Mục lục
Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Randall chạy ở phía trước.

Trần Tuấn Vũ đi sát phía sau hắn, một bên chạy một bên nhỏ giọng nói: “Quy tắc mới phi thường không có lợi cho chúng ta. Hạ Mạt đã mang thai hai tháng, rõ ràng không có khả năng tham gia tập trận. Nhưng nếu hắn không tới, cơ giáp X của chúng ta liền không có cách nào sử dụng tiếp, hơn nữa cấp bậc cơ giáp của đối phương quá cao, hậu quả như thế nào thực sự khó có thể đoán trước.”

Lời này nói vô cùng chính xác.

Tính năng của cơ giáp X đương nhiên bá đạo, thế nhưng song song đó, chế tạo sư có thể tiến hành bổ sung năng lượng cho nó cũng thiếu vô cùng, nói cách khác, điều này sẽ hạn chế số thời gian có thể sử dụng của cơ giáp X.

Randall mắt nhìn phía trước, nghe thấy Trần Tuấn Vũ nói, hơi suy tư một lát, hỏi: “Nếu như để cho anh tiến hành bổ sung năng lượng cho Vinh Quang 3000X thì xác suất thành công là bao nhiêu?”

“……5 phần.” Trần Tuấn Vũ hơi tạm dừng, sau đó nói bổ sung: “Nếu là cơ giáp cấp SS Hắc Kiêu Hào thì xác suất thành công sẽ còn giảm xuống, khoảng 3 phần.”

Randall im lặng không lên tiếng, nhanh chóng chạy về phía trước. Sau khi thuận lợi hoàn thành bài chạy 15km thì tất cả mọi người đều chảy mồ hôi ròng ròng.

Vu Dục chắp tay sau lưng đứng ở phía trước đội ngũ, “Cho các cậu thời gian 10 phút để ăn cơm sáng, sau bữa cơm, tất cả các chiến sĩ cơ giáp đi theo tôi đến trường bắn, mỗi thành viên trong đội hậu cần đi theo huấn luyện viên tương ứng với từng chương trình học. Giải tán!”

Bọn lính nhanh chóng đi về phía nhà ăn, lấy cơm rồi ăn ngấu nghiến một trận.

Động tác của Randall tuy không nhanh không chậm nhưng tuyệt đối ưu nhã, nhanh chóng ăn xong đồ ăn, sau đó nói với Trần Tuấn Vũ bên cạnh, “Nếu không anh xin chuyển thành chế tạo sư cơ giáp đi. Chế tạo sư cao cấp vốn đã cực kỳ thiếu thốn, nếu ngay cả anh cũng ……”

“Điện hạ, cho dù tôi có làm chế tạo sư thì cũng không thể giải quyết vấn đề bổ sung năng lượng cho cơ giáp X” Trần Tuấn Vũ buông chén đũa, “Tuy rằng không muốn thừa nhận, thế nhưng chênh lệch giữa tôi và đại sư X vô cùng lớn.”

Lời nói này làm cho mấy người đang ngồi đây lâm vào im lặng.

Trương Lợi nhăn mày, “Theo lời anh, cho dù chúng ta có cơ giáp X thì cũng không có cách nào đánh thắng trận này?”

“Khuyết thiếu phương pháp bổ sung năng lượng cho cơ giáp là điểm mấu chốt.”

Randall trầm mặc một lát, nói: “Tuy rằng tình huống thân thể của Hạ Mạt đã ổn định, thế nhưng nếu ra chiến trường thì vẫn là rất nguy hiểm……”

“Điện hạ, bọn tớ hiểu.” Trương Lợi tỏ vẻ vô cùng lý giải.

Có thể may mắn mang thai bảo bảo, người bình thường đều hận không thể hoàn toàn giám thị dựng phu 24/24, càng khỏi nói đến chuyện cho hắn ra chiến trường. Lúc trước khi diễn ra giải đấu giữa các trường liên minh, Hạ Mạt sở dĩ tham gia đến cuối cùng là do ngay từ đầu mọi người đều không phát hiện tình huống thân thể cậu, chờ đến khi phát hiện, Hạ Mạt đã ở trong trận đấu, hơn nữa cậu cũng vô cùng kiên trì.

Chính là bây giờ……

Trừ phi Hạ Mạt có thể vượt qua muôn vàn khó khăn, tự nguyện xin gia nhập diễn tập quân sự, nếu không căn bản không có khả năng tham dự.

Dù vậy cho dù nghĩ như thế nào, Trương Lợi đều không cho rằng Hạ Mạt sẽ đến quân bộ, hơn nữa hiện tại mọi người đều đã biết cậu là chuẩn Vương phi, còn là một Omega trân quý một lần có thể mang thai hai bảo bảo.

Chạng vạng, trong hoàng cung.

Sau khi Hạ Mạt ăn xong cơm với Lannado cùng Edern.

Edern nắm tay Hạ Mạt, trong thanh âm tràn đầy quan tâm “Mạt Mạt, trong khoảng thời gian này Randall không ở bên người, con phải tự chăm sóc bản thân mình thật tốt.”

“Phụ hậu yên tâm, nhi thần biết đúng mực.”

“Trên người của con còn mang theo hy vọng của Hoàng thất, nhất định không được để xảy ra vấn đề gì.”

“Nhi thần hiểu.” Hạ Mạt gật gật đầu, rũ mắt áy náy nói “Điện hạ ở doanh trại huấn luyện vất vả như vậy mà con không thể làm gì……”

Edern vội nói: “Con nhất định không được nói như vậy. Con dưỡng thai thật tốt, bình bình an an mà sinh hạ hai tiểu bảo bối ra chính là giúp Randall rồi.”

“Vâng.”

Khi hai người đang thoải mái nói chuyện, Lannado đã xem xong tin tức mà Vu Dục gửi lại, nhẹ nhàng thở dài.

Hạ Mạt hỏi: “Phụ vương làm sao vậy?”

Lannado cố gắng tươi cười, từ ái trả lời, “Không có việc gì. Mạt Mạt, đã không còn sớm, phụ hoàng đưa con về nghỉ ngơi.”

Hạ Mạt nhìn thời gian trên quang não, mới 7h30 tối. Ngày thường Lannado đều ước gì cậu ở lâu thêm một chút, hôm nay lại vội vàng đuổi cậu đi?

Chắc là phụ hoàng có chuyện gì không muốn cậu biết.

Hạ Mạt cười đứng lên, dịu dàng cự tuyệt đề nghị của Lannado, tự mình rời đi.

Edern thấy bóng dáng của Hạ Mạt biến mất sau rèm che mới hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

“Quy tắc của cuộc diễn tập thay đổi. Quy tắc mới quy định một khi tham gia thì nhân viên cùng với cơ giáp đều phải cố định, không thể tiến hành bổ sung. Điều mà Vu Dục lo lắng nhất bây giờ chính là cấp bậc của cơ giáp X quá cao, những chế tạo sư hiện giờ không thể tiến hành bổ sung năng lượng cho nó. Nếu như trước khi tiến hành diễn tập mà vẫn không thể giải quyết vấn đề bổ sung năng lượng này thì chỉ sợ lần này chúng ta sẽ vẫn kết thúc bằng thất bại.”

“Đây quả thực là một phiền toái lớn.” Edern nhíu mày, “Hơn phân nửa là Nội Các giở trò quỷ. Mục đích chính là để phòng ngừa đại sư X tiến hành bổ sung năng lượng cho cơ giáp. Ai, chỉ tiếc lúc này Mạt Mạt mang thai, nếu không còn có thể……”

“Cho nên Vu Dục cũng cảm thấy phi thường khó xử……”

Phía sau bức rèm, Hạ Mạt sắc mặt ngưng trọng, lặng lẽ rời đi.

Đợi đến khi cậu trở về Tả thiên điện thì vẫn chưa đến 8h.

Trong khoảng thời gian này, ban ngày Hạ Mạt chế tạo cơ giáp, buổi tối cơ bản đều dùng để nghỉ ngơi cùng tưởng niệm Randall. Randall mới rời đi chưa đến hai ngày mà cậu đã không thể ngủ nổi vào ban đêm, buổi tối càng thường xuyên bừng tỉnh từ trong giấc mộng.

Cậu cùng Randall đã sớm ước định thời gian giao lưu, chỉ là mấy chục phút ngắn ngủi căn bản không thể thỏa mãn khát vọng cùng tưởng niệm của cậu với Randall.

Trong những đêm khó ngủ, cậu luôn không thể khắc chế mà tưởng niệm nhiệt độ cơ thể cùng ôm ấp của Randall. Chỉ là cậu lại bởi vì bảo bảo trong bụng mà không thể đuổi theo bước chân của hắn.

Hạ Mạt dựa vào đầu giường, hình chiếu trước người chính là ảnh chụp 3d của Randall. Cậu lật giở từng tấm, mỗi một tấm đều có chuyện xưa sau lưng nó. Nhìn ảnh chụp của Randall, thời gian bất tri bất giác đã đến 10h10.

Bên dưới góc phải của quang não bỗng nhiên xuất hiện thỉnh cầu video của Randall, Hạ Mạt giật mình, lập tức ngồi thẳng thân thể, nhanh chóng ấn xuống nút nghe.

“Huấn luyện xong rồi?” Hạ Mạt hưng phấn hỏi.

Trong hình chiếu, Randall gật đầu rất nhẹ, ngũ quan lập thể thâm thúy như được điêu khắc ra, đôi mắt màu xanh thăm thẳm đầy ôn nhu không thể che giấu “Hôm nay các bảo bảo có nghe lời không?”

Hạ Mạt buồn cười, “Mới có hai tháng, nghe lời hay không nghe lời thì có gì khác nhau?”

Randall xem cậu cười vui vẻ, khóe miệng không nhịn được mà cong lên “Lo lắng em không được tốt.”

“Làm sao có chuyện ấy được?” Hạ Mạt khoa trương nói: “Muốn ngủ liền ngủ, muốn ăn liền ăn, tự tại và vui sướng hơn các anh nhiều.”

Ánh mắt Randall càng thêm nhu hòa.

Trong hình chiếu Hạ Mạt sinh động như thế, giống như đang ở ngay trước mắt vậy. Hắn thất thần mà vươn tay về phía Hạ Mạt, đầu ngón tay xuyên qua gương mặt của Hạ Mạt, động tác cứng đờ, hắn thất vọng mà thu hồi tay.

Hạ Mạt vội nói: “Từ từ.”

Randall nhìn cậu, liền thấy Hạ Mạt cũng vươn tay về phía hình chiếu, cậu “nắm” tay Randall, vươn về phía trước hôn một chút.

Đầu ngón tay Randall khẽ run, sau đó cũng học bộ dáng của Hạ Mạt, hôn hôn mu bàn tay cậu.

Nụ cười trên mặt Hạ Mạt đặc biệt sáng lạn “Nếu có thể hôn đến người thật thì thật tốt a. Thế nhưng như thế cũng không tồi, xem như tình thú đi!”

Randall chuyên chú mà nhìn cậu, “Tập huấn kết thúc sẽ được nghỉ 1 ngày.”

“Thật sự?!” Hạ Mạt hưng phấn mà kêu ra tiếng, chỉ là thực mau thần sắc lại càng cô đơn.

“Làm sao vậy?”

“Cho dù các anh được nghỉ một ngày thì chúng ta cũng chỉ có thể ở chung một ngày.” Hạ Mạt rũ đầu, nhanh chóng nhấc mí mắt liếc Randall một cái “Tại sao anh lại hấp dẫn người như vậy chứ? Một ngày không thấy đã có thể câu mất linh hồn bé nhỏ của em rồi”

Nụ cười trên mặt Randall chậm rãi mở rộng, “Ta câu hồn em?”

“Không thì còn có thể là ai?”

Randall cười nhẹ, thanh âm từ ngực phát ra, trầm thấp mà lại giàu từ tính, “Những người này không nên là ta nói với em sao?”

“Ai! Anh đừng có đoạt độc quyền của em!”

“Như thế nào sẽ……” Randall nói còn chưa dứt lời đã nghe thấy thanh âm phía sau của Trần Tuấn Vũ.

Hạ Mạt thấy thế liền vội vàng hỏi: “Làm sao vậy? Nên nghỉ ngơi sao?” Thời gian trôi qua cũng nhanh quá đi?!

“Không phải.” Randall trả lời, sau đó thấp giọng nói với Trần Tuấn Vũ vài câu.

Hạ Mạt mơ hồ nghe được  mấy từ ngữ như “cơ giáp X”, “Cơ giáp chế tạo sư”, “Nguồn năng lượng bổ sung”. Cậu nghĩ thầm, bọn họ đang buồn rầu về chuyện quy tắc mới đi.

Cậu nhìn chằm chằm sườn mặt của Randall không chớp mắt. Cho dù đối mặt với bất cứ chuyện gì thì biểu tình trên mặt hắn cũng sẽ không có quá nhiều biến hóa, chỉ là dù vậy, Hạ Mạt vẫn nhìn ra được từ trong ánh mắt hắn: Randall thực buồn rầu.

Hạ Mạt chậm rãi nắm chặt chăn.

Nếu Randall vì chuyện bổ sung năng lượng cho cơ giáp X mà phiền não, thì liệu cậu có thể giúp Randall giải quyết vấn đề này hay không?

Randall cùng Trần Tuấn Vũ trao đổi đơn giản nửa phút, Trần Tuấn Vũ liền rời đi.

Hạ Mạt đặc biệt tự tin mà quan sát biểu tình Randall, Randall thấy cậu nhìn mình không chớp mắt liền không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, “Sao lại nhìn ta như vậy?”

Hạ Mạt sửng sốt một chút, lập tức cười tủm tỉm nói: “Bởi vì em yêu anh.”

Nghe thấy lời nói trắng ra như vậy, giờ lại đến lượt Randall ngây ngẩn cả người, sau một lúc lâu hắn mới hỏi: “Loại chuyện biểu đạt tình yêu này không phải nên là ta nói sao?”

“Ai quy định?”

“Ha hả.” Randall cười nhẹ, “Thời gian cũng không còn sớm, nhanh đi nghỉ đi.”

Nghĩ đến lập tức phải đóng video, Hạ Mạt có chút luyến tiếc.

“Yên tâm, ta rất nhanh là có thể trở lại.”

“Ừ……” Hạ Mạt nhấp miệng gật đầu.

“Ngủ ngon, yêu em.”

“Yêu anh”

Sau khi cắt đứt video, Hạ Mạt nằm ngửa ở trên giường, yên lặng nhìn trần nhà một giây, hai giây, ba giây, bỗng nhiên thống khổ mà ôm lấy chăn lăn vòng!

Trời ạ, cậu nhất định là trúng độc đi?!

Nếu không tại sao trong đầu lại toàn là Randall như vậy?!

Dục cầu bất mãn sao?!

Ở trên giường lăn một vòng lại một vòng, Hạ Mạt bỗng nhiên ngồi thẳng nửa người trên, hạ quyết tâm, gọi điện cho phụ thân Vị Chinh……

Trải qua một tháng tập huấn, Lạp Hỗ tinh cầu dựa theo kế hoạch bố trí với Triều Qua tinh cầu cho trận diễn tập này đã chọn ra được 499 binh sĩ, trong đó có 49 nhân viên hậu cần, 450 chiến sĩ cơ giáp. Sáu người của Thất quân đoàn đều ở trong danh sách.

Quân đội đăng tên những người trúng tuyển ban đầu lên trên mạng.

Trong tiệm tạp hóa.

Tiếu Cường nhìn chằm chằm hình chiếu 3d mà hô to gọi nhỏ.

Ngọc Chương bị hắn khiếp sợ, “Chuyện gì?”

“Lão bản! Danh sách diễn tập quân sự đã ra lò! Lão công của con anh, đội trưởng của Thất quân đoàn Randall điện hạ cũng ở trong danh sách!”

Ngọc Chương vừa nghe thấy mấy chữ “Randall” đã lập tức lên tinh thần, thò lại gần nghiên cứu tỉ mỉ “Danh sách ban đầu?”

“Ừ! Tuy rằng là danh sách ban đầu thế nhưng trước khi bắt đầu diễn tập thì cũng sẽ không có quá nhiều thay đổi. Thế nhưng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao nhân số cuối cùng lại là 499, không phải là tròn 500 sao?”

Ngọc Chương tỏ vẻ không phải thực để ý đến cái này “Có lẽ là để lại danh ngạch cho một người nào đó đi.”

“Ừ! Cái này không quan trọng! Quan trọng là nam thần của tôi vậy mà muốn tham gia diễn tập quân sự! Ngẫm lại đều cảm thấy thật kích động!”

Ngọc Chương cũng đồng dạng có chút hưng phấn, hắn ngồi trong chốc lát rồi gọi điện cho Hạ Mạt.

“Mạt Mạt, thấy tin tức công bố trên quang não chưa? Randall điện hạ sắp quay trở lại rồi, 9h tối hôm nay là đến……”

Hết chương 296.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK