc giống như lông vũ của mình.
Trên đầu một nam nhân nghiêm nghị mặt lạnh là một bé chim béo đỏ nhạt, hình ảnh này thực dễ dàng làm người ta có cảm giác thực tương phản.
Chồng cùng ấu tể có thể thân thiết với nhau chính là mong đợi của Phù Á.
Thấy ấu tể khố đề được hai gia trưởng yêu thương, Tạ Loan cũng thực vui mừng.
"Bội Bội nhà chúng ta... sau này xin tiếp tục nhờ phân hội." Lúc nói những lời này, gương mặt nghiêm nghị của nam nhân ẩn ẩn có chút quẫn bách.
Cách đây không lâu, anh còn dùng giọng điệu cứng nhắc chất vấn vợ mình sao lại đưa ấu tể tới một phân hội không có chút danh tiếng nào như vậy.
Khi đó trong lòng Đường Nạp, anh nghĩ phân hội này điều kiện nhất định rất kém, căn bản không thể cung cấp hoàn cảnh sinh hoạt tốt cho ấu tể, mà bảo mẫu ở đó cũng sẽ không quá để tâm trong chuyện chăm sóc ấu tể.
Thế nhưng hiện giờ sự thực ở ngay trước mắt, ấu tể nhà mình ở phân hội này đã học được cách bay, cộng thêm thái độ thân cận của ấu tể với thanh niên trước mặt, Đường Nạp dễ dàng nhìn ra đối phương có để tâm trong chuyện chăm sóc ấu tể hay không.
Nhất định là rất để tâm.
Chuyện anh từng chê bai phân hội bảo dưỡng ấu tể Vân Bảo chỉ có vợ biết, mà vợ anh chắc chắn cũng không nói ra, thế nhưng Đường Nạp vẫn khó tránh có chút lúng túng.
Tạ Loan gật đầu, đồng thời ôm bé chim béo trên đỉnh đầu nam nhân trở lại.
Cuộc thi phi hành ở Áo Nhĩ Đặc Tinh đã kết thúc, chuyện nhà ấu tể cũng đã có kết quả tốt, hiện giờ Tạ Loan nên đưa bốn ấu tể quay về phân hội Á Tinh.
"Chíp chíp!"
Phải rời khỏi nhà, bé chim béo đỏ nhạt trong lòng Tạ Loan hướng hai gia trưởng luyến tiếc kêu hai tiếng, bất quá nó vẫn thực ngoan ngoãn nằm trong lòng Tạ Loan.
Một trong hai tiếng kêu của ấu tể là dành cho anh... nghĩ vậy, biểu tình cứng ngắc của Đường Nạp vô thức có chút thả lỏng.
Để quản gia tiễn khách, Đường Nạp đứng trong phòng khách, bị vợ nhìn chăm chăm có chút mất tự nhiên.
Ánh mắt của vợ nhìn anh từ chân lên đầu, sau đó dừng lại trên đỉnh đầu, sau đó Đường Nạp nghe vợ mình bật cười.
"..." Không rõ lý do bị vợ cười, Đường Nạp cố nhịn không hỏi, im im trở về phòng soi gương một chút.
Vừa nhìn vào gương, Đường Nạp liền hiểu được lý do.
Mái tóc vốn được keo định hình của anh hiện giờ chỉ có thể dùng từ rối bù để hình dung, có thể nói là ổ chim đúng nghĩa.
Đại khái là vì vừa nãy để ấu tể đứng trên đầu, hai móng vuốt của ấu tể đạp đạp một trận, cho dù có keo xịt tóc thì cũng không cố định nổi.
Nếu đổi lại là trước kia, phản ứng đầu tiên của Đường Nạp nhất định là cảm thấy mất mặt.
Thế nhưng hiện giờ đã cảm nhận được cảm giác thân thiết cùng ỷ lại của ấu tể, chuyện mất mặt khi bị ấu tể đạp xù đầu thế này, Đường Nạp cũng không quá để ý.
Vừa nãy ấu tể rất cao hứng, lúc ngồi trên đỉnh đầu của anh cũng rất cao hứng...
Mặt mũi quan trọng hay ấu tể quan trọng hơn?
Đã xé mặt một lần, lúc này Đường Nạp cảm thấy tiếp tục xé lần hai, lần ba cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Rời khỏi trang viên Ngõa Luân gia, Tạ Loan ôm bốn ấu tể lên tinh hạm.
Lần này có chuyến bay của tinh hạm hiểu mới, vì thế chỉ cần tốn nửa ngày Tạ Loan đã mang theo ba bé chim béo cùng một ấu tể nặc khắc tư về tới Á Tinh.
Mà lúc này cũng chính là thời điểm tin tức về cuộc thi phi hành cũng lên tới đỉnh điểm ở du tinh.
Mọi người bắt đầu thảo luận phân hội tạm thời không biết tên kia làm thế nào giúp một ấu tể khố đề vốn không thể học được cách bay nắm giữ được kỹ năng phi hành, hơn nữa còn giành được hạng nhất trong cuộc thi thì một nhân viên của phân hội Ngải Nhĩ lên tiếng hấp dẫn được sự chú ý của mọi người.
Ngải Nhĩ là phân hội xếp hạng mười toàn tinh tế, trong đông đảo phân hội ở tinh tế, Ngải Nhĩ không thể nghi ngờ chính là phân hội ưu việt trong lòng đại đa số gia trưởng.
Bất quá tin tức không phải do chính phân hội phát ra, chẳng qua chỉ là nick riêng của nhân viên mà thôi.
"Ấu tể khố đề này nửa năm nước vẫn còn ở trong phân hội chúng tôi, bảo mẫu của phân hội mỗi ngày đều tiến hành khai thông tinh thần lực. Mặc dù thực đáng tiếc không thể nhìn thấy ấu tể này bay trước khi nghỉ học, thế nhưng hiện giờ nhìn thấy bó biết bay, tôi cũng cảm thấy thực cao hứng."
Mặc dù không nói rõ ràng, chẳng qua chỉ là bày tỏ tình cảm cá nhân mà thôi, thế nhưng nó cũng đặc biệt nhấn mạnh là mỗi ngày đều tiến hành khai thông tinh thần lực, quả thực làm nhiều người vô thức liên tưởng.
Mọi người đều biết phân hội Ngải Nhĩ mặc dù không thể so về trang thiết bị vật chất với những phân hội top ba, thế nhưng phân hội này có một điểm có thể sánh ngang với những phân hội top ba---- bọn họ có bảo mẫu kim bài cấp S.
Ấu tể khố đề kia hơn nửa năm trước vẫn còn ở trong phân hội này, mỗi ngày được bảo mẫu kim bài dùng tinh thần lực khai thông.... Như vậy sau đó ấu tể đột nhiên nắm giữ kỹ năng phi hành, có lẽ thục sự có công lao của phân hội Ngải Nhĩ đi?
Loại suy đoán này không phải vô căn cứ, nghĩ tới tinh thần lực đặc thù lại ưu tú của bảo mẫu kim bài, nói ấu tể này sau khi được khai thông mới chậm rãi có năng lực phi hành cũng coi là hợp tình hợp lý.
Trừ phân hội Ngải Nhĩ, trước kia ấu tể khố đề còn ở trong vài phân hội, nhân viên của những phân hội này mặc dù cũng có ý nghĩ tương tự nhưng bọn họ chỉ đặt nó trong lòng mà thôi.
Người nọ tuy dùng nick cá nhân post tin, cũng không công khai thừa nhận, thế nhưng ý ám chỉ là có, trong mắt người trong nghề thì rõ ràng là có ý cướp công lao.
"Rõ ràng là A Loan mỗi ngày khích lệ ấu tể nên nó mới nguyện ý chủ động học bay." Thấy bình luận của mọi người bắt đầu nghiêng về phân hội Ngải Nhĩ, nhóm nhân viên của phân hội Vân Bảo thực sự không vui.
Mặc dù là được thanh niên tác động, bản thân bọn họ cũng cho rằng dạy ấu tể học bay là chuyện phân hội nên làm, không cần thiết phải thổi phồng, thế nhưng nó đại biểu bọn họ nguyện ý nhìn người khác nói bậy.
"Là bản thân ấu tể cố gắng, A Loan thường xuyên bồi nó, còn cả hai ấu tể khố duy, khố thác nữa, dần dần ấu tể khố đề mới học bay được." Hạ Kỳ cùng vài nhân viên phân hội bỉu môi đọc những lời bình trên du tinh, cảm thấy mấy lời kia rõ ràng chỉ nói vớ vẩn....
Phó hội trưởng kiêm người đầu tư của phân hội bọn họ nói ấu tể khố đề không học bay được chủ yếu là vì nguyên nhân tâm lý, sau đó sự thực chứng minh Tạ Loan nói đúng, như vậy nó liên quan gì tới chuyện dùng tinh thần lực khai thông chứ??
Thông qua tinh võng trực tiếp biết ba bé chim béo của phân hội mình giành được thứ hạng cao trong cuộc thi phi hành, Hạ Kỳ còn định chờ ba ấu tể trở về sẽ để thanh niên ôm ba ấu tể đứng ngoài cổng phân hội chụp một tấm hình, sau đó dùng nó làm hình nền cho trang chủ phân hội trên du tinh.
Kết quả không ngờ vừa lên du tinh đã nhìn thấy mấy tin này.
Quả thực là vô cùng bức xúc nhưng không thể dùng nick của phân hội lên tiếng, Hạ Kỳ không thể làm gì khác hơn là dùng nick cá nhân bình luận phản bác.
Thế nhưng vì tin tức quá hot, bình luận rất nhiều, lời phản bác của Hạ Kỳ nhanh chóng bị đẩy xuống phía dưới.
Quả thực là không thể nào đấu lại đám đông, mắt thấy rất nhiều người phụ họa cứ như là chuyện có thật trăm phần trăm, số người tin tưởng lại ngày càng nhiều hơn.
Thế nhưng ngay lúc bình luận dần dần thống nhất thì du tinh xuất hiện một bức tư cám ơn từ gia trưởng của ấu tể khố đề.
Mà dòng chữ đầu tiên của bức thư là---- Gửi phân hội Vân Bảo.
Một hòn đá nhỏ gây nên vô vàng gợn sóng, bình luận vốn sắp thống nhất trên du tinh lại một lần nữa sôi trào