Chương 3: nhất định là điên rồi
Cao ốc Anh Lan với kiến trúc hình chữ Z được xây dựng trên đoạn đường phồn hoa nhất của trung tâm thành phố, ở đây nhiều ngày cũng khó thấy được ánh sáng rực rỡ của mặt trời.
Trong vòng một năm ngắn ngủi mà tập đoàn điện ảnh và truyền hình đang nổi tiếng này liên tục tung ra không ít tác phẩm lớn, không chỉ có tỉ suất người xem dẫn đầu liên tiếp mà còn lập ra kĩ lục mới, diễn viên thường xuyên giành được các giải thưởng lớn nhỏ, thậm chí quảng cáo đưa vào hoạt động trong tập đoàn Thương Vân, một tập đoàn luôn luôn ngạo mạn hà khắc cũng phải đầu tư lớn để hợp tác cùng Anh Lan.
Mà ngày hôm nay vào một năm trước, tình huống lại hoàn toàn bất đồng, bởi vì kinh doanh không tốt mà Anh Lan rơi vào cảnh khốn cùng trực tiếp bị mua lại.
Rốt cuộc cũng đem được cổ phiếu Anh Lan từ màu lục chuyển sang hồng, hơn nữa còn là một đường tăng vọt.
Mặc dù những diễn viên đương thời không phải xuất thân từ Anh Lan nhưng khi lấy được hợp đồng của Anh Lan cũng lấy đó làm kiêu ngạo, giới truyền thông từ trước đến nay đều thích theo đuổi tâng bốc cái mới, tập đoàn Anh Lan truyền kỳ đã trải qua vô số lần lên trang đầu của các trang báo lớn.
Nhưng mà ở trong tiếng trầm trồ khen ngợi, sẽ luôn luôn có điều chống lại.
"Anh Lan bỏ tài lực ra nâng 'Một tỷ' Yến Tuyết Trì khí chất tươi mát giống như công chúa..."
Thời Sở Yêu còn nhớ rõ, lúc trước cô bị tập đoàn Anh Lan đá ra khỏi cửa như thế nào.
Trong công ty tất cả áp phích, ảnh tuyên truyền in tên Thời Sở Yêu, đều không ngoại lệ mà được dấu chéo thật to màu đen bút họa Mark, người đại diện Lý Lỵ Lỵ gấp đến độ đầu đầy đổ mồ hôi, cố gắng nhảy dựng lên muốn với đến đại ảnh chụp trên vách tường, nhưng chỉ có thể lúng túng mà chạm vào được một góc.
Tiếng giấy bị xé rách rất nhanh đã lấn át âm thanh mọi người xì xào bàn tán.
Thời Sở Yêu không phải là người mang khí chất minh tinh nhất của tập đoàn Anh Lan, nhưng lại là khuôn mặt nhìn đẹp nhất a. Lúc sự nghiệp Thời Sở Yêu phát triển không ngừng, cũng có cảm giác mình làm mọi việc đều thuận lợi, nhưng khi gặp phải vận rủi, khi nghe những lời đồn nhảm kia không ngừng bay tới bên tai thì Thời Sở Yêu mới hiểu được, hoá ra đối với những nữ nhân trời sinh lớn lên nhìn đẹp mắt thì dư luận đều thập phần không thể tha thứ.
Nếu như đã không được tha thứ, vậy mình cũng không cần phải lại nhã nhặn, ôn hoà.
Thời Sở Yêu quay đầu lại nhìn hoa văn sóng biển (chắc hoa văn hình gợn sóng ấy) trên cao ốc Anh Lan dưới ánh sáng, cắn răng đem nó ghi tạc vào trong nội tâm.
Mà ân oán này, cô cùng Anh Lan coi như kết lên.
Mà cái người đứng mũi chịu sào đó, tức nhiên là " Âm Mật Vi" người trực tiếp truyền lệnh, Anh Lan tân tổng giám đốc.
Thời Sở Yêu không khỏi cười lạnh, tổng giám đốc sẽ lấy dáng vẻ gì đứng đối diện minh tinh đang nổi, hơn nữa còn là dùng lý do "Hình tượng vô cùng diễm lệ"?
Tuy rằng Thời Sở Yêu đã mai danh ẩn tích trong ngành giải trí, nhưng mà đối với tất cả tin tức của tân tổng giám đốc tập đoàn Anh Lan, đều không bỏ sót.
Bởi vì cô không thể quên, chỉ cần có được cơ hội, cô nhất định phải làm cho tổng giám đốc tập đoàn Anh Lan ở trước mặt cô khóc lóc mà cầu xin tha thứ.
(Lúc nãy T edit xong đoạn trên không biết TSY sẽ nghĩ ra kế hoạch khủng bố gì để trả thù AMV làm hồi hộp muốn chết luôn. Qua đoạn này cái lăn ra cười, phải đang uống nước chắc cũng sặc chết rồi.TSY trẻ con thấy sợ luôn! haha)
Mặc kệ là dùng biện pháp gì, khiêu khích quang minh chính đại cũng tốt, thuần túy bạo lực cũng tốt, hạ lưu cũng tốt, bất cứ thủ đoạn nào cô đều muốn thử qua một lần, nếu không sẽ có lỗi với bản thân vì không biết bao lâu phải một ngụm lại một ngụm nuốt ấm ức kia xuống bụng.
Thời Sở Yêu âm thầm đặt tên cho kế hoạch của mình là " Kế hoạch báo thù đoạt lại danh dự."
Chỉ tiếc là kế hoạch này một mực đắm chìm trong trong bóng tối trước bình minh (ý nói chưa được đưa ra ánh sáng, áp dụng), bởi vì tân nhiệm tổng giám đốc của Anh Lan rất thần bí ít khi xuất hiện, thuận theo tính chất bình thường, truyền thông luôn luôn thích chú ý đến nhất cử nhất động của người đứng đầu tập đoàn Anh Lan, nhưng mà suốt một năm, tin tức về vị tổng giám đốc này, lại chưa từng gặp trên báo.
Đừng nói đến là khai thác sinh hoạt cá nhân, cho dù là dáng dấp, chắc là cũng chưa có tạp san nào đăng qua.
Vì vậy Thời Sở Yêu căn bản không có cơ hội biết tân tổng giám đốc tập đoàn Anh Lan, đừng nói cô, nghe nói ngay cả thư kí cấp cao nhất của tập đoàn Anh Lan cũng chưa từng gặp qua vị này, không biết Tổng tài đại nhân có đến từ Địa cầu hay không nữa.
Bất quá, chưa thấy qua thì chưa thấy qua. Thời Sở Yêu cũng có thể đoán chắc được vị tổng giám đốc này giống một loại người.
Nhất định yêu thích một thân áo sơmi trắng cổ, tây trang màu đen, tóc cẩn thận tỉ mỉ mà buột sau đầu, mang mắt kính viền đen.
Tóm lại, là mục sư tới từ thời Trung Cổ.
Chỉ có loại đàn ông này, mới có thể xem nữ minh tinh diễm lệ là Hồng Thủy Mãnh Thú.(nước lũ với dã thú)
Ý cười trên khoé môi Thời Sở Yêu càng sâu, đối phó người như vậy, cô vẫn rất thành thạo a.
Thậm chí Thời Sở Yêu đã tưởng tượng ra phương án trọn vẹn hoàn mỹ để áp dụng "Kế hoạch báo thù đoạt lại danh dự", kể cả giả trang thanh thuần làm sao để hấp dẫn lực chú ý, làm thế nào mà xuất hiện bên cạnh hắn một cách khéo léo, khẩu Phật tâm xà ra sao để cho hắn hoa tâm nở rộ cuối cùng hoa rơi, chết một cách bi thảm...
Kế hoạch vô cùng hoàn mỹ, sau đó lưới trời khỏi thoát, nhưng mà cuối cùng vẫn có sơ sót.
Thời Sở Yêu thật không ngờ đến tân tổng giám đốc tập đoàn Anh Lan lại là một người phụ nữ.
Hơn nữa còn là nữ nhân tên Âm Mật Vi kia.
Nàng là lão bà của kim chủ a.
Mặc dù đã sớm đem cao ốc Anh Lan bỏ ra sau lưng rồi, nhưng Thời Sở Yêu lại cảm thấy hình ảnh cuối cùng của cao ốc Anh Lan trong đầu cô sáng ngời.
Ai bảo cô yêu chết siêu thị nhà họ Y ngay bên cạnh cao ốc Anh Lan, mỗi lần đi mua đồ đều không thể không nhìn đến cái toà kiến trúc kia mặc dù không hề cảm thấy vui vẻ.
Thời Sở Yêu đem tờ báo giải trí bị nhào thành một đoàn ném vào thùng rác, đứng dậy xem xét pha Quyết Minh Tử bạch trà sâm trong ấm, còn chưa đến năm phút thì Quý Nguyên Tu đã gõ cửa, yêu cầu đầu tiên khi hắn vào cửa hết tám phần chính là pha Quyết Minh Tử bạch trà sâm.
Trong chén trà chỉ cần thêm ba khối nước đá là có thể giảm đi hai phần nhiệt độ, Thời Sở Yêu thuần thục đem nước đá thêm vào trong nước sôi rồi đem trà để lên bàn đến nỗi lười đi thử lại nước, làm xong hết thảy liền yên tâm thoải mái mà nằm trên ghế sa lon.
Cô là tình nhân của Quý Nguyên Tu, mà lấy tư cách tình nhân thì tức nhiên không thể giống với vợ a.
Tình nhân chỉ cần vung đấp tình cảm, chính là loại không khí trôi nổi giữa sự thật cùng mộng ảo.
Nàng không cần ở cửa chờ Quý Nguyên Tu, cũng không đợi Quý Nguyên Tu sau khi vào cửa phải thay hắn cởi giày treo quần áo, càng không cần lấy thời gian đi làm đẹp của mình mà đi hầm canh bồi bổ cho Quý Nguyên Tu.
Vậy, Âm Mật Vi có làm những việc này cho Quý Nguyên Tu hay không đây?
Thời Sở Yêu nhìn lên trần nhà, cho rằng việc đang chờ kim chủ đến đồng thời cũng đang suy nghĩ đến lão bà của kim chủ là một chuyện rất bất khả tư nghị, nhưng mà hiện tại, Âm Mật Vi thật sự xuất hiện trong đầu của cô, Thời Sở Yêu không thể khống chế mà muốn biết thêm nhiều tin tức về Âm Mật Vi hơn nữa.
Bất kỳ tin tức gì.
Âm Mật Vi dùng nước hoa của nhãn hiệu nào, thích mỹ phẩm dưỡng da gì hơn, yêu thích quần áo nhãn hiệu gì, thích cắm hoa hay nuôi dưỡng thú cưng, thậm chí lúc Quý Nguyên Tu sau lưng Âm Mật Vi cùng cô hẹn thời thì Âm Mật Vi ở nhà một mình có biểu cảm gì.
Tất cả những thứ này Thời Sở Yêu đều muốn biết.
Ý nghĩ như vậy, từ khi nào thì bắt đầu cấm rể nảy mầm?
Trên ngón tay Thời Sở Yêu quấn vài sợi tóc, mắt híp lại, đại khái là trong nháy mắt lúc rời khỏi phòng thay đồ, cô quay đầu lại nhìn Âm Mật Vi.
Âm Mật Vi chuyên chú nhìn gương, nhẹ nhàng linh hoạt mà quay đầu xịt nước hoa lên bên tai, tư thế của nàng ưu nhã lại lưu loát, tóc dài dưới hai má xinh đẹp, lạnh lùng cô đơn lại mê người.
Mắt Âm Mật Vi đặc biệt đẹp, lúc sương mù mờ mịt bao phủ, vừa ướŧ áŧ lại vừa sáng rực.
Mở mắt nhắm mắt đều là dáng dấp của Âm Mật Vi, Thời Sở Yêu cảm thấy mình nhất định là điên rồi.
Hơn nữa điên không hề nhẹ.
"Thơm quá." Quý Nguyên Tu yên lặng xuất hiện bên cạnh, ôn nhu cúi người ôm lấy eo Thời Sở Yêu, Thời Sở Yêu rất nhanh ngồi dậy, lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp, nghiêng đầu sang một bên.
Quả nhiên Quý Nguyên Tu vuốt ve mái tóc dài của cô, để sát vào ngửi rồi nói: "Không phải mùi hương của hoa hồng, Sở Yêu, em lại đổi nước hoa sao?"
Thời Sở Yêu mỉm cười: "Ngửi thấy không tốt sao?"
Quý Nguyên Tu dừng một chút, vẫn tươi cười nói: "Không, chỉ qua là cảm thấy hoa hồng càng hợp với em hơn."
Quý Nguyên Tu nói xong, ở trên cổ Thời Sở Yêu hôn xuống một cái.
Thời Sở Yêu nhìn sườn mặt tinh xảo của Quý Nguyên Tu, cảm thấy Quý Nguyên Tu chắc chắn hoàn toàn không thưởng thức được cái đẹp của Âm Mật Vi, bởi vì nước hoa cô đang dùng cũng chính là loại hương thực vật thanh nhã mà Âm Mật Vi dùng.
Nam nhân biết cái gì?
Thời Sở Yêu lập tức nhắm mắt lại, bỗng nhiên nghĩ tới Âm Mật Vi.
Nếu như có thể thông qua việc cùng Âm Mật Vi chia sẻ chồng để làm cho Âm Mật Vi tan nát cõi lòng, như vậy kế hoạch báo thù của cô không phải vô cùng viên mãn sao?
Nhưng mà, đối với ý nghĩ này Thời Sở Yêu một chút cũng không cảm thấy hưng phấn.
Cái cảm giác này giống như là, ngươi tỉ mỉ chuẩn bị cho cuộc chiến, sau đó khi trên chiến trường mới phát hiện, tướng quân của địch đã sớm thầm hạ quyết tâm muốn đầu hàng, bọn ngươi đến cũng không phải là sảng khoái vui vẻ dưới cảnh tàn sát khốc liệt, mà chẳng qua là một tờ giấy đầu hàngkhông hề có huyết lệ.
Như thế nào có thể cao hứng được?
Thời Sở Yêu rất rõ ràng thứ mình muốn là cái gì, cho nên, càng không cam lòng.
...........
Thiên có bệnh hơi lười *đỏ mặt* cho nên các bạn chính là động lực để Thiên chiến đấu. Cảm ơn các bạn đã tiếp thêm sức lực cho Thiên. Moahhh...!
À mà Thiên thấy văn phong của mình không được trôi trãi nên có thể mong các bạn cho ý kiến nha!