Trần Uyển Như trà trộn vào làng giải trí mười năm, tự nhiên giao thiệp rất rộng, cho nên người đêm nay tham gia yến hội rất nhiều.
Bên trong đèn đuốc sáng trưng, quần áo tóc tai thơm mát, rất hiển nhiên đây là sự kiện gặp gỡ của xã hội thượng Lưu.
Lý Tình Thâm thích yên tĩnh, ngồi ở trong góc với Lăng Mạt Mạt, Du Dật ngồi ở bên cạnh, thỉnh thoáng nói chuyện với Lý Tình Thâm.
Yến hội tiến hành đến phần sau, đó là vũ hội ghép thành đôi.
Nam nữ tự đi phối hợp, hợp tác thành một đôi ăn ý, thì có thể đạt được phần thưởng thần bí.
Có một người đẹp dáng người cao gầy đi đến, thân thể mềm mại dán vào trên người Du Dật, tay ngọc nhỏ và dài lập tức cuốn lấy cổ Du Dật, “Du Dật, cùng nhảy được không?”
Lăng Mạt Mạt nhận ra cô ta là ngôi sao điện ảnh mới nổi gần đây, dáng người quả thực đẹp giống như lời đồn vậy, mặc một chiếc váy dài tơ tằm, càng tăng vài phần quyến rũ.
Du Dật lười biếng vươn tay, ung dung thản nhiên đẩy thân thể người phụ nữ cách xa mình một chút, nhếch môi cười, vừa muốn mở miệng cự tuyệt, nhìn thấy Lý Tình Thâm, chớp mắt, đáy mắt hiện lên tia sáng khác thường, sau đó nghiêng đầu, nói nhỏ vài câu với minh tinh điện ảnh kia, minh tinh điện ảnh kia lập tức cười gật gật đầu, rồi đi về phía Lý Tình Thâm: “Lý thiếu gia, cùng nhảy được không?”
Lý Tình Thâm lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn về phía Du Dật, Du Dật chớp chớp mắt lại với Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm nhíu mày.
Du Dật nhân cơ hội này, chớp mắt với minh tinh điện ảnh, minh tinh điện ảnh lập tức kéo cánh tay Lý Tình Thâm, kéo về phía sàn nhảy.
Lý Tình Thâm ngoài dự tính không có cự tuyệt, đi theo minh tinh điện ảnh.
Lúc này Du Dật mới đứng lên, liếc một vòng, hài lòng nở nụ cười, sau đó hơi khom người, vươn tay, đưa tới trước mặt Lăng Mạt Mạt, dáng vẻ mười phần thân sĩ: “Lăng Mạt Mạt tiểu thư, tôi có thể mời cô nhảy một điệu không?”
Lăng Mạt Mạt đang uống nước trái cây, đột nhiên nghe thấy Du Dật nói như vậy, suýt nữa phun nước trái cây từ trong miệng ra.
Cô nhanh chóng rút khăn tay, chật vật lau khóe môi, sau đó ngẩng đầu, nhìn Du Dật.
“Đi thôi, có quà tặng thần bí đấy!” Du Dật vẫn treo nụ cười một bên, vươn tay, một tay kéo Lăng Mạt Mạt đứng lên, cũng không chờ cô cự tuyệt, liền ép buộc dẫn cô vào trong sàn nhảy.
Ánh sáng “Hoàng cung” bị điều chỉnh tối đi rất nhiều, khi âm nhạc êm dịu vang lên, cả trai lẫn gái ở trong sàn nhảy nhanh nhẹn nhảy múa.
Lăng Mạt Mạt học âm nhạc, tất nhiên vũ đạo không thể thiếu được, mà Du Dật lại là người nối nghiệp công ty Du thị, từ nhỏ những giao tiếp bình thường cũng được huấn luyện qua, hai người nhảy vô cùng ăn ý.
Lăng Mạt Mạt đã lâu chưa cùng nhảy với người khác, ngược lại càng nhảy càng hăng, dần dần phân cao thấp với Du Dật.
Du Dật ở lúc Lăng Mạt Mạt xoay tròn một cái, đột nhiên buông tay Lăng Mạt Mạt ra, sau đó xoay người một cái, nhanh chóng vươn tay, ôm eo người phụ nữ trước mặt ngăn cản Lý Tình Thâm, sau đó bước lướt, mang đi.
Sau khi Lăng Mạt Mạt xoay tròn chấm dứt, thì vươn tay về phía sau, Lý Tình Thâm thuần thục nhẹ nhàng nắm lấy, liền chuyển thân thể Lăng Mạt Mạt đến đây.