Cảnh tượng Lâm Dạ tưởng tượng lúc trước lại một lần nữa ứng nghiệm. - Thì ra, tất cả những gì ta làm chỉ là vô ích sao? Trong lúc hấp hối, hai mắt Thẩm Hạc mờ mịt ngơ ngác nhìn cảnh tượng không ngừng sụp đổ kia, cùng với ánh sáng dần dần cắn nuốt mình, dường như cả người hắn đều già đi rất nhiều. Cuối cùng. Ánh mắt hắn rơi xuống Thẩm Ngưng Ngọc đang được Lâm Dạ dìu chạy trốn, trong đầu hiện lên một vài chuyện cũ. - Thôi, chung quy là ta nợ các ngươi, nên giúp lần này
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.