Là biệt thự to nhất sang trọng nhất nằm trong khu biệt thự của giới nhà giàu. Tổng diện tích khu biệt thự là gần trăm mẫu đất, gồm có 4 khu: Khu nhà ở, khu giải trí, khu y, khu căn cứ, còn có một vườn hoa trải dài từ khu này qua khu kia. Khu nhà ở có 3 tòa nhà lớn nhỏ khác nhau.
Nhà chính là một tòa nhà cao 4 tầng và 1 sân thượng: tầng 1 là đại sảnh, tầng 2 có phòng khách và phòng ăn, tầng 3 có vài phòng ngủ, phòng làm việc, phòng để quần áo và phòng để sách của Mặc Kỳ Phong, tầng 4 cũng giống tầng 3 và là chỗ của Mặc Kỳ Hàn.
Tòa nhà phụ 3 tầng 28 phòng: tầng 1 có 8 phòng là chỗ ở của 8 thân cận của hai anh em Mặc gia còn 20 phòng còn lại là của người làm, vệ sĩ,... những ai mà phải trực đêm hoặc làm ở Mặc gia 24/24.
Còn lại là nhà bếp và nhà ăn của nhóm người làm, vệ sĩ,.....
Khu giải trí gồm sân banh, sân tenis, hồ bơi, sân đua ngựa, trường bắn, sàn võ, bowling, phòng karaoke, rạp chiếu phim, phòng bar nhỏ để mọi người bao gồm Lão đại, lão nhị đến giải trí.
Khu y là để trị bệnh, trị thương,.... có đội ngũ bác sĩ y tá cao tay do Chu Tước ( một trong 4 cận vệ thân tín của Mặc Kỳ Hàn) quản lý.
Khu căn cứ gồm phòng giám sát camera toàn biệt thự, phòng họp và phòng vũ khí, các công cụ dụng cụ hỗ trợ kinh doanh và garage xe.
Ngoài ra, Mặc gia còn có một khu đào tạo huấn luyện đặc biệt ở ngoại ô.
.............................
Mặc Kỳ Hàn nhàn nhã ngồi tựa vào ghế sofa, chân này vắt lên chán kia, một tay gác lên thành ghế ngón tay gõ gõ xuống, một tay cầm ly rượu vang đỏ nhẹ nhẹ xoay vòng, mắt chăm chú nhìn vào ly rượu. Thanh Long không nhanh không chậm nói về lai lịch của Tử Kỳ và Tú Viên.
Không có gì đặc biệt là câu nói của hắn khi Thanh Long dứt lời. Xem ra hai cô nàng quả thật đã thành công... đến mức Mặc gia cũng không tìm được kẽ hở.
Bên Mặc Kỳ Phong cũng vậy... duy nhất biết được địa chỉ của Tú Viên cũng khiến cho anh chàng vui mãi không thôi.
........................
Buổi tối, Tú Viên có lịch học, Tử Kỳ một mình đi đến quán Bar Ám Dạ, quán bar lớn và xa xỉ nhất nhì thành phố.
Ngồi trong một phòng VIP, Tử Kỳ lơ đễnh nhìn vũ công uốn éo trên sân khấu rồi đám người nhảy múa điên cuồng dưới sàn. Ngáp một cái ngã người ra sau, chợt có gì đó xẹt qua mặt cô ghim vào trong ghế sofa. Một viên đạn....
" Chết tiệt... tổ chức X...." Tử Kỳ vội vàng nhào ra ngoài. Tay vội vã bấm đt.... Tú Viên đang học nên tắt đt...
Vừa ra khỏi cửa thì một viên đạn lại bắn sượt tay cô, một tên áo đen khác xuất hiện, hắn cầm súng ngắn giảm thanh bắn liên tục vào Tử Kỳ. Tử Kỳ né được chạy lại cầu thang định xuống dưới. Tên áo đen bắn tỉa lúc này từ cầu thang đi lên, Tử Kỳ đành chạy lên lầu trên. Xui xẻo lầu trên là lầu cao nhất. Tử Kỳ chạy thục mạng trên hành lang....
Phập....
"Ahhh...." Đạn ghim vào bắp chân Tử Kỳ.
Phập.... Một viên nữa ghim vào trước bụng. Tử Kỳ loạng choạng, lờ mờ thấy hai bóng đen ở hai đầu hành lang đang tiến lại gần mình.
Tử Kỳ sắp mất đi ý thức, ngã khuỵ xuống, lúc mơ mơ màng màng cô nghe tiếng mở cửa cô còn thấy một đám người vest đen bước ra khỏi một căn phòng sau đó là hai tiếng súng vang lên lảnh lót. Xong rồi.... vĩnh biệt Tú Viên....
......................
Tử Kỳ chầm chậm mở mắt, một mùi hương thoang thoảng loang vào mũi cô. Toàn thân đau nhức vô lực khiến Tử Kỳ rên khẽ một tiếng.
" Uhm...."
Tú Viên: " Tử Kỳ.... Tử Kỳ....."
Tử Kỳ: " Tú Viên... mình còn sống sao?"
Tú Viên: " Cậu dọa mình chết mất.... cậu hôn mê từ tối qua tới giờ đấy... gần một ngày rồi".
Cửa phòng mở ra, một cô gái xinh đẹp từ tốn đi vào, trên người là áo blouse trắng, là Chu Tước.
" Tôi là Chu Tước... mừng cô tỉnh lại".
Tử Kỳ ngạc nhiên: " Chào cô... đây là đâu? Sao tôi lại ở đây?"
Tú Viên nhìn Chu Tước, cô lưỡng lự không biết mở miệng như thế nào. Chu Tước cười rạng rỡ.
Chu Tước: " Đây là ở Mặc gia... cô bị thương nặng.. được lão đại cứu về".
Tử Kỳ: " Mặc gia.... không phải vậy chứ?"
Nhìn sang Tú Viên chỉ im lặng gật đầu, Tử Kỳ cảm thấy đầu mình ong ong. Không xui xẻo thế chứ vừa mới thoát X giờ lại dính tới Mặc gia.
Chu Tước kiểm tra một lượt rồi gật đầu với Tú Viên ý bảo đã ổn.
Chào tạm biệt hai người, Chu Tước mỉm cười bước ra. Tới cửa, cô quay lại nhìn Tử Kỳ một lần nữa. Cô không có ý xấu chỉ là muốn nhìn kĩ cô gái đã làm cho Lão để mắt tới, mà việc đó thì làm cho bọn họ khó hiểu không thôi. Miệng cô hé ra một nụ cười khó hiểu.
............
Tối hôm qua.... Biệt thự Mặc gia....
Mặc Kỳ Hàn ôm Tử Kỳ bước ra khỏi xe đi thẳng vào khu Y phòng tốt nhất... thấy trên người hắn bê mết máu, Chu Tước lo lắng chạy lại.
Thanh Long mở miệng: " Lão đại không sao... là cô gái này bị thương....".
Lão đại không sao, Chu Tước thở phào: " Vậy nhanh để cô ấy nằm xuống... tôi đi chuẩn bị..."
Tử Kỳ đã hôn mê từ lúc gục ngã tại quán Bar. Trong cơn mê sản cô luôn miệng " Cứu Tú Viên.... Tú Viên....".
Mặc Kỳ Hàn đã giao Tú Viên cho Mặc Kỳ Phong lo liệu.
Sau mấy tiếng phẫu thuật, Tử Kỳ được đưa về phòng ngủ cạnh phòng của Mặc Kỳ Hàn trên lầu 4. Điều này đã làm cho trên dưới Mặc gia ai cũng mắt chữ A mồm chữ O. Mọi người đều biết đó là phòng ngủ của " cô gái trước kia", giờ Tử Kỳ lại vào ở phòng đó. Mọi người rì rầm to nhỏ còn Thanh Long và Chu Tước nhìn nhau cười bí hiểm.
Mặc Kỳ Phong tìm được Tú Viên ở trường, mặc cho cô đang học anh thản nhiên vào lớp kéo cô ra. Nói ngắn gọn tình hình của Tử Kỳ và cũng vì an toàn của cô, cô đã đi theo anh về Mặc gia.
Về đến Mặc gia đã là 9h đêm, Tử Kỳ đã ở trong phòng phẫu thuật 2 tiếng, còn có Chu Tước trong đó. Ở ngoài, ngoài Tú Viên và Mặc Kỳ Phong còn có quản gia và vài người nữa.
Mặc Kỳ Hàn đang ở trong thư phòng cùng với Thanh Long và Huyền Vũ.
Huyền Vũ: " Lão đại... là người của X... hai tên đó khi bị ta bắn đã tự tử..."
Thanh Long: " Bị X truy sát.... xem ra đã đắt tội với người nào đó có thế lực hoặc hai cô này không phải là người bình thường".
Bạch Hổ gõ cửa đi vào, anh mới đi làm nhiệm vuh từ thành phố A về.
Bạch Hổ: " Lão đại.... nhiệm vụ đã xong....".
Mặc Kỳ Hàn: " Tốt...."
Bạch Hổ: " Nghe nói... lúc nãy có việc...".
Thanh Long kể vắn tắt chuyện cho Bạch Hổ. Bạch Hổ lại biết rõ tổ chức X nhất. Anh trầm mặc một lúc rồi lên tiếng: " Tổ chức X khi ra tay làm phi vụ thì sẽ không chọn địa điểm đông đúc như quán bar thường thì sát thủ của họ sẽ ra tay ngay nhà riêng của mục tiêu. Khi ra tay.... mỗi mục tiêu là một sát thủ, các sát thủ khác chỉ phụ trách yểm trợ. Đó là quy tắc của họ. Còn tình huống này có thể xác định là hai cô gái không là đối tượng bị người khác thuê giết, trùng hợp là hiện giờ X đang truy sát hai sát thủ vừa hết hợp đồng và li khai X là X8 và X9, vậy thì chỉ có một kết luận.... "
Huyền Vũ: " X8 và X9?"
Bạch Hổ: " Khả năng cao là vậy....".
Thanh Long: " Đã hết hợp đồng... sao lại phải truy sát?"
Bạch Hổ: " Cái này... tôi chịu... hỏi thẳng họ thì biết chứ gì...".
Mặc Kỳ Hàn giờ mới lên tiếng: " Giữ bí mật chuyện này....".
Ba người kia: " Vâng".
" Anh...." Mặc Kỳ Phong đi vào.
" Sao rồi?". Mặc Kỳ Hàn hỏi.
" Vẫn đang phẫu thuật.... có chuyện gì sao?" Mặc Kỳ Phong thấy vẻ mặt mọi người căng thẳng liền hỏi.
Bạch Hổ kể lại cuộc nói chuyện. Mặc Kỳ Phong sắc mặt trầm xuống. Bốn người rơi vào im lặng. Mỗi người mỗi suy nghĩ.
Một lúc sau bốn người đi đến Phòng phẫu thuật, vừa nhìn thấy Tú Viên, tâm trạng họ lại dấy lên một cái gì đó khó tả. Có lẽ do cô là X9 mặc dù đã li khai khỏi X nhưng vẫn chưa xác định được giữa họ là thù hay bạn.
" Tại sao chúng lại muốn giết các cô?" Mặc Kỳ Hàn lạnh lùng nhìn Tú Viên. Tú Viên bỗng thấy lạnh sống lưng, người đàn ông này là Mặc lão đại nổi tiếng trong Hắc đạo, cả người tỏa ra hàn khí, giọng nói thâm trầm khó đoán.
" Tôi không biết". Tú Viên mặt không đổi sắc, tuy có e ngại nhưng dù gì cũng từng là sát thủ chuyên nghiệp, khí chất cũng lạnh hơn người.
" Xem ra hai cô cũng đắc tội với người không tầm thường... tận tổ chức X phải tra tay..."
" X?.... là gì?" Tú Viên cắn môi, nắm chặt tay.
" Cô không biết thì thôi vậy...."
Mặc Kỳ Hàn vừa dứt lời cửa phòng phẫu thuật mở ra, băng - ca được đẩy ra, Tử Kỳ mắt nhắm nghiền xanh xao nằm im trên đó.
Tú Viên mắt đỏ hoe: " Tử Kỳ....".
Chu Tước tháo khẩu trang ra: " Đạn đã lấy ra, cô ây không sao rồi... mất máu hơi nhiều... cần bồi bổ kĩ lưỡng...".
Mặc Kỳ Phong: "Tạm thời hai người cứ ở đây... tổ chức X sẽ không tha cho hai người đâu...".
Tú Viên im lặng suy nghĩ rồi thở dài: " Vâng... cám ơn các anh...".
Mặc Kỳ Phong cười cười: " Tôi đang theo đuổi em nên sẽ có trách nhiệm với em".
Tú Viên ngây người: " Anh... đồ tâm thần..."
Đám người xung quanh ngẩn tò te một lúc, mặt Mặc Kỳ Hàn vẫn không biểu cảm... anh hiểu quá rõ cậu em trai dở hơi này....
.....................