Mục lục
Phì Lũ Đại Náo Dị Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Này muốn chết hả?” Diệp Tuyền cắn răng phẫn nộ quát.

“ Đâu có, tôi chỉ muốn trả ơn cho sư tỷ thôi mà, ông bà có câu “uống nước nhớ nguồn, ăn khế trả vàng”, người ta có ơn với mình thì phải trả chứ biết sao bây giờ, quân tử có thù phải trả, có ơn phải báo, mặc dù tôi cũng không muốn điều đó, nhưng ai biểu tôi là chính nhân quân tử làm gì.”

Nói tới sau cùng, lắc đầu thở dài một tiếng.

Diệp Tuyền lập tức tạo ra tư thế muốn nôn ói.

Sau cười chửi cãi nhau vài câu xong, Dương Kiệt dẫn theo Diệp Tuyền đi vào trang viên của mình, đi thẳng tới phòng khách.

“ Thông cảm, vừa mới vào sống trong trang viên này, không có thời gian đi thu gom hàng hóa thực phẩm, nên không thể mang trà ra chiêu đãi.”

‘ Xì, tôi còn không biết ông sao? Cho dù có ông cũng chẳng bao giờ mang ra chiêu đãi tôi đâu, cái đồ hám tiền, đồ keo kiệt ~~!”

Diệp Tuyền tỏ vẻ bất bình cắn răng chửi.

“ Này này, cô đừng có vu oan cho tôi à nha, cho dù là người quen, tôi cũng sẽ tố cô cái tội vu khống đấy nhé.” Dương Kiệt không hài lòng phản bác.

“ Ông chính là đồ keo kiệt, bộ tôi nói không đúng sao?”

“ Cái này gọi là tiết kiệm, chứ không phải keo kiệt.”

“ Nói chung là keo biệt bủn xỉn ~~~!”

“ Thôi, thôi, tôi không cãi với cô nữa. Lúc nãy Lâm sư tỷ nói về tỷ võ tông môn hằng năm, là vụ gì vậy?”

Dương Kiệt mang theo vẻ mặt tò mò hiếu kỳ hỏi.

Diệp Tuyền dùng ánh mắt như nhìn thằng khờ nhìn vào Dương Kiệt nói: “ Bộ ông không xem qua sổ nội quy của tông môn hay sao mà hỏi câu khờ khạo thế? Tỷ võ tông môn ở khu vực ngoại môn được tiến hành hằng năm, nhưng trong tuần hoàn ba năm, lại có cơ hội lựa chọn hai mươi suất tham gia thí luyện ở bí cảnh của một kẻ mạnh đạt tới cảnh giới hợp thể của 10000 năm trước để lại sau khi qua đời, và năm nay là năm có cơ hội tranh giành suất tham gia thí luyện bí cảnh.

Những người giành được suất tham dự sẽ cùng các môn đồ của ngũ đại môn phái trong khu vực U châu đi vào trong bí cảnh để thí luyện và tìm cơ duyên cho mình, trong bí cảnh đó linh thế dồi dào, linh thảo linh thảo đầy đường, ngoài ra ma thú trong bí cảnh cũng là mục tiêu để cho những người tham gia săn giết mang về trao đổi với tông môn.

Ngoài ra còn vô số linh khí pháp khí do vị tiền bối đó để lại, giá trị vô cùng quý giá, đặc biệt là, nếu như có vận may nghịch thiên, nhận được truyền thừa của vị tiền bối đó, thực lực sẽ tiến bộ với tốc độ cực nhanh, thậm chí có thể học được tuyệt học thần thông của ông ta cũng không chừng.

Nghe nói từng có người may mắn học được tuyệt học địa giới tuyệt phẩm đấy. Đó là lý do vì sao trong tông môn có rất nhiều đệ tử ngoại môn đã đủ tư cách đột phá thành chân nguyên, thử thách trở thành đệ tử nội môn, đặc biệt thập đại cao thủ trong khu vực ngoại môn, nhưng vẫn kềm nén lại cảnh giới tiên thiên, tiêu chuẩn duy nhất có thể tham gia vào bí cảnh, mục đích là không muốn bỏ qua cơ hội truyền thừa tuyệt học thần thông của vị tiền bối kia. Tuy tỷ lệ rất rất rất thấp, nhưng ai mà biết được mình là người may mắn được chọn chứ? ”

Tuyệt học địa giới tuyệt phẩm!!

Đôi mắt của Dương Kiệt lập tức rực sáng như bóng đèn pha, nước miếng chảy đầm lìa thèm khát.

Phải biết rằng ngay cả tuyệt học trấn phái của Thánh Hỏa Môn cũng chỉ đạt tới tuyệt học địa giới cao cấp, giờ nghe nói có người học được địa giới tuyệt phẩm, có thể không chảy nước miếng thèm khát được sao?

Vả lại, tuyệt học trấn phái của Thánh Hỏa Tông, không phải ai cũng có đủ tư cách tu luyện, ngoại trừ những vị thái thượng trưởng lão có công lao to lớn với tông môn, chỉ có tông chủ hoặc người kế thừa tông chủ mới có cơ hội tu luyện, còn những người khác, cho dù là đệ tử chân truyền cũng không được phép tu luyện.

Một suất tham dự, chắc chắn mình sẽ tranh giành cho bằng được một suất tham dự, nếu như để vuột cơ hội lần này, phải chờ thêm ba năm nữa, ai mà biết được ba năm sau mình có còn ở trong ngoại môn không chứ?

Với tốc độ thăng cấp như bây giờ, chỉ cần hai năm, à không, một năm, mình đã có thể đột phá thành chân nguyên rồi, đâu còn cơ hội tham gia bí cảnh đó nữa.

Không như người khác có thể kềm nén cảnh giới, còn mình vừa đủ điểm kinh nghiệm thì lập tức phải thăng cấp ngay, vả lại, tốn ba năm thời gian chờ đợi tham gia bí cảnh, chắc chắn sẽ mất hơn được nhiều.

Nhìn thấy vẻ mặt đầy phấn khích của Dương Kiệt, Diệp Tuyền cười lạnh dội gáo nước lạnh vào đầu anh ta: “ Đừng có ở đó mà ham hố, cả khu vực ngoại môn chỉ có hai mươi suất, thập đại cao thủ chắc chắn sẽ chiếm đi mười suất, nghe nói phía trên trực tiếp trao cho Lăng Hàn Phong, Tống Thiên Hành và Thẩm Thùy Vân mỗi người một suất, chỉ còn lại đúng bảy suất để cho gần mấy ngàn đệ tử ngoại môn tranh giành, trong đó không ít đã đạt tới tiên thiên tầng thứ 7, thứ 8, thậm chí là thứ 9, thực lực chỉ thua kém thập đại cao thủ đôi chút, ông nghĩ ông có đủ thực lực để tranh giành với đám quái vật đó sao?”

Nghe xong lời nói của Diệp Tuyền, sắc mặt Dương Kiệt lập tức trầm xuống

Đúng thế, gần cả ngàn người tranh giành bảy suất tham dự, tuyệt đối không dễ dàng, nếu không muốn nói là không thể.

Phải biết rằng số cả ngàn người này có vô số người đã trụ lại ở khu vực ngoại môn một thời gian dài, thực lực vô cùng đáng sợ, hoàn toàn không thua kém gì thập đại cao thủ. Với thực lực của mình hiện giờ, cho dù sử dụng hết ắt chủ bài, xếp hạng 100 cũng không biết được không chứ đừng nói là tranh hai mươi suất dẫn đầu.

Nhưng cơ hội ngàn năm hiếm gặp, nếu như không tranh giành, Dương Kiệt tuyệt đối không cam tâm.

Thực lực, quan trọng nhất hiện giờ là thực lực, chỉ cần có đủ thực lực, đừng nói là đứng hạng hai mươi, cho dù là hạng nhất cũng không thành vấn đề.

Nghĩa là trong vòng sáu tháng, cảnh giới của mình ít nhất cũng phải đạt tới tiên thiên tầng thứ 8 trở nên, cộng thêm ắt chủ bài trong tay, mới có cơ hội tranh giành một trong hai mươi suất tham dự.

Điểm tích lũy, chỉ cần có đủ điểm tích lũy để thu mua tài nguyên tu luyện, trong vòng sáu tháng đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 8 không phải là không thể.

Xem ra đi nhận nhiệm vụ tông môn để lấy điểm tích lũy là điều vô cùng cấp bách, không thể chần chừ hơn nữa, hy vọng vẫn còn kịp.

Hít sâu một hơi vào người, đã có kế hoạch cho bản thân, thì không ngần ngại đi tiến hành nữa.

Quay sang Diệp Tuyền tò mò hỏi: “ Nghe giọng điệu của cô, dường như không có ý định tranh giành hai mươi suất tham dự à?”

“ Đừng có đùa nữa, tôi mới đạt tới cảnh giới tiên thiên tầng thứ 1, thời gian chỉ còn lại sáu tháng, cho dù nhận được sự đào tạo đặc biệt của sư phụ mình, cùng lắm chỉ đạt tới cảnh giới tầng thứ 4 là cùng, sao mà tranh giành lại với mấy con quái vật đã kềm nén mấy năm trời chứ? Theo kế hoạch của tôi chính là trông chờ vào cơ hội tham dự ba năm sau.”

Diệp Tuyền tỏ vẻ thản nhiên nói.

Cũng phải thôi, Diệp Tuyền vừa mới gia nhập tông môn chưa được bao lâu, cho dù có võ hồn cấp 5, có sư phụ riêng của mình trọng tâm đào tạo, nhưng trong vòng sáu tháng từ một luyện thể tầng thứ 9 đạt tới tiên thiên tầng thứ 4 là đáng sợ lắm rồi, nhưng cũng không thể sánh bằng với những tên quái vật đã tu luyện nhiều năm trong tông môn.

Ba năm sau, cô ta hoàn toàn đủ tự tin đạt tới tiên thiên tầng thứ 9, tầng thứ 10, tới lúc đó tranh giành một suất tham dự cũng chưa muộn.

không phải ai cũng biến thái như Dương Kiệt, vừa gia nhập tông môn có hai tháng, từ luyện thể tầng thứ 10 đột phá thành tiên thiên tầng thứ 5, đã vậy còn định trong vòng sáu tháng đột phá tới tầng thứ 8 nữa chứ, nếu như để người khác biết được dự tính của Dương Kiệt, chắc chắn sẽ chửi anh ta là thằng điên, bộ mày tưởng đột phá cảnh giới như ăn cơm sao? Muốn là được à? Tụi tao tu luyện hết mấy năm trời mới miễn cưỡng đạt được cảnh giới đó đấy.

Tất nhiên, ai muốn chửi gì cứ chửi, đối với người ta không thể, còn đối với Dương Kiệt là hoàn toàn bình thường, chỉ cần có đủ điểm kinh nghiệm, đừng nói là tầng thứ 8, đột phá thành chân nguyên cũng không thành vấn đề.

Nhưng vấn đề quan trọng là, làm sao kiếm đủ số điểm kinh nghiệm cần thiết đó thôi.

“ Cô có sư phụ riêng của mình rồi sao?” Dương Kiệt tỏ vẻ bất ngờ hỏi.

Diệp Tuyền đắc chí nói: “ Tất nhiên, dù sao tôi cũng sở hữu võ hồn cấp 5, nên nhận được sự coi trọng của tông môn cũng là điều hiển nhiên. Tông môn đã sắp xếp một trưởng lão nội môn trở thành sư phụ chân truyền của tôi, chỉ là hiện giờ tôi vẫn chưa đủ tư cách đi vào nội môn, chỉ có thể ở lại trong ngoại môn, nhưng nhận được những đãi ngộ không kém gì so với những đệ tử nội môn, thậm chí có phần nhỉnh hơn, vì không phải ai cũng có sư phụ chân truyền của mình.

Thậm chí Tống Thiên Hành và Lăng Hàn Phong còn được một trong thập đại trưởng lão của Thánh Hỏa Tông thu nhận làm đệ tử chân truyền, phá cách đi thẳng vào nội môn. Còn Thẩm Thùy Vân thì khỏi nói rồi, trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền, bái một luyện đan tông sư làm sư phụ, địa vị không thua kém gì đệ nhất chân truyền đệ tử Hàng Bá Thiên cả.”

Nghe xong lời kể của Diệp Tuyền, Dương Kiệt không kềm được cảm thán, đúng là cùng người không cùng mạng, đối xử cách biệt quả thật là một trời một vực.

Nhưng thế giới này là như vậy, anh có tài năng có giá trị tất nhiên là nhận được sự đãi ngộ vực bật so với người khác rồi, ngay cả thế giới hiện đại cũng thế mà, có trách thì trách tại sao bản thân không có tiềm năng đáng sợ như người ta thôi.

Thực ra nếu hiện giờ Dương Kiệt thăng cấp võ hồn của mình lên cấp 6, thể hiện cho lãnh đạo cấp trên xem, chắc chắn cũng sẽ nhận được đãi ngộ đặc biệt như Lăng Hàn Phong và Tống Thiên Hành.

Chỉ là từ cấp 1 lên cấp 2 đã tốn 10000 linh thạch, từ cấp 2 lên cấp 3tốn 1 triệu, nghĩa là thăng 1 cấp số linh thạch cần thiết tăng lên gấp 10 lần, từ cấp 3 lên cấp 4 là 10 triệu, cấp 4 lên cấp 5 là 100 triệu, chỉ nhìn thấy những con số 0 ở phía sau thôi cũng đủ để choáng váng đầu óc rồi, cho dù Dương Kiệt có bán máu bán hết nội tạng trong cơ thể cũng không đủ để thăng lên cấp 4 chứ đừng nói là cấp 5, cũng chẳng biết khi nào mới kiếm đủ số linh thạch cần thiết để thăng cấp đây, ít nhất trong thời gian dài không khả thi tý nào.

Gạt những chuyện nhức đầu sang một bên, bỗng nhiên sực nhớ ra một điều, lập tức lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Diệp Tuyền, nghiêm giọng nói: “ Diệp cô nương, thực ra … thực ra tôi có một chuyện muốn hỏi cô từ lâu rồi, chỉ là cảm thấy ái ngại và trước đó bản thân còn quá yếu kém nên chưa dám mở lời, nhưng hiện giờ bản thân tôi đã có chút thực lực, cảm thấy thời cơ thích hợp, nên đành phải hỏi thẳng một câu.”

Diệp Tuyền bị ánh mắt nghiêm túc của Dương Kiệt nhìn tới nỗi ửng đỏ hết khuôn mặt, nghe xong lời nói của anh ta, trái tim không kềm được rung lên một cái, nhịp tim bắt đầu đập mạnh hơn bình thường, lí nhí nói: “ Chuyện … chuyện gì, ông cứ hỏi đi.”

“ Tôi biết hỏi thế hơi đường đột, nhưng chuyện này đã giấu kín trong tim tôi một thời gian dài, không thể kềm nén được cảm xúc của mình nữa, chỉ muốn nói thẳng ra mà thôi.”

“ Thì … thì ông cứ nói đi, tôi nghe đây …” khuôn mặt của Diệp Tuyền càng lúc càng đỏ, mắc cỡ tới nỗi thậm chí cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào Dương Kiệt nữa.

“ Chẳng lẽ hắn muốn tỏ tình với mình? Chết rồi, biết trả lời sao đây. Nên đồng ý hay từ chối đây? Thực ra con người của hắn tuy hơi hám tiền một chút, hơi háo sắc một chút, hơi keo kiệt chút, nhưng cũng là một con người tốt, đặc biệt là mình khi ở bên cạnh hắn cảm thấy rất thoải mái dễ chịu, không cần phải giả tạo bản thân, còn có cảm giác an toàn nữa, mình rất thích những cảm giác này.

không được, không được, tuyệt đối không thể đồng ý dễ dàng như thế được, mình là con gái, phải kiên trì làm giá chút chứ, sao có thể dễ dàng đồng ý hắn như thế này được.”

Trong lúc Diệp Tuyền đang suy ngẫm tìm cách làm giá bản thân, Dương Kiệt đột nhiên thay đổi vẻ mặt nghiêm túc bằng vẻ mặt “ tôi là gian thương”, hí hí cười nói: “ Là thế này, lần trước cô còn nợ em út một bữa ăn món thịt “ linh mục thỏ” gần năm chục viên linh thạch, không biết có thể trả cho em út chưa nhỉ, tính cả vốn lẫn lãi, chỉ bảy mươi năm viên linh thạch mà thôi, tuy bảy mươi năm viên linh thạch không nhiều, nhưng dạo này em út đang rất cần tiền, nên ….”

“ Biến ~~~~~~!!” Diệp Tuyền phẫn nộ hét thẳng vào mặt Dương Kiệt, hận không thể lao tới bóp cổ chết tên hám tiền này, làm mình cứ lầm tưởng hắn … ai ngờ tên trời đánh này lại đi đòi số linh thạch cỏn con này, mình quả thật là ngu xuẩn khi có hảo cảm với tên khốn này, quả thật đáng hận quá đi.

Không thèm nhìn bản mặt của Dương Kiệt nữa, trực tiếp đứng dậy quay đầu rời khỏi trang viên của anh ta, giận dữ không để lại một lời.

“ Ký dzì dzạ, thiếu tiền người ta mà còn hùng hổ như thế sao? Không trả thì thôi, cần gì phải phẫn nộ như thế chứ, đã vậy còn dám hét mình nữa, quả thật là quá đáng quá đi.” Dương Kiệt mang theo vẻ mặt bất bình lẩm bẩm nói.

Đúng là đồ ngốc ~~~!!

------

“ Đáng chết, quả thật đáng, tên khốn đó dám làm mình mất mặt trước thiên hạ, tuyệt đối không thể tha thứ cho hắn được, hắn phải chết ~~~!!” Tại một trang viên sang trọng lộng lẫy trên eo núi Vọng Nguyệt sơn, Tư Mã Thiên đang ngồi chiếc ghế chủ trong phòng khách, không ngừng đập vỡ những chiếc ly trà sứ trên tay, phẫn nộ quát tháo.

Một người có khuôn mặt lấm la lấm lét, mặc bộ trang phục giống hệt như Tư Mã Thiên lắc đầu gượng cười nói: “ Thiên thiếu gia hãy bớt giận, không nên vì một con heo mập như thế làm tổn hại sức khỏe của mình làm gì, rồi sẽ có cách xử lý hắn thôi mà.”

Tư Mã Thiên từ từ bình tĩnh lại,quay sang người đó lạnh lạnh nói: “Tôn sư huynh, anh là quân sư của anh hai tôi, giờ tôi bị làm nhục như thế này, anh có chịu giúp tôi báo thù không?”

Người có khuôn mặt lấm la lấm lét đó tên là Tôn Hạo Quân, quân sư đắc lực của Tư Mã Phong Vân, tuy thực lực không cao, chỉ tiên thiên tầng thứ 7, nhưng đa mưu túc trí, gian hiểm vô cùng, nên rất được Tư Mã Phong Vân trọng dụng.

Tôn Hạo Quân mỉm cười nói: “ Thiên thiếu gia, phó bang chủ trước khi bế quan đã dặn dò tại hạ chiếu cố giúp đỡ cho thiếu gia, tất nhiên là không thể đứng ngoài mà nhìn rồi. Chỉ là, muốn xử lý con heo mập này, tuyệt đối không dễ dàng như thiếu gia nghĩ, cần phải tính toán một cách thận trọng mới được.”

Tư Mã Thiên díu mày hỏi: “ Vì sao? Chẳng lẽ phía sau lưng con heo mập có người đỡ lưng sao?”

Tôn Hạo Quân lắc đầu cười nói: “ Không phải, nhưng những thủ đoạn thông thường mà chúng ta thường dùng tuyệt đối không thể áp dụng với con heo mập đó.”

“ Vì sao thế?” Tư Mã Thiên tỏ vẻ bất ngờ hỏi.

“ Hôm nay Lý trưởng lão đã tìm gặp bang chủ, dặn dò rằng muốn giải quyết mâu thuẫn, có thể dùng thủ đoạn đường đường chính chính, nhưng tuyệt đối không được dùng thủ đoạn bỉ ổi đối phó với con heo mập đó, Lý trưởng lão không muốn nhìn thấy cảnh “ vận thanh thiên” thêm một lần nữa ở khu vực ngoại môn này.”

Tôn Hạo Quân lắc đầu thở dài một tiếng, tỏ vẻ không biết phải làm sao.

Nếu như có thể sử dụng thủ đoạn ranh ma bỉ ổi, hắn có đủ chiêu trò để khiến Dương Kiệt thân tàn ma dại, nhưng bang chủ đã truyền lệnh xuống, muốn trả thù có thể, nhưng tuyệt đối không được làm sai quy tắc, nếu không thì sẽ không tha cho những tên tham gia vào vụ này.

“ Thiếu gia cũng biết rồi đấy, cả bang chủ và phó bang chủ đang bế quan để chuẩn bị đại hội tỷ võ tông môn nửa năm sau, trong thời gian này tuyệt đối không được gây rắc rối cho bang chủ, nên cho dù muốn như cũng đành cắn răng chịu đựng mà thôi.” Tôn Hạo Quân nhún nhún vai, tỏ vẻ bất lực nói.

“ Vậy chẳng lẽ tha cho con heo mập đó sao? Ta không cam tâm.” Tư Mã Thiên hai tay nắm chặt lại, cắn răng nói: “ Hay là ta xử lý hắn theo cách công khai, không ngừng cho người khiêu chiến hắn, ta không tin là hắn làm bằng sắt, đánh mãi không biết mệt, chỉ cần hắn lộ ra sơ hỡ, chắc chắn sẽ có cơ hội biến hắn thành tàn phế.”

“ Chuyện này không khả thi.” Tôn Hạo Quân lắc đầu từ chối đề nghị của Tư Mã Thiên, giải thích: “ Muốn khiêu chiến với kẻ khác,trên người khiêu chiến ít nhất phải có 5000 điểm tích lũy, nếu như bị thua, sẽ bị mất đi một nửa vào tay đối phương. Thiếu gia định dùng bao nhiêu người để luân phiên nhau đánh với hắn? Năm người, sáu người, hay mười người, khoan nói Huyết Lang Bang không thể bỏ một số điểm tích lũy lớn như thế này để xử lý một tên đệ tử ngoại môn, thiếu gia có dám chắc là luân phiên khiêu chiến sẽ có kết quả như mong được không? Nên nhớ rằng ngay cả một tiên thiên tầng thứ 6 đã kích hoạt võ hồn như Trương Tuấn cũng bị con heo mập đó đánh bại, trong Huyết Lang Bang còn ai trong cảnh giới tiên thiên tầng thứ 4 vừa đạt đủ điều kiện khiêu chiến có thể đánh bại được con heo mập đó nữa?”

“ Cái này thì …”Tư Mã Thiên cứng họng nói không nên lời.

Quả thật, mặc dù không hiểu vì sao con heo mập lại đáng sợ như thế, chỉ mới tiên thiên tầng thứ 2 đã có thể đánh bại tiên thiên tầng thứ 6 kích hoạt võ hồn, nhưng tuyệt đối không phải những người đủ điều kiện khiêu chiến có thể đánh bại hắn được.

Ít nhất Tư Mã Thiên không đủ tự tin làm được điều đó.

“ Vậy chẳng lẽ bỏ qua sao?” Tư Mã Thiên vẫn tỏ ra không cam tâm.

“ Nếu như hắn rời khỏi tông môn, chúng ta còn có thể cho người âm thầm xử lý hắn, nhưng hắn không rời khỏi tông môn, chúng ta chỉ còn cách làm theo quy tắc mà thôi. Ai biểu con heo mập đó là một tên điên dám chơi trò “ vận thanh thiên” chứ? Nghe nói lãnh đạo phía trên cũng đã bắt đầu chú ý tới hắn, tuyệt đối không để hắn chơi trò đó thêm lần nữa. nhưng mà ….”

Nói tới đây, đôi mắt của Tôn Hạo Quân: “ Chúng ta không làm gì được hắn, nhưng có người hoàn toàn đủ khả năng xử lý hắn.”

“ Người mà sư huynh nói là ….” Tư Mã Thiên díu mày, nghĩ không ra ai có thể đánh bại được Dương Kiệt vào thời điểm này.

“ Lăng Hàn Phong, thiếu gia còn nhớ người này chứ?”

“ Lăng Hàn Phong? Tất nhiên là nhớ rồi, con rắn độc đó kích hoạt võ hồn cấp 6, trực tiếp đặc cách trở thành đệ tử nội môn, thậm chí được bái một trong thập đại trưởng lão làm sư phụ. Chỉ là, hắn liên quan gì tới việc này, hắn và con heo mập chẳng có đụng chạm gì với nhau, hắn sẽ ra tay với con heo mập đó sao?”

Nói tới Lăng Hàn Phong, giọng điệu của Tư Mã Thiên mang theo vẻ ghen tỵ, chua chát, nhưng cũng có chút sợ sệt.

“ Ai bảo Lăng Hàn Phong không đụng chạm tới con heo mập đó.” Đôi mắt của Tôn Hạo Quân lóe qua tia sáng bí hiểm: “ Nghe nói Lăng Hàn Phong đã công khai theo đuổi cô bé có võ hồn cấp 5 Diệp Tuyền, cô bé này không chỉ tiềm năng to lớn, còn có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, không thua kém gì so với Thẩm Thùy Vân, với địa vị của Thẩm Thùy Vân thì Lăng Hàn Phong không dám đụng vào, nhưng với một cô bé chỉ thua kém đôi chút như Diệp Tuyền, vô cùng hiển nhiên nhanh chóng lọt vào đôi mắt xanh của Lăng Hàn Phong.

Thậm chí buông lời rằng cấm tất cả các đệ tử nam gần gũi cô ta, nếu như để cho Lăng Hàn Phong biết được con heo mập đó có quan hệ thân thiết với Diệp Tuyền, không biết Lăng Hàn Phong sẽ xử lý như thế nào nhỉ?”

“ Ý của anh là …” Đôi mắt của Tư Mã Thiên rực sáng.

“ Đúng thế, ta sẽ sử dụng kế “ xua hổ nuốt sói”, tiết lộ quan hệ của con heo mập và Diệp Tuyền cho Lăng Hàn Phong nghe, chắc chắn hắn sẽ nổi điên lên ra tay xử lý con heo mập đó, còn chúng ta chỉ đứng ngoài theo dõi diễn biến câu chuyện, làm ngư ông đắc lợi, không phải tốt hơn sao? Vừa có thể giải quyết con heo mập đó, vừa còn nhận được hảo cảm của Lăng Hàn Phong, một mũi tên trúng hai con nhạn, thì còn gì bằng nữa.”

Tôn Hạo Quân càng nói càng phấn khích,dường như mọi chuyện đã nắm rõ trong tay của mình.

“ Được, được, để ta sắp xếp việc này, khích Lăng Hàn Phong ra tay xử lý con heo mập đó, khà khà ~~!!” Tư Mã Thiên phấn khích đập bàn cười lớn.

Trong đầu đã bắt đầu xuất hiện cảnh Dương Kiệt bị Lăng Hàn Phong đập thành tàn phế, bị tống cổ ra khỏi tông môn, còn mình sẽ mai phục sẵn chuẩn bị đánh chó dưới nước, con heo mập đó thậm chí mất luôn cái mạng.

Tôn Hạo Quân cũng hòa theo cười một cách gian hiểm. tiếng cười của cả hai vang dội cả khu trang viên rộng lớn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK