Chương 3: Tứ Linh Vệ Hồn Thuật, Linh Giới Châu
Dù vẫn trống rỗng hai mắt, tuy nhiên nhờ vào Sơ cấp Thấu Thị Phù mà lúc này Lạc Nam so với người thường càng nhìn rõ hơn, hắn nhìn rõ ràng từng chi tiết nhỏ nhất xung quanh, thậm chí đến từng con kiến nhỏ trên mặt đất cũng không ngoại lệ.
Lạc Nam bắt đầu đánh giá cơ thể mình, gầy ốm là ấn tượng đầu tiên, tuy nhiên do sống tại Bát cấp tu chân thế lực Lạc gia, điều kiện thiên địa linh khí nơi đây thuộc hàng cao cấp tại Băng Thiên Đại Lục, nên da Lạc Nam vẫn trắng, thân thể vì làm vô số việc nặng từ bé nên cứng cáp vô cùng, 16 tuổi đã tiếp cận 1m8 thân cao, đây có lẽ là thứ đáng giá nhất mà “Lạc Nam” trước đây để lại cho hắn.
Lạc Nam lúc này mới đánh giá nơi mình đang ở, là một căn phòng gỗ nhỏ, bên trong không có gì ngoài đống rơm chất trên mặt đất, đây là chỗ nằm của hắn, kế bên là một bát cơm còn ăn dở cùng một cốc nước nhạt.
Ý niệm vừa động, Lạc Nam lúc này có thể nhìn xuyên cả vật thể trong bán kính 300m, tầm mắt của hắn trở nên rộng lớn rất nhiều, Lạc Nam phát hiện mình ở cùng khu vực dành cho nô bộc của Lạc gia, nơi đây có vô số phòng, chỉ là căn phòng của hắn có lẽ tồi tàn nhất rồi, dù sao thì nô bộc bình thường vẫn có giường để ngủ.
Lạc Nam không có cảm xúc quá lớn, so với những gì thân thể này phải chịu đựng thì bấy nhiêu đó chẳng hề hấn gì. Hắn còn phát hiện có hai thân ảnh nam tử núp trong bóng tối cách khoảng 200m nhìn chằm chằm về phía phòng nhỏ của hắn, dựa vào tác dụng của Sơ cấp Thấu Thị Phù nên Lạc Nam nhìn ra tu vi của hai kẻ này, rõ ràng là hai tên có tu vi Luyện Khí trung kỳ.
“Hừ, nhất định là chó săn của Lạc Vũ” Lạc Nam cười lạnh, với quyền thế hiện tại của Lạc Vũ lại không yên lòng một phế vật như mình, thậm chí cho hai tên Luyện Khí trung kỳ giám thị, có thể thấy tiểu tử này lòng dạ hẹp hòi vô cùng.
Luyện khí kỳ là bước đầu của tu chân giả, con người ở cảnh giởi này có khả năng hấp thu thiên địa linh khí để rèn luyện thân thể và linh hồn từ đó gia tăng thực lực, người đật chân đến Luyện Khí sơ kỳ đã có thể nâng đồ vật nặng gấp trăm lần cơ thể một cách thong dong.
Lạc Nam trước đây liên tục bị đám trẻ nhỏ vừa mới Luyện Khí của Lạc gia hành hạ nên mới ngủm củ tỏi, mặc dù chúng nó không dùng toàn lực mà chỉ với tâm lý vui đùa hành hạ hắn mà thôi, dù sao thì hắn vẫn mang huyết mạch của gia chủ đấy, chỉ cần Lạc Phá Lôi chưa mở miệng thì không ai dám thật sự giết chết hắn, đó cũng là nguyên nhân Lạc Vũ buông tha cho hắn.
Dựa theo trí nhớ của Lạc Nam, tại Băng Thiên Đại Lục, cảnh giới được chia thành 8 cấp bậc như sau: Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp. Mỗi cảnh giới lại chia thành: Sơ kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Viên Mãn.
Phụ thân máu lạnh của Lạc Nam là cường giả cấp bậc Luyện Hư hậu kỳ, tại toàn bộ Băng Thiên đại lục có thể sánh vai với hắn đều là hùng chủ xưng bá một phương. Mà đệ đệ tiện nghi Lạc Vũ của Lạc Nam mới 15 tuổi tu vi đã đạt đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, lại là song thuộc tính linh căn, được công nhận là đệ nhất thiên tài của Lạc Gia, người người ngưỡng mộ.
“Cũng là lúc bắt đầu triệu hoán, để xem thứ gì có thể giúp ta bắt đầu đạp chân lên con đường Bá Chủ” Lạc Nam suy nghĩ, vốn hắn định dùng Na Di Phù trước hết rời khỏi Lạc gia rồi tiến hành triệu hoán, nhưng Na Di Phù chỉ ngẫu nhiên truyền tống mà thôi, với một thân phàm nhân như hắn hành động đó hết sức nguy hiểm, chẳng may truyền tống lọt vào hiểm địa hay mảnh rừng hoang nào đó, chắc chắn không thể sống sót dưới nanh vuốt thú dữ, huống chi còn có tồn tại so với thú dữ tàn nhẫn hơn nhân loại.
“Dù sao thì nơi nguy hiểm lại là nơi an toàn, mặc dù có 2 kẻ giám thị nhưng chỉ cần ta không ra khỏi phòng thì chúng cũng chẳng thể biết ta đang làm gì” Lạc Nam quyết định tiến hành triệu hoán tại chính phòng nhỏ của mình.
“Khuyến cáo chủ nhân không nên trước tiên triệu hoán Cấm Kỵ cấp bậc công pháp” Kim Nhi lơ lửng bên cạnh, hết sức nghiêm túc nhìn Lạc Nam trịnh trọng nói.
“Tại sao?” Lạc Nam biết Kim Nhi muốn tốt cho mình nhưng vẫn không nhịn được dò hỏi.
Kim Nhi hít sâu một hơi, hết sức nghiêm trang mở miệng:
“Mỗi loại Cấm Kỵ cấp bậc công pháp đều là tồn tại độc nhất vô nhị trong toàn vũ trụ, chúng nó ngạo nghễ cửu tiêu, trấn áp vạn cổ. Từ hồng hoang thời kỳ đến nay, những khi xuất hiện tin tức về Cấm Kỵ đều sẽ dẫn đến vô số gió tanh mưa máu, hàng tỷ vạn sinh linh chết đi vì tranh đoạt, vì lẽ đó, Cấm Kỵ cấp bậc bị Thiên Đạo không dung, mỗi khi xuất hiện sẽ dẫn đến Thiên Phạt, người sở hữu công pháp cấp bậc này cũng đồng thời bị Thiên Đạo tìm mọi cách diệt sát.”
Lạc Nam âm thầm lau mồ hôi trán, cũng may hắn chưa nóng vội hấp tấp triệu hoán loại tồn tại khủng bố này xuất hiện, bất quá Lạc Nam biết hệ thống đã chấp nhận trao cơ hội này cho mình, chắc hẳn sẽ có cách giải quyết.
Quả nhiên chỉ nghe Kim Nhi nói tiếp:
“Cấm Kỵ có linh, với trạng thái hiện tại của công tử cho dù có Hệ Thống hỗ trợ cũng không hoàn toàn áp chế được nó, vì lẽ đó sau khi triệu hoán, hệ thống sẽ phong ấn Cấm Kỵ trong không gian riêng biệt, chỉ để ký chủ tiếp thu từng phần nhỏ trong đó theo thời gian nhằm gia tăng thực lực một cách kiên cố, ngoài ra làm thế cũng tránh được sự dò xét của Thiên Đạo.”
Lạc Nam gật đầu, đây có lẽ là biện pháp tốt nhất rồi, hắn cũng không muốn bản thân trở thành kẻ bị tồn tại khủng bố như Thiên Đạo nhìn chằm chằm.
“Ta đã hiểu, vậy trước tiên bắt đầu từ việc triệu hoán Huyền cấp Vũ Kỹ đi” Lạc Nam hạ lệnh.
Vũ Kỹ là kỹ năng tu chân giả tu luyện dùng để tấn công kẻ địch, phòng ngự hoặc phụ trợ, Vũ Kỹ có nhiều loại với nhiều công dụng, tuy nhiên loại Vũ Kỹ được ưa chuộng nhất là loại có tính công kích uy lực mạnh mẽ.
“Ký chủ xác nhận triệu hoán Huyền cấp Vũ Kỹ?” Hệ thống âm thanh máy móc lên tiếng.
“Đúng” Lạc Nam không do dự xác nhận.
“Keng, bắt đầu tiến hành ngẫu nhiên Huyền cấp Vũ Kỹ triệu hoán: 5 4 3 2 1”
“Keng, Ký chủ nhận được Huyền cấp Cực phẩm Vũ Kỹ << Tứ Linh Vệ Hồn Thuật >>, tạm thời thu vào không gian hệ thống”
“Tốt” Lạc Nam vui mừng, không ngờ lại ra ngay cấp bậc Cực phẩm, xem ra vận khí của ta không quá kém.
Lạc Nam không kịp chờ đợi, ý niệm vừa động, một mảnh tứ sắc ngọc bội đã xuất hiện trên tay hắn, chỉ thấy ngọc bội được điêu khắc bốn loại kỳ thú giao nhau, chúng sống động như có linh hồn thật sự, Hổ oai hùng sát phạt, Quy vũng vàng như núi, Hùng kiên cường khí phách, Phượng cao quý vô song.
“Làm thế nào để tu luyện?” Lạc Nam không kịp chờ đợi, lập tức hỏi Kim Nhi.
“Đối với Vũ Kỹ có dạng ngọc bội của hệ thống, công tử cần nhỏ máu nhận chủ” Kim Nhi thản nhiên giải đáp, với tầm mắt của nàng thì dù là Thiên cấp Vũ Kỹ cũng không mấy quan trọng.
Lạc Nam cắn đầu ngón tay, một giọt máu nhỏ vào ngọc bội. Rất nhanh máu huyết hoàn toàn bị hấp thu, cùng lúc đó, bốn loại ánh sáng bên trong ngọc bội cấp tốc tiến vào mi tâm Lạc Nam, đại lượng tin tức bắt đầu truyền vào bộ nhớ của hắn, mà ngọc bội cũng rất nhanh ảm đạm phai mờ cuối cùng hóa thành phấn vụn, hiển nhiên Vũ Kỹ chỉ truyền đạt được một lần.
“Tứ Linh Vệ Hồn Thuật
Đẳng cấp: Huyền Cấp Cực Phẩm vũ kỹ
Nguồn gốc: Vũ Kỹ thành danh thời niên thiếu của Thú Võ Thiên Tôn
Công dụng: Ngưng tụ thiên địa linh khí hình thành hồn thú, mỗi loại hồn thú tương ứng với nhất loại linh căn, Hổ tương ứng Kim, Quy tương ứng Mộc, Hùng tương ứng Thổ, Phượng tương ứng Hỏa. Người có đủ 4 loại linh căn được tứ hồn gia thân, đánh đâu thắng đó, cùng cấp khó có đối thủ…”
Cảm giác đau đớn do lượng thông tin mang lại không khiến Lạc Nam khó chịu, ngược lại sắc mặt của hắn không mấy dễ nhìn vì điều kiện hà khắc của công pháp:
“Phải cần 4 loại linh căn mới phát huy được uy lực mạnh nhất, yêu cầu này còn hà khắc hơn so với một số Thiên Cấp Vũ Kỹ ta từng nghe nói”
“Đương nhiên rồi, với uy lực của cả 4 loại hồn thú toàn diện bộc phát, chỉ sợ uy lực vượt qua một số Thiên cấp Vũ Kỹ bình thường, chẳng qua điều kiện tu luyện quá mức khó khăn, nên đẳng cấp mỗi loại hồn thú chỉ được xem là Huyền Cấp Cực Phẩm mà thôi, lần này xem như công tử kiếm lời” Kim Nhi nhí nhảnh giải thích.
“Thì ra là vậy, bất quá ta hiện tại chưa có linh căn, tạm thời không thể tu luyện, tiếp tục triệu hoán Địa cấp Pháp Bảo đi” Lạc Nam cũng không gấp gáp, hắn tin tưởng hệ thống sẽ không để mình thất vọng.
“Keng, ký chủ xác nhận triệu hoán Địa cấp pháp bảo ngẫu nhiên ?”
“Đúng”
“Bắt đầu triệu hoán Địa cấp Pháp Bảo: 8 7 6 5…”
“Lâu hơn 3 giây ?” Lạc Nam hướng Kim Nhi dò hỏi.
“Vâng, đẳng cấp triệu hoán càng cao thời gian càng dài” Kim Nhi gật đầu xác nhận.
“Keng, Triệu hoán thành công, Ký chủ nhận được Địa Cấp Trung Phẩm pháp bảo , tạm thời thu vào không gian hệ thống” Âm thanh hệ thống triệu hoán hoàn tất vang lên.
“Là Địa cấp trung phẩm sao?” Lạc Nam thầm thì, một viên bằng quả chanh hạt châu xuất hiện trên tay hắn, chỉ thấy châu có màu xanh lục bảo, trơn nhẳn bóng loáng đến mức có thể soi gương, quanh thân tỏa sáng nhàn nhạt, điều kỳ lạ là Lạc Nam còn ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của nữ nhân khiến sắc mặt hắn có phần quái lạ, bên dưới tiểu huynh đệ cũng có phản ứng.
“Nhìn có vẻ không mạnh mẻ lắm” Lạc Nam xấu hổ đánh lạc hướng nhìn sang Kim Nhi, chờ nàng giải thích, kiến thức nha đầu này uyên bác vô cùng.
“Công tử không nên thất vọng, đây có lẽ là loại Pháp Bảo có khả năng phụ trợ tu luyện” Kim Nhi không để Lạc Nam thất vọng, lập tức đưa ra phán đoán.
“Được rồi, nhận chủ lập tức biết” Lạc Nam có kinh nghiệm, dùng máu huyết của mình lần nữa nhỏ lên hạt châu.
Một cảm giác huyết mạch tương liên với Tiểu Linh Giới Châu vô cùng kỳ diệu sinh ra trong lòng Lạc Nam, hạt châu lúc này cứ như là một bộ phận thân thể hắn, tùy hắn điều khiển, nhờ có Hệ thống tồn tại, bằng không với thân thể phàm nhân như Lạc Nam nhận chủ Địa cấp pháp bảo là chuyện viễn vong, không bị nổ chết là may.
“Linh Giới Châu: Địa cấp trung phẩm pháp bảo
Nguồn gốc: Một trong số những pháp bảo tùy thân của Tuế Nguyệt Nữ Đế khi còn trẻ.
Công dụng: tự hình thành không gian riêng chứa đựng được vật sống, gia tăng tốc độ thu nạp Thiên Địa Linh Khí của người tiến vào gấp ba lần so với ngoại giới.”
Thông tin về Linh Giới Châu tự động truyền tải đến Lạc Nam.
“Vãi lúa, Địa phẩm có khác”
Lạc Nam một mặt mừng rỡ cười haha, hiển nhiên công dụng của viên châu này hoàn toàn vượt quá dự kiến của hắn, phải biết tại thế lực Bát cấp như Lạc gia, hậu bối trong tộc thường được tu luyện trên các Tụ Linh Trận có thể thu gôm linh khí cũng gấp 3 lần so với hoàn cảnh bình thường. Tuy nhiên Tụ Linh Trận tốn kém vô cùng, lại cố định ở một chỗ. Mà viên này Linh Giới Châu của hắn lại có công dụng không kém tụ linh trận, hơn nữa lại có thể tùy thân mang theo, đãi ngộ này cho dù Lạc Vũ cũng không có được, chưa kể đến khả năng chứa đựng vật sống của nó.
Không kịp chờ đợi, ý niệm vừa động, thân ảnh Lạc Nam lập tức biến mất. Mà viên kia hạt châu chỉ trong nháy mắt đã thu nhỏ lại vô số lần, thậm chí nhỏ hơn một hạt bụi rơi vào nền đất trong phòng Lạc Nam. Cho dù đích thân Lạc Phá Lôi đến đây, nếu không cố ý dốc sức tìm kiếm cũng đừng mong phát hiện được nó.
…
Sau khi ổn định thân thể, Lạc Nam bắt đầu đánh giá không gian bên trong Linh Giới Châu, chỉ thấy nơi đây như một căn phòng rộng khoảng năm trăm met vuông, có nền đất và bầu trời không khác gì so với ngoại giới, chỉ là không có mặt trời.
“Thật kỳ diệu pháp bảo, bất quá ta hiện tại chưa thể tu luyện, không cảm giác được thiên địa linh khí nơi này” Lạc Nam cảm thán nói.
“Không gian quá nhỏ, Tuế Nguyệt Nữ Đế khi còn trẻ cũng quá keo kiệt đi” Kim Nhi cũng xuất hiện bên cạnh hắn, bĩu đôi môi nhỏ nhắn xem thường.
“Chỉ là Địa cấp trung phẩm mà thôi, được như thế này đã tốt lắm rồi” Lạc Nam cười khổ, nha đầu này tầm mắt quá cao.
Nghĩ đến mùi thơm mê người bên trên hạt châu, hắn giả bộ hướng Kim Nhi dò hỏi: “Thú Võ Thiên Tôn cùng Tuế Nguyệt Nữ Đế là ai? Nghe tên có vẻ là nhân vật lợi hại”
Kim Nhi một mặt không quan trọng, phụng phịu đáp: “Dù sao thì lợi hại hơn Lạc Phá Lôi gấp trăm nghìn lần, bất quá bọn hắn không thuộc mảnh đại lục này, có thể gặp mặt bọn hắn hay không còn tùy vào duyên phận của công tử, đương nhiên cũng có thể bọn hắn đã chết, chuyện này không ai dám nói trước”
“Nói cũng phải” Lạc Nam cười khổ, lắc đầu quên đi mùi thơm nữ tử mê người kia, hiện tại hắn không có thời gian suy nghĩ những thứ này, việc quan trọng nhất là nhanh chóng gia tăng thực lực.
Hung hăng hít sâu một hơi, ánh mắt tràn ngập quyết tâm, Lạc Nam trịnh trọng mở miệng: “Bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ cấp Công Pháp đi.”
Chương 4: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh
“Xác định ngẫu nhiên triệu hoán Cấm Kỵ công pháp ?” Âm thanh hệ thống vẫn không mang theo cảm xúc.
“Đúng” Lạc Nam hô hấp hơi dồn dập, đây là bước ngoặc quan trọng quyết định tương lai của hắn, nói không khẩn trương chính là dối trá.
“Keng, bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ công pháp”
“Keng, bắt đầu đếm ngược: 3600 3599 3588….”
Âm thanh đếm ngược bắt đầu tí tắc vang lên.
Lạc Nam hít một ngụm không khí, đôi môi khô khốc nuốt nuốt nước miếng, một trái tim không kịp ức chế đập thìn thịt.
Phải biết rằng, dù là Pháp Bảo cấp bậc Địa cấp thì thời gian triệu hoán chỉ là 8 giây mà thôi, hắn đã suy đoán trước đó Cấm Kỵ rất khủng bố, thời gian triệu hồi có thể lên đến vài trăm giây, nhưng không ngờ rằng con số đếm ngược hệ thống mang lại lên đến tận 3600. Một phút là 60 giây, con số khủng bố 3600 tức 60 phút, nghĩa là một giờ đồng hồ.
Theo như lời Kim Nhi, vật phẩm càng mạnh triệu hoán thời gian sẽ càng lâu.
Vậy loại tồn tại Cấm Kỵ rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Lạc Nam đã không đủ khả năng để tưởng tượng, dù sao hắn chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi mà thôi, sắp được sở hữu loại tồn tại như Cấm Kỵ, không nhẩy cẩng hét lên điên dại vì sung sướng chứng tỏ tâm trí của hắn đã rất khá rồi.
“Không có gì đáng kinh ngạc, đối với Cấm Kỵ, hệ thống muốn triệu hoán nó cũng không hề dễ dàng, tuy nhiên do hệ thống còn ở trạng thái cấp 1 mà thôi, nếu ngày sau nâng cấp thì sẽ khác” Kim Nhi mở đôi môi nhỏ nhắn nói khẻ, sắc mặt nàng cũng ngưng trọng vô cùng.
“1800 1799 1790….
Âm thanh của hệ thống vẫn chậm rãi vang lên.
“Trước hết rời khỏi Linh giới Châu” Lạc Nam hơi động ý niệm.
Hắn không muốn bất chợt xảy ra điều gì ngoài ý muốn, dù sao thì Linh Giới Châu chỉ là Địa cấp pháp bảo mà thôi, bên trong nó triệu hoán loại tồn tại như Cấm Kỵ thấy thế nào cũng không thỏa đáng.
Thân ảnh Lạc Nam xuất hiện bên trong phòng nhỏ, hơi cảm ứng đã phát hiện vị trí của Linh Giới Châu trên mặt đất, Lạc Nam đem nó ẩn giấu trong mái tóc dài của mình, Linh Giới Châu vẫn ở trạng thái nhỏ hơn hạt bụi.
Từng giây đếm ngược trôi qua, Lạc Nam lúc này đã tọa ngay ngắn trên đóng rơm, lòng hắn cũng dần bình tĩnh lại, dù là loại công pháp nào hắn cũng phải bất chấp tu luyện, cho dù là loại Tà hay Ma công cũng không ngoại lệ.
Kim Nhi lúc này cũng hết sức nghiêm túc xếp bằng trên không trung.
Không gian im ắng vô cùng, chỉ có âm thanh đếm ngược tích tắc của hệ thống vẫn không ngừng vang lên.
“10 9… 7… 3… 2…”
“Keng, triệu hoán hoàn tất”
Lạc Nam một mặt căng thẳng, thời gian một canh giờ vừa qua đối với hắn như hàng thập kỷ.
“Chúc mừng ký chủ nhận được công pháp Cấm Kỵ [ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ]” Âm thanh hệ thống vẫn lạnh lùng vô cảm.
Không biết có phải ảo giác hay không, Lạc Nam rõ ràng cảm ứng được bên trong giọng điệu máy móc của nó chứa đựng một tia run rẩy.
“Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Bất Hủ, Diễn Sinh” Lạc Nam thì thầm lập lại, nghe tên thôi đã biết thuộc hàng trâu bò rồi, cưỡng chế kích động trong lòng, hắn quay sang Kim Nhi tỏ ý dò hỏi.
“Cái này…, Cấm Kỵ loại cấp bậc này, mặc dù trong vũ trụ đã từng xuất hiện cái khác Công pháp Cấm Kỵ, nhưng tên loại công pháp này của công tử ta chưa từng nghe qua” Kim Nhi lắp bắp, hiển nhiên đến bản thân nàng cũng không có thông tin về Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.
“Keng, Cấm Kỵ đã bị phong ấn, ký chủ có chấp nhận tu luyện ?” Hệ thống lại lên tiếng.
Lạc Nam cũng không tiếp tục thắc mắc, lập tức gật đầu xác nhận.
“Keng, bắt đầu truyền thụ”
Giây phút đó, Lạc Nam cảm thấy linh hồn bản thân bị tách ra khỏi cơ thể, không gian tối sầm lại, tất cả giác quan như bị đóng kín.
…
Không biết qua bao lâu, Lạc Nam tỉnh giấc, đập vào tầm quan sát của hắn là một mảnh không gian rộng lớn vô tận, đầy trời đêm tối, linh hồn hắn đang lơ lững giữa mảnh không gian bao la này, hư vô và phiêu lãng.
Trong không gian đêm tối vô tận ấy, bất ngờ có một chùm sáng nhỏ nhắn với vô số màu sắc đang lấp lóe như đã tồn tại từ rất lâu rồi, có lẽ là nghìn năm, vạn năm hoặc hơn thế nữa.
Chùm sáng tồn tại giữa trung tâm không gian, như một tinh cầu mỹ lệ nhất trong toàn vũ trụ bẩn thỉu.
Thần bí mà cao quý…
Đó là đánh giá mà Lạc Nam giành cho chùm sáng.
Hắn muốn biết thứ gì được bao phủ bên trong chùm sáng ấy, rất tiếc không thể, ánh sáng ấy không lóa mắt nhưng đủ đẻ lắp kín thứ được nó bao phủ, như một nữ tử có nhan sắc bình thường nhưng lòng đầy kiêu ngạo.
Bên ngoài chùm sáng, vô số mắc xích lẳng lặng đan xen, Lạc Nam quan sát kỹ, cuối cùng nhận ra các mắc xích ấy hợp thành một chữ “Trấn”
Lạc Nam rốt cuộc hiểu rõ.
Mảnh không gian tăm tối vô hạn này chính là Không gian riêng biệt của hệ thống.
Các mắc xích thần bí kia là phong ấn dùng để trấn áp.
Mà bên trong chùm sáng kia, thứ đang bị trấn áp chính là [ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ] của hắn.
Như có điều gì đó thôi thúc, Lạc Nam vươn ra hai tay ôm lấy chùm sáng cùng phong ấn bên ngoài nó.
Chỉ thấy phong ấn bên ngoài chùm sáng có dấu hiệu buông lõng rất nhỏ, rất nhỏ.
Trong khoảng khắc đó, dị biến phát sinh.
Một luồng cực mạnh lực lượng từ chùm sáng phát ra, mãnh liệt công kích về phía linh hồn gầy gò của Lạc Nam, với ý đồ đánh tan linh hồn của kẻ muốn chiếm hữu mình.
Linh hồn Lạc Nam chấn động kịch liệt hình thành từng cơn sóng lớn, phần mặt hắn bắt đầu vặn vẹo vì đau đớn.
Lạc Nam muốn mở miệng gầm thét để giảm bớt cơn đau, nhưng vô luận thế nào đều không làm được.
Nỗi thống khổ linh hồn đau gấp trăm vạn lần nỗi đau xác thịt, lại không thể hét lớn phát tiết, tử vong như bao phủ thân hình gầy gò ấy.
Linh hồn Lạc Nam ngày càng mờ nhạt, sắp hồn phi phách tán.
Lạc Nam biết chỉ cần hắn buông tay ra khỏi chùm sáng, mọi đau đớn đang gánh chịu sẽ biến mất.
Nhưng, điều đó đồng nghĩa với thất bại
Hắn cam tâm sao ?
Đương nhiên là không cam.
Nghĩ lại cảnh tượng kiếp trước cùng cha nuôi chôn thây trong biển lửa, nghĩ đến vô vàn tủi nhục ở kiếp này cuối cùng oan ức chết đi. Lạc Nam mới biết sinh mệnh rất đáng trân quý, nhưng thứ càng trân quý hơn đó là tôn nghiêm.
Sống mà không có tôn nghiêm thì sống làm gì?
Tại cái thế giới chó má này, không có sức mạnh tuyệt đối, ai sẽ cho ngươi tôn nghiêm?
Lạc Nam muốn được sống, lại muốn có được tôn nghiêm.
“Cơ hội đang ở trước mắt, dù linh hồn có tiêu tán, dù kết cục có thê thảm, ta vẫn phải đánh cược một lần” Ý nghĩ duy nhất tồn tại trong đầu Lạc Nam lúc này.
Hắn gắt gao ôm chặt chùm sáng ấy, dù cơn đau vẫn liên miên không dứt, linh hồn gợn sóng ngày càng mảnh liệt, dường như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
Không biết qua bao lâu, ngay khi linh hồn Lạc Nam trở nên trong suốt như dần hòa vào đêm đen, ý thức cũng hoàn toàn sắp tan rã, tuy nhiên phần hồn phách ngay hai cánh tay vẫn lỳ lọm ôm chặt chùm sáng.
Như hài lòng với biểu hiện của Lạc Nam.
Kỳ tích phát sinh.
Chùm sáng cấp tốc xoay tròn bên trong phong ấn.
Vô tận các cổ tự thần bí có đầy đủ màu sắc từ chùm sáng xuất hiện truyền vào linh hồn Lạc Nam.
Linh hồn vốn yếu đuối của hắn đột nhiên cấp tốc ngưng tụ, chỉ là bên trên linh hồn lúc này đã có thêm vô số cổ tự hòa lẫn vào.
Rõ ràng các cổ tự thần bí kia được khắc trực tiếp vào linh hồn Lạc Nam, hoàn mỹ dung hợp.
Ý thức vì đau đớn mà ngất đi của hắn cũng bắt đầu thức tỉnh.
Lạc Nam cảm giác tình huống hồn phách, hắn cảm giác linh hồn mình lúc này so với khi vừa tiến vào không gian hệ thống mạnh hơn gấp trăm vạn lần.
Đối với một phàm nhân như hắn thì đây quả là bất khả tư nghị.
Chưa kịp vui mừng. Hắn đã cảm ứng được các cổ tự được khắc vào linh hồn mình một cách hoàn mỹ, Lạc Nam bắt đầu tìm hiểu nội dung các cổ tự, lúc này đây, các cổ tự thần bí đã là của hắn, Lạc Nam có thể hiểu rõ chúng một cách kỳ diệu.
Thế nào Phàm ?
Thế nào Tiên ?
Truy cầu Bất Hủ
Vạn linh bình đẳng
…
Không cần thể chất
Không nhìn thiên tư
Truy cầu Diễn Sinh
Tâm tính duy nhất.
……
[ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất: Tụ Đỉnh – Luyện Hồn ]