" Đông Nhi ngoan, Vương gia đến để vì hôn ước đấy, mẫu thân rất tự hào a!c" Người phụ nữ ngồi trên giường của nàng, tự nhiên để tay lên đỉnh đầu nàng, xoa xoa vài cái lại nhẹ nhàng mà nở nụ cười. Bà ta cầm một cây lược nhỏ do nữ nô tỳ kia mang lên bất quá cũng ngồi cạnh nàng hết chải lại chải đuôi tóc đen.
Có gì đó thật ấm áp, có cái gì đó khiến nàng cảm nhận được, thuần khiết, huyền ảo giữa nàng và bà ta. Nàng chưa từng có một người mẹ thật sự đi, một người ngạo kiều như vậy ắt có quả báo sớm thôi!
Lại nhìn người đàn ông cạnh bên, người tầm khoảng trung niên, có vẻ rất hiền lành. Cảm xúc nàng dần trở nên thấp thỏm, cản trở công việc hiện đang diễn đến. Lại nhìn xuống thân hình cực kỳ đầy đặn này, miễn cưỡng lắm hơn nàng nhiều, trước kia do ngực như lưng, lưng lại như ngực khiến nàng trong tình yêu thật trắc trở!
" Ôi mẹ ơi, nhất định là khủng bố, quá khủng bố đi "
Mọi người xung quanh lại thêm một phen khó hiểu, cô nương này khó hiểu!
" Đông Nhi, con..."
" Vương gia đến "
" Bái kiến Vương gia "
" Nô tỳ bái kiến vương gia "
" xin chào đồng... à không Tiểu nữ bái kiến Vương gia."
Ánh mắt của hắn, thật hỗn độn, trên thương trường, nàng không phải chưa gặp qua những Đại Nhân Vật. Hắn đang có suy tính gì?
" Miễn lễ. " Hắn nhìn nàng, ôn nhu cười một cái, tim đứt phanh một nhịp lớn kêu " Banh ". Hắn ta rất tuấn tú nhưng sống cũng rất gian lao, không chừng sau này lại bị Hoàng Thượng cùng tam điện hạ hợp sức lại hại. Nàng híp mắt cười lại với hắn, nhún nhẹ người thêm một cái.
Đường đường là Nhị Vương gia lại đồng ý cưới Ác Nữ nàng đây! Chính là phúc đấy nhá! Không đúng hắn cũng là Ác Vương, 1 năm trước tạo nên cuộc thảm sát lịch sử, hại hơn 50 người thiệt mạng. Tệ nhỉ? Hừm, cũng không hẳn nha! Uầy có người làm lớn cưới hỏi là quá tốt rồi! Ánh mắt của nàng dừng trên người hắn lâu thêm một chút, ánh mắt đăm chiêu cực kỳ, hắn lại tiếp tục sự nghiệp ăn đậu hũ, vươn tay xoa xoa đầu nàng.
" Banh...Két...Két "
Đứt dây tim!