“Gừ gừ!” Cảm nhận được sự tồn tại của Cổ Dục, con lợn rừng này từ từ nghiêng đầu, dùng đôi mắt ti hí nhìn chòng chọc vào hắn. Ngay khi bốn mắt chạm nhau, Cổ Dục đã biết con lợn rừng này chính là con hôm trước hắn đuổi đi trên núi. Không ngờ con này không chạy vào sâu trong rừng, mà dám chạy ngược ra ngoài. Hơn nữa nhìn ý tứ của nó, phần lớn là tìm đến nhà của mình. Không cần phải nói cũng biết con lợn này đến đây là để trả thù. Nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.