Nếu như là khoảng thời gian trước kia, đừng nói là sự kiện tiếp quản ngôi vị gia chủ, cho dù là lễ tang của gia chủ đương thời đi nữa, các gia tộc trong Sơn Hải thành cũng chả buồn quan tâm tới một gia tộc đã bị Thẩm gia đàn áp tới mức gần như xóa sổ, tránh tiếp xúc với Xích gia để tránh đắc tội Thẩm gia càng nhiều càng tốt.
Nhưng hiện giờ tình thế đã thay đổi, Xích gia đã chấp nhận cúi đầu quy hàng một trong hai nhân vật đang có tầm ảnh hưởng lớn nhất Thẩm gia thời bấy giờ, Thẩm Đại Dũng, thì mọi chuyện đã lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.
Tuy trên danh nghĩa quy hàng Thẩm Đại Dũng, nhưng bất kỳ ai cũng hiểu rõ rằng, đối tượng mà Xích gia quy hàng, thực chất chính là Thẩm Thùy Vân. Chính vì điều đó đã khiến các gia tộc phải e dè suy nghĩ một cách thận trọng về lập trường và chính sách ngoại giao đối với Xích gia vào thời điểm hiện tại.
Tuy cho tới lúc này vẫn chưa chính thức nhận được cái gật đầu của Thẩm Thùy Vân, thậm chí người ta biết chuyện gì đang xảy ra hay không còn là cả một vấn đề, nhưng chỉ cần kết nối được với Thẩm Đại Dũng, cha ruột của Thẩm Thùy Vân, thì chuyện này xem như đã thành công tới 90%.
Dù sao cũng chỉ là một cái gật đầu, một câu thừa nhận đơn giản, Thẩm Thùy Vân không thể vì chuyện đơn giản như trở bàn tay mà làm phật lòng ông già mình chứ nhỉ???
Và Xích gia, gần như trở thành người của Thẩm Thùy Vân. Mối quan hệ giữa Thẩm gia và Xích gia cũng phải thay đổi theo, từ đối thủ truyền kiếp mấy trăm năm nay đột nhiên trở thành “ đồng minh” với nhau, ít nhất bên bề ngoài là vậy.
Trước khi nhận được sự cho phép của Thẩm Thùy Vân, Thẩm gia không thể và không dám tiếp tục ra tay đối lập đàn áp Xích gia như trước kia nữa.
Tuy vô cùng khinh bỉ thái độ hèn nhát chấp nhận quy hàng của Xích phủ, nhưng thực tế tâm lý ghen tức chiếm đa phần, vì không phải ai cũng có thể quy hàng và nhận được sự chấp thuận của người ta. Và khiến các gia tộc phải suy nghĩ lại cách đối xử với một Xích gia đang có dấu hiệu hồi sinh ngoạn mục.
Tuy Xích gia đã suy yếu đáng kể, nhưng cũng không phải bất kỳ một con chó con mèo nào cũng có thể đụng chạm vào được.
Nếu như không thể tiếp tục thờ ơ đối địch, vậy thì phải tìm cách hàn gắn làm mới lại mối quan hệ thôi. Và sự kiện lần này, chính là cơ hội tốt chứ đâu nữa.
Quan trọng nhất là, câu “ quảng cáo” về lễ giới thiệu sản phẩm bí ẩn mang tính vượt thời đại gì gì đó đã kích thích trí tò mò của không ít người.
Khẩu hiệu nghe " kêu" như vậy chắc ít nhiều trong tay của Xích gia phải có trò hay chứ không thể thùng rỗng kêu to được, dù gì người ta cũng là một trong tam đại gia tộc, danh dự sỉ diện còn phải giữ, đâu phải muốn " nổ" là " nổ" bất chấp được đâu chứ nhỉ?
Xích gia chuyên kinh doanh đan dược, vậy thì sản phẩm bí ẩn đó chắc chắn có liên quan tới đan dược. Và khi nhắc tới đan dược mọi người lại không tự chủ nghĩ ngay tới cái tên Thẩm Thùy Vân.
Chẳng lẽ Xích gia đã đạt được thỏa thuận trở thành người đại diện kinh doanh đan dược cho Thẩm Thùy Vân, nên mới xảy ra trường hợp Xích gia quy hàng dưới danh nghĩa của Thẩm Đại Dũng???
Chỉ là, nếu như muốn kinh doanh đan dược, Thẩm Thùy Vân hoàn toàn có thể thông qua Thẩm gia, vì sao lại để cho một người ngoài như Xích gia được hưởng lợi chứ không phải người nhà chứ???
A, hay là loại đan dược này là nguồn cung cấp riêng mà Thẩm Thùy Vân giành cho Thẩm Đại Dũng kiếm chút tiền mua kẹo ăn, và Thẩm Đại Dũng không muốn thông qua Thẩm gia vì lo sợ lợi nhuận thu được sẽ bị sung vào công quỹ gia tộc, nên phải nhờ vào một người ngoài??
Có vấn đề, chắc chắn là có vấn đề ~~~!!
Trong đầu không ít người bắt đầu tự thông não cho bản thân để tìm đủ mọi lý do hợp tình hợp lý nhất có thể.
Và cho dù lý do gì đi nữa, sự kiện diễn ra sắp tới chắc chắn phải có mặt, không trốn tránh được đâu.
Không chỉ các gia tộc trong Sơn Hải thành, tất cả các thế lực bang hội lớn nhỏ, thậm chí thương gia thương lái đều trên tay một tờ rơi quảng cáo về sự kiện sắp diễn ra. Không cần phải nói, mấy tờ rơi quảng cáo như thế là kiệt tác của Dương Kiệt mang tới từ Trái Đất chứ gì nữa.
Cả Sơn Hải thành đều bàn tán sôi nổi và háo hức chờ đợi tới ngày diễn ra sự kiện, đặc biệt là lễ công bố sản phẩm được cho là bí ẩn độc đáo nhất từ trước tới nay, thậm chí mang tính cách mạng mà Xích gia hùng hồn tuyên bố trên các tờ giấy tuyên truyền của mình.
Không chỉ Sơn Hải thành, các ngôi thành ở khu vực lân cận có giao thương với Sơn Hải thành cũng đã nhận được thông tin và bắt đầu cử người quy tụ về Sơn Hải thành tham dự sự kiện sắp diễn ra, để xem có thể từ trong vụ này tìm ra mối làm ăn béo bở nào không.
Đối với ồn ào của Xích gia thời gian gần nay, cả Thẩm gia và Chu gia đều trở nên im lặng tới mức kỳ lạ. Chắc hai gia tộc đang âm thầm chờ được xem “ trò hề mua vui cho thiên hạ" của Xích gia sẽ diễn ra như thế nào rồi mới tính tiếp chứ nhỉ??
- -- ------ ---
Ngày hai mươi năm tháng chín Thiên Cơ hoàng năm thứ nhất ( gọi theo năm tại vị của hoàng đế đương thời vừa đăng cơ là Triệu Thiên Cơ).
Tất cả mọi cửa hàng lớn nhỏ, từ tạp hóa tới chợ rau, đều chủ động đóng cửa ngừng kinh doanh để dành cho một sự kiện trọng đại được bàn qua tán lại không ngừng trong thời gian gần nay, sẽ diễn ra tại hội trường sự kiện lớn nhất được chuyển thể tạm thời từ một chi nhánh cửa hàng lớn nhất, sang trọng nhất của Xích gia.
Bất kỳ ai có trên tay thiệp mời hoặc tờ rơi quảng cáo trên tay, đều nhận được sự tiếp đón tham dự sự kiện từ phía Xích gia, không phân biệt giàu nghèo, không phân biệt giai cấp, và càng không phân biệt già trẻ trai gái rồi.
Tất nhiên, không có gì là tuyệt đối cả, những người sở hữu thiệp mời đa số đều là những gia tộc và thế lực bang hội lớn nhỏ trong Sơn Hải thành, sẽ được Xích gia đón tiếp bên trong hội trường với không gian ghế ngồi thoải mái nhất. Tất nhiên là không thể thiếu trà nước bánh trái hảo hạng chiêu đãi, thậm chí những gia tộc lớn mạnh cá biệt còn có cả mỹ nữ phục vụ trong thời gian diễn ra sự kiện nữa kìa
Còn tầng lớp dân thường tay cầm tờ rơi, chỉ có thế được mời tới quảng trường sân vườn rộng lớn trong cửa hàng, theo dõi sự kiện thông qua một “ màn hinh tivi” lớn sẽ “ phát sóng trực tiếp” sự kiện diễn ra trong hội trường.
Nhưng cho dù chỉ có thể thông qua màn hình phát trực tiếp, nhưng đối với dân thường, đã là một niềm vinh hạnh cực lớn đối họ rồi, thậm chí có người suốt cả cuộc đời chưa chắc có tư cách và cơ hội bước vào quảng trường trong các cửa tiệm của Xích gia nữa là.
“ ái da, đấy không phải là Ngô gia chủ sao?? Lâu ngày không gặp. phong thái vẫn như xưa, nghe nói một vị thê thiếp của Ngô gia chủ vừa mới sanh hạ quý tử đầu lòng, xin chúc mừng chúc mừng. khi nào đãi tiệc đầy tháng đừng quên đứa bạn cũ này nhé”
“ ồ, thì ra Đường gia chủ. Đa tạ, xin đa tạ lời chúc mừng của huynh, thú thật, mấy ngày nay lão phu cũng vui mừng tới nỗi mất ngủ, sau bao năm cố gắng “ cày ải”, cuối cùng cũng được đấng thiên đạo rũ lòng thương hại ban cho một đứa con để nối dõi tông đường, tiệc đầy tháng chắc chắn phải có, và phải hoàng tráng nhất có thể, tới khi đó mời Đường gia chủ bỏ chút thời gian ghé qua tiện xá chung vui ạ.”
“ hô hô, tất nhiên rồi, lão phu phải chuẩn bị sẵn một món quà đầy ý nghĩa để gửi tặng cho quý công tử mới được.”
“ hahaha, xin được thay mặt tiểu tử trong nhà đa tạ Đường gia chủ trước nhé.”
“ Chúng ta vào hội trường rồi nói chuyện tiếp, ai lại đứng ngay trước cửa nhà người ta thế này, thất lễ quá đi. Mời Ngô gia chủ~~~~!!” “ đúng, đúng, vui quá nên quên béng đi mất, mời Đường gia chủ ~~!!”
Ngay trong khu vực đón tiếp khách nơi diễn ra sự kiện, vô số xe ngựa, kiệu đưa rước lớn nhỏ sang trọng khác nhau không ngừng tề tựu hết về nơi này. Tất nhiên là không thể không có cảnh các gia chủ thân quen lâu ngày gặp lại nhau chào hỏi cười đùa xã giao, huynh huynh đệ đệ kề vai sát cánh cùng bước đi vào trong hội trường.
Có bạn bè thân quen tất nhiên là phải có kẻ thù đối thủ với nhau, những câu nói đầy khiêu khích và sặc mùi thuốc súng bắt đầu xuất hiện, và không ít nữa là.
“ Nguyên lão già, nghe nói tháng trước ngươi bị bệnh nặng, bộ chưa chết được nữa sao????”
“ Chết rồi, chỉ là khi về tới kia mấy người phụ trách không đồng ý lão phu tới đây một mình, bắt lão phu quay trở về dẫn ngươi đi chung cho có bè có bạn. Thế nào, ngươi đã sẵn sàng đi chung với lão phu không???”
“ xì, xì, ai thèm có bè có bạn với ngươi, ngươi muốn đi đâu tự đi, đừng có lôi kéo ta theo, ta không đi đâu nhé ~~~~!!!!”
“ hừ, cái đồ chết nhát ~~~!!!” “ hừ, cái đồ con lừa ~~~~~!!!”
“ ê tên kia, tháng trước trong lúc đi vào bí cảnh, bang hội của bọn ta đang tập trung đối phó với con ma thú cấp 4, ngươi dám dẫn người lén lén vòng ra phía sau lấy cấp bó “ Tiên Linh Thảo” mà bọn ta đang nhắm tới rồi bỏ chạy. Còn nữa, mới tuần trước ngay tại Tuế Nguyệt Lầu, ngươi tranh thủ ta đang bận đi giải quyết “ đại sự”, dám phỗng tay trên giành mất “ tiểu Thanh” của ta, giờ còn dám vác mặt xuất hiện ngay trước mặt ta nữa à???”
“ hừ, thì đã sao nào?? Có trách thì trách bản thân bất tài vô dụng thôi chứ ~~!!!
“ Được, được, tân thù cựu hận, để xem hôm nay bố mày không đánh mày phọt kứt thì cái tên bố mày sẽ đọc và viết theo kiểu ngược lại.”
“ Xì, ngon thì nhào vô kiếm ăn, để xem bố mày có díu mày lấy một cái không nào ~~~~!!”
Không ít lời qua tiếng lại, chửi rủa mạt sát nhau vang lên không ngừng bắt đầu xuất hiện, thậm chí có thể xảy ra tình trạng xung đột leo thang, xoắn cả tay áo lên chuẩn bị lao vào nhau ẩu đả tại chỗ.
Nhìn thấy bầu không khí căng thẳng hầu như mất kiểm soát, các nhân viên tiếp khách của Xích gia đã nhanh chóng lao ra khuyên can và tách rời những thế lực thù địch với nhau, đồng thời phân làm hai khu vực khác biệt nhau đưa họ đi thẳng vào chỗ ngồi của mình.
Trường hợp này giống hệt như dãy ghế ngồi sân nhà sân khách tách biệt nhau để tránh đụng độ giữa hai bên có thù hận nhau trong bóng đá ở Trái Đất đây mà.
Những nhân viên đón tiếp và sắp xếp chỗ ngồi cho khách quý của Xích gia ngày hôm nay làm việc trong cực nhọc và nôm nớp lo sợ. Sợ một trong hai bên mất kiểm soát trực tiếp ra tay ngay tại chỗ, là người trực tiếp chạy tới ngăn can không chừng bị vạ lây đánh cho trọng thương, thậm chí mất mạng cũng không chừng.
nên nhớ rằng với địa vị hèn thấp của các nhân viên tiếp khách, cho dù bị đánh chết tại chỗ cũng không ai dám lên tiếng đòi công bằng giùm mình đấy chứ.
Nhưng điều đó không thể khiến cho sự nhiệt huyết và tận tình vì công việc của đám nhân viên bị chùn bước. Đặc biệt là đối với những nhân viên đã một lòng một dạ hết lòng vì Xích gia vào thời điểm này như tiểu Minh chẳng hạn.
Sau khi chứng kiến màn đập phá cướp bóc bởi nhóm Lý Nhị Cẩu, vào thời khắc đó, thế giới gần như sụp đổ trong đôi mắt của những nhân viên sống chết dựa vào lương thưởng như tiểu Minh, vào khoảng cách đó, tiểu Minh hầu như đã tuyệt vọng, cho rằng cuộc đời của mình đã tới lúc bế mạc vì không thể mang nổi tiền lương tháng này về “ cống nạp” cho con hổ cái ở nhà, thậm chí đã có lúc nghĩ quẩn chuẩn bị chạy tới con sông gần Sơn Hải thành nhảy xuống tự vẫn cho thoát kiếp nạn khốn khổ cùng cực của mình.
Và rồi trong lúc tuyệt vọng u ám nhất, tân gia chủ của Xích gia xuất hiện như một tia sáng hy vọng thắp sáng lối đi và giải cứu cho những đứa bé đáng thương với tương lai mịt mù đen tối này.
Không chỉ lương thưởng đầy đủ, thậm chí còn tuyên bố tăng thêm một phần ba tiền lương hằng tháng để tưởng thưởng cho các nhân viên vẫn còn một lòng một dạ tận trung tận thủy ở lại với Xích gia cùng chung sức chung lòng đối diện với nghịch cảnh.
Vào thời điểm đó, tiểu Minh như không thể tin vào những gì tai mình vừa nghe thấy, sau giây phút mơ màng mơ hồ pha lẫn bối rối, tiểu Minh như một kẻ bị đuối nước được cứu vớt bởi phao cứu sinh, tựa như trở về từ cõi chết, như được hồi sinh lần nữa trong cuộc đời, phấn khích nhảy cẫng lên reo hò như một tên điên tên dại, nếu như không phải điều kiện không cho phép, tiểu Minh đã lao tới ôm choàng lấy “ vị cứu tinh” của mình bật khóc nức nở đầy cảm kích rồi.
Và cũng ngày hôm đó, tiểu Minh đã hiên ngang bước vào nhà với sấp tiền dày hơn ngày thường gần gấp đôi trên tay, trực tiếp ném thẳng vào bộ mặt đầy bối rối bất ngờ của con hổ cái trong nhà, trong khoảng cách đó, trong lòng mới mát lòng mát dạ làm sao.
Và tất nhiên là đêm hôm đó tiểu Minh đã được con hổ cái đã biến đổi thành một con mèo con đáng yêu dễ thương “ chăm sóc phục vụ tận tình” hiếm thấy trong cuộc sống hôn nhân gần hơn chục năm nay.
Đó là lý do vì sao mặc dù phải đối phó “muôn màng hiểm nguy”, thậm chí có thể nguy hiểm tới tính mạng, tiểu Minh vẫn làm việc một cách sốt sáng không nề sợ hãi, với đầy đủ sự nhiệt huyết cần có trong công việc, bất chấp hiểm nguy làm tròn làm tốt công việc của mình như lúc này.