Trở thành phi công mạnh nhất dưới bầu trời đầy sao là tuyên ngôn chiến đấu của Lâm Dạ trong không gian mô phỏng.
Hắn không rõ vì sao Thẩm Ngưng Ngọc lại biết thân phận thật của mình, nhưng có thể đoán được, có lẽ đối phương là đối thủ mà hắn từng gặp qua.
Chẳng lẽ là bởi vì mô hình người máy nên mới bại lộ?
Hoặc họ có quyền lấy tên và ID?
Nói thật, Lâm Dạ cũng không muốn có liên quan gì đến loại đệ tử ở thượng tầng này.
Một là phiền toái, hai là trên người hắn cất giấu không ít bí mật.
Một khi tiến vào tầm mắt của những đại nhân vật kia, không biết là tốt hay xấu.
Hơn nữa hắn là một bình dân sinh sống ở bãi rác hạ tầng, hắn vốn không thuộc về một thế giới với những công tử tiểu thư này, tốt nhất không nên có liên lụy gì.
Tuy rằng đối phương mặc kệ dung mạo hay là dáng người đều hoàn mỹ đến mức làm cho hắn rung động, nhưng điều này còn không đủ để ảnh hưởng đến phán đoán của hắn, cho nên dứt khoát giả ngu.
- Đừng lừa ta, chính là ngươi đúng không?
Thẩm Ngưng Ngọc gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Dạ, giống như muốn nhìn ra cái gì đó trên mặt hắn.
Nhưng cô đã thất bại.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt của Lâm Dạ cũng không có chút thay đổi nào, thậm chí chưa từng xuất hiện bất kỳ dao động nào.
Chẳng lẽ thật sự là cô đoán sai?
Thẩm Ngưng Ngọc có chút dao động, dựa theo các phương diện tin tức thì Lâm Dạ không thể nghi ngờ là người phù hợp nhất, nhưng lại hết lần này tới lần khác lại xuất hiện ở loại nơi này.
Cũng không phải cô khinh thường người và hoàn cảnh nơi này, mà là bởi vì tài nguyên bên ngoài thành cực kỳ thiếu thốn, rất khó xuất hiện phi công đàng hoàng.
Cho dù xuất hiện cũng sẽ không chịu ở đây, có lẽ đã sớm chuyển đến nội thành ở.
- Ngưng Ngọc, chẳng lẽ người này chính là người chúng ta gặp phải lúc trước à?
Lúc này, mấy đồng bạn phía sau rốt cục cũng phản ứng lại, vẻ mặt nghi ngờ đánh giá Lâm Dạ, có chút không quá tin tưởng.
- Không, là ta nhận lầm người.
Thẩm Ngưng Ngọc trầm mặc một lát, rốt cục vẫn lắc đầu.
- Làm ta giật cả mình, ta đang nói người lợi hại như vậy làm sao có thể ở loại nơi này được chứ.
Mấy người nghe vậy thở phào nhẹ nhõm.
Thoạt nhìn tuổi của Lâm Dạ cũng tương đương với mấy người bọn họ mà thôi, cho dù có thiên tài thế nào cũng không thể đạt tới trình độ biến thái như vậy, bằng không thì không phải đánh vào mặt bọn họ à?
- Đi thôi, chúng ta lại đi nơi khác xem một chút, sau đó nên trở về.
Thẩm Ngưng Ngọc không nói thêm gì, cô chỉ nhìn Lâm Dạ thật sâu một cái rồi trực tiếp đi ra ngoài.
Những người khác và lực lượng vũ trang thấy thế nhanh chóng đuổi theo, dần dần rút lui khỏi chỗ ở của Lâm Dạ, chỉ để lại Lâm Dạ đứng tại chỗ một mình, như có điều suy nghĩ.
Rõ ràng.
Đối phương cũng không thể trăm phần trăm xác nhận thân phận của hắn, bằng không đã sớm trực tiếp vạch trần hắn.
Nếu như hắn không đoán sai, hẳn là lúc trước hắn ra ngoài săn giết Dung Nham Thú không cẩn bị người này nhìn thấy, dù sao thì tân sinh của học viện Người Máy gần đây cũng tiến hành khảo hạch ở khu D77.
- Xem ra sau này phải chú ý một chút mới được.
Trong lúc nỉ non, Lâm Dạ lập tức đi vào trong chỗ ở, không chú ý đến hướng đi của đám người Thẩm Ngưng Ngọc nữa.
Nhưng hắn không biết là.
Thẩm Ngưng Ngọc vừa tiếp xúc ngắn ngủi với hắn sớm đã bị người của các thế lực lớn phái tới nhìn thấy, nhao nhao mang tin tức này về.
- Ngươi đang nói gì vậy? Mấy đại nhân vật trong nội thành kia đi gặp Lâm Dạ?
Trong chỗ ở trước kia của Vương Báo Tử, người đàn ông đeo kính tràn đầy nghi ngờ nhìn chằm chằm thủ hạ trở về báo cáo.
- Thiên chân vạn xác, hơn nữa thoạt nhìn giống như là bộ dáng quen biết, nhưng mà cách quá xa không nghe rõ bọn họ nói cái gì.
Thủ hạ vội vàng trả lời.
- Không ngờ lại là đi tìm hắn?
Ánh mắt của người đàn ông đeo kính thâm thúy, hai tay đặt trên bàn, khung gương dưới ánh sáng khúc xạ lộ ra u quang nhàn nhạt, làm cho người ta thấy không ra hắn đang suy nghĩ gì.
Hồi lâu, hắn mới lên tiếng lần nữa:
- Xem ra thân phận của Lâm Dạ này không đơn giản, sau này các ngươi đều chú ý một chút, trước khi tra được thân phận của hắn tốt nhất đừng trêu chọc hắn, hiểu chưa?
- Hiểu rồi!
Lúc này, đối thoại tương tự cũng xuất hiện ở trong cứ điểm của các thế lực lớn trong bãi rác.
Có người phái thủ hạ đến tìm hiểu thân phận của Lâm Dạ, tìm hiểu tin tức của hắn.
Dù sao thì người có thể chiếm cứ một chỗ ở nơi hỗn loạn này đều không phải kẻ ngốc, cho dù chỉ là khả năng thì bọn họ cũng sẽ không mạo hiểm đi đắc tội với một người không biết thân phận.
Chỉ sợ ngay cả Lâm Dạ cũng sẽ không ngờ rằng bởi vì đám người Thẩm Ngưng Ngọc đến mà làm cho hắn trở thành tiêu điểm của các thế lực băng đảng xung quanh, không ai dễ dàng dám tìm hắn gây phiền toái, cũng làm cho chỗ ở của hắn trở thành nơi thanh tịnh hiếm có trong bãi rác.
Đây có lẽ là niềm vui bất ngờ.