Chương 296: Con nít thôn bên cạnh Nghe Lâm Lôi nói như vậy, Phùng Thư Nhân cũng cười đi về phòng của mình. Nói ra được tâm tình thì tâm trạng đã tốt hơn nhiều. Thế Nhưng tâm tình Lâm Lôi lúc này lại không phải quá tốt. Nằm trên giường, đầu óc cô một mực xoay quanh lời nói của Phùng Thư Nhân và khuôn mặt Cổ Dục. “Ài! Thật là phiền, thật là phiền!” Dùng sức lấy gối đập vào đầu một cái, Lâm Lôi cũng không nhịn được nhỏ giọng lẩm bẩm. Có một số việc chính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.