“Đúng vậy, bây giờ tôi đang ở thủ đô.” Nghe lương tuyết nói, Cổ Dục cũng trả lời lại. “Ôi ôi, anh đến lúc nào cũng không nói với tôi một tiếng. Lần trước lúc tôi đến nhà anh, anh cũng không nói gì. Nếu tôi biết anh ở thủ đô, tôi cũng sẽ không ra ngoài. Anh còn ở đấy bao lâu nữa vậy?” Nghe thấy Cổ Dục trả lời, Lương Tuyết bên kia cũng lập tức đáp. “Ở bao lâu à? Cũng không ở được lâu đâu, mấy hôm nữa là phải về rồi.” Cổ Dục suy nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.