“Chụp cũng khá tốt, hẳn là chụp lén đi?” Trương Lợi một bên lật xem một bên đánh giá.
“Tớ không nhớ hoàng tẩu chụp những bức ảnh này lúc nào.” Lance nhướng mày nói tiếp, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một luồng sáng, y thấp giọng hỏi: “Nếu như đưa những bức ảnh này cho hoàng huynh, hắn chắc chắn sẽ rất thích đúng không?”
Trương Lợi cong mắt hồ ly, “Có đạo lý.”
“Thế nhưng……” Lance nhìn chằm chằm Alpha thiếu niên bị một đám người quây ở giữa “Nếu như là quà đưa cho hoàng huynh cất giữ thì còn kém một chút.”
“Cậu muốn nhờ hắn chế tác thêm một bản giới hạn nữa?”
“Đương nhiên, hoàng huynh cần nhận được thứ tốt nhất Lạp Hỗ tinh cầu!” Lance gia hiệu cho Trương Lợi, “Đi nói với hắn một chút, giữa trưa cùng nhau ăn cơm.”
“Được.”
Giữa trưa 12h00.
Đám học sinh tốp năm tụm ba đi đến nhà ăn, trong đám người mặc đồng phục thống nhất này chỉ có một người phi thường đặc biệt. Hắn mặc quần áo bình thường, trên đầu đội mũ lưỡi trai, phía sau cõng theo một cái cặp sách thật lớn, vội vã đi vào. Đầu tiên hắn nhìn xung quanh khắp nơi, thật nhanh đã nhìn thấy bốn người ngồi bên cửa sổ.
Trên khuôn mặt vẫn chưa hết tính trẻ con lộ ra nụ cười lớn, hắn lập tức chạy chậm về phía đó, đợi đi đến trước bàn ăn liền đứng thẳng người, khom lưng 90 độ “Lance điện hạ thiên an! Trương Lợi ca ca, Trần Khiết ca ca chào buổi trưa! Vu Triết chào buổi trưa! Em tên là Trác Mã!”
Lance cười khéo léo, “Ngồi xuống đi, Trác Mã.”
“Ai!” Thiếu niên quy quy củ củ ngồi trên ghế, khuôn mặt đều phát ra ánh sáng.
Trương Lợi một tay nâng cằm, “Miệng thật ngọt, năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Thưa Trương Lợi ca ca, em vừa mới tròn 11 tuổi!”
Trương Lợi lấy ra một quyển sách nhỏ từ trong nhẫn không gian, “Cái này lấy ở chỗ nào?”
Trác Mã nhìn quyển sách nhỏ bỗng nhiên xuất hiện, lập tức trừng lớn đôi mắt, “Nhẫn không gian?!” Sau khi kêu sợ hãi ra tiếng liền nhận ra mình thất lễ, liền vội vàng thu hồi ánh mắt cực kỳ hâm mộ, thành thật mà trả lời: “Là ba ba của em làm.”
“Ba ba của em?” Trương Lợi nghiêng đầu nhìn nhìn Lance, thấy Lance khẽ gật đầu, liền tiếp tục hỏi: “Ba ba của em làm nghề gì?”
“Phóng viên! Ba ba của em là một phóng viên phi thường lợi hại!”
“Khó trách.” Lance nói thầm, cũng chỉ có phóng viên mới có cơ hội chụp nhiều ảnh như vậy, hơn nữa chất lượng ảnh cũng không tồi.
Trương Lợi đẩy đồ ăn đến trước mặt Trác Mã “Em không vội đi?”
“Không không không! Nhiệm vụ của em đã hoàn thành!” Trác Mã lay lay cặp sách to trống rỗng.
“Vậy thì chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Kỳ thật Trác Mã đã sớm thèm thuồng đồ ăn trong mâm, tuy ba ba của hắn là phóng viên nhưng sinh hoạt hàng ngày cũng không tốt, các loại rau dưa thuần thiên nhiên này nhiều lắm một tuần chỉ có thể ăn một lần. Hắn cầm lấy dao nĩa ăn nhanh, hơi có chút cảm giác ngấu nghiến.
Lance thấy thế liền nói với Trần Khiết: “Lại mang thêm một phần cho em ấy.”
“A?!” Trác Mã vội vàng đỏ mặt xua tay, “Không cần không cần……”
“Đừng khách khí với bọn anh.”
“Ba ba nói không thể chiếm tiện nghi của người khác.”
“Lát nữa bọn anh còn có chuyện muốn nhờ ba ba của em, nên cái này không tính là chiếm tiện nghi.”
“Ừm…… Vậy được! Chờ ăn xong cơm em sẽ mang các anh đi tìm ba ba của em!”
Trác Mã tuy nhỏ nhưng đang ở trong giai đoạn dài người, cho nên ăn uống rất tốt, ăn liên tục ba bàn đồ ăn lớn mới thỏa mãn mà ợ một tiếng.
Vu Triết ghét bỏ mà bĩu môi.
Trác Mã chú ý tới vẻ mặt của hắn, quẫn bách cười cười “Lance điện hạ, chúng ta bắt đầu đi sao?”
“Ừm.”
Đoàn người đứng dậy rời đi, đến bãi đỗ phi thuyền trống trải.
Trần Khiết phóng xuất ra Vinh Quang 3000X, không ngoài ý muốn một chút nào khiến cho Trác Mã hâm mộ than thở một trận.
Thấy phản ứng của Trác Mã, Lance hơi cong khóe miệng, dẫn đầu đi vào phi thuyền.
Trác Mã theo sát ngay sau, một bên cẩn thận đi về phía trước, một bên há to miệng nhìn xung quanh.
Trương Lợi thấy bộ dáng của hắn cảm thấy có chút buồn cười, vì thế thiện ý nói: “Đây chỉ là Vinh Quang 3000X, nếu là Màu Bạc X đảm bảo em càng thêm kinh diễm.”
“Màu Bạc X?!” Lực chú ý của Trác Mã lập tức bị dời đi, “Em đã từng được nhìn thấy Màu Bạc X trong ảnh chụp của ba ba! Thật lợi hại! Một khi khởi động hệ thống dập nát thì toàn bộ không trung đều biến sắc!”
“Tuy cách nói của em có chút khoa trương, thế nhưng cũng không kém là mấy.”
Trúc Mã đi sát bên người Trương Lợi, ngửa đầu nói: “Vinh Quang 3000X là tác phẩm của Hạ đại sư, Màu Bạc X cũng là tác phẩm của đại sư! Hạ đại sư sao lại lợi hại như vậy chứ?!”
“Cái này thì phải hỏi cậu ấy.” Trương Lợi cảm thấy thiếu niên đặc biệt làm cho người khác thích, vì thế hỏi: “Muốn trở thành người lợi hại như Hạ đại sư sao?!”
“Ách……”
Trương Lợi ngoài ý muốn nhướng mày, “Không muốn?”
“Không không không, em chỉ là càng muốn trở thành người lợi hại như Randall điện hạ.”
“Vì sao?”
“Bởi vì, bởi vì, nếu em có thể trở thành người như Randall điện hạ, thì có thể cưới được Hạ đại sư!”
“Phốc……”
Lance cùng Trương Lợi nhất thời không khống chế được cười lên tiếng.
Trác Mã thấy mọi người đều đang cười, khuôn mặt chậm rãi nghẹn hồng, chẳng lẽ hắn nói sai sao?
Trương Lợi vỗ vỗ bờ vai của hắn, chỉ vào chỗ ngồi ở chủ khoang, cười nói: “Tùy tiện chọn vị trí ngồi xuống đi.”
“Đều có thể chọn sao?”
“Đương nhiên.”
Trác Mã lập tức đi đến vị trí chính giữa đằng trước, mắt thèm mà vuốt ve ghế ngồi lạnh lẽo, sau một hồi lâu mới ngẩng đầu hỏi: “Em ngồi xuống nhé?”
“Ngồi đi.”
Được cho phép, Trác Mã lập tức ngồi xuống, mông vừa mới đặt gần mặt ghế đã lập tức có ánh sáng xuất hiện cố định thân thể hắn. Mặt ghế được làm bằng hợp kim ký ức, hoàn toàn có thể thiết kế theo hình dạng cơ thể, người ngồi xuống sẽ có cảm giác thoải mái hơn ghế dựa bình thường nhiều. Trác Mã vẫn không nhúc nhích mà trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Trương Lợi “Thật là lợi hại! Cái ghế này còn có đai an toàn và lớp da hoàn toàn không giống với phi thuyền dân dụng!”
Lance cười ngồi bên người hắn “Ba ba của em ở chỗ nào?”
“Nhật báo Vòng quanh Trái đất!”
“Nhật báo Vòng quanh Trái đất?”
Tươi cười của Trương Lợi nháy mắt cứng đờ, ngay cả biểu tình của Lance và Vu Triết cũng có chút đình trệ.
Trác Mã còn đắm chìm trong niềm vui lần đầu được ngồi trên phi thuyền Vinh quang 3000X, hoàn toàn chú ý tới biến đổi trên khuôn mặt của ba người.
Trương Lợi cẩn thận đánh giá thần sắc của Lance, thấy Lance không có phản ứng gì liền vỗ vỗ bả vai của Trác Mã, cười hỏi: “Ba ba của em là phóng viên của Nhật báo Vòng quanh Trái đất?”
“Đúng ạ!”
“Vậy em có thể cho bọn anh biết phương thức liên lạc của chú ấy không? Bọn anh muốn hẹn gặp mặt với chú ấy.”
“Được!” Trác Mã phi thường sảng khoái mà lấy ra phương thức liên lạc.
Trương Lợi lưu lại phương thức liên lạc trong quang não, sau đó không dấu vết mà gật đầu với Lance, cùng Vu Triết đi vào phòng điều khiển.
Trong phòng điều khiển, Trần Khiết đang ngồi trên ghế thao tác, thấy Trương Lợi tiến vào liền hung ác chất vấn: “Cậu rất thích Alpha kia?”
Trương Lợi sửng sốt một chút mới phản ứng được Trần Khiết đây là đang ghen, không khỏi dở khóc dở cười “Hắn vẫn là một đứa nhỏ, tớ có cơ khát đến mức đấy sao?”
Trần Khiết xụ mặt không nói lời nào.
Trương Lợi nói: “Ba ba của Trác Mã là phóng viên của Nhật báo Vòng quanh Trái đất.”
“Nhật báo Vòng quanh Trái đất?” Trần Khiết quay đầu nhìn Trương Lợi, giữa mày chi gian nhíu thành nếp uốn, “Đó không phải là tổ chức phát ngôn của Nội các sao?”
“Cho nên tớ mới vào để tra thông tin người này.” Trương Lợi nhập dãy số liên lạc của ba ba Trác Mã vào trong quang não của Vu Triết.
Vu Triết nghiêm mặt nhìn trên ghế phụ, mở ra quang não, nhanh chóng xâm nhập vào kho thông tin cá nhân của cư dân Lạp Hỗ tinh cầu, sàng chọn tin tức hữu dụng.
Trương Lợi đi đến bên người Trần Khiết, thấy Trần Khiết vẫn luôn cứng mặt, chầm chờ một hồi liền chủ động nắm lấy tay hắn.
Cơ bắp trên người Trần Khiết nhẹ nhàng run rẩy một chút sau đó nhanh chóng thả lỏng, vẻ mặt của hắn cũng ôn hòa hơn rất nhiều, chẳng qua thanh âm vẫn cứng đờ như cũ “Về sau cậu không được đến quá gần hắn nữa.”
“Hắn chỉ là trẻ con.”
“ Không được, cậu không được lại gần tất cả Alpha.”
“Tớ sẽ không.”
“Beta cũng không được! Bất luận nam nữ!”
“Biết.”
“Omega cũng không được!”
“Yên tâm.”
Đợi Trương Lợi trấn an xong cảm xúc của Trần Khiết, Vu Triết nâng lên khuôn mặt nhỏ “Tìm được rồi, chính là người này.”
Trương Lợi vội vàng nắm thật chặt tay Trần Khiết, sau đó đi đến bên cạnh Vu Triết, đây là một phần thông tin cá nhân vô cùng đơn giản, “Bạch Liễm, nam Omega, năm 50 tuổi, giữ chức phó xã trường của Nhật báo Vòng quanh Trái đất.”
Trần Khiết nghi hoặc: “Phó xã trưởng tương đương với phó lãnh đạo của Nhật báo, đó cũng coi như một chức quan lớn, nếu như vậy thì tại sao hắn lại thu thập ảnh chụp của Hạ Mạt?”
“Tớ cũng cảm thấy kỳ quái.” Trương Lợi nhíu mày “Tập ảnh chân dung chế tác hoàn mỹ, hoàn toàn thể hiện ra mặt tốt đẹp của Hạ Mạt, bởi vậy có thể phán đoán hắn tuyệt đối là fan trung thành. Theo lý mà nói fan trung thành nên thuộc Hoàng đảng mới đúng, cho dù không phải Hoàng đảng thì ít nhất cũng là phái trung lập, nhưng mà người này, qua thông tin sơ bộ lại rõ ràng là Nội các……”
“Chẳng lẽ hắn chính là người Hoàng đảng xếp vào Nội Các?”
“Không, tuyệt đối sẽ không.” thần sắc Trương Lợi nghiêm túc, “Tớ phải nhanh chóng nhắc nhở Lance điện hạ, khi gặp mặt người này phải hết sức cẩn thận.”
Hết chương 365