• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 34: Xông Tới

(Ta hông thấy hông nghe cái gì hết nha~)

Thời Sở Yêu đối với tình cảnh bây giờ của Âm Mật Vi cức kì hài lòng, làn da tuyết trắng như bị đóng băng mà cứng lại, nhưng biểu tình trên mặt vẫn phong tình vạn chủng.

Kỳ thật lúc mới bắt đầu Thời Sở Yêu cũng không nghĩ sẽ dùng đến cách này, nhưng lúc cô nhìn thấy nàng nhanh chóng trấn tĩnh lại thì tiểu ác ma dưới đáy lòng cứ như vậy mà lớn dần.



Sao Âm Mật Vi có thể ngay cả lúc ngủ cũng khiến cho nàng tâm thần bất ổn như vậy?

Thời Sở Yêu có chút thiếu kiên nhẫn, từ trước đến nay luôn là cô làm cho người khác ý loạn tình mê, tìm không được lối thoát, nhưng mà khi cô nhìn thấy bóng lưng Âm Mật Vi như có như không ở cửa phòng tắm thì cô cảm thấy cả người như bị nàng hung hăng mà tát một cái, làm cho cả gương mặt đều nóng rát vừa bị nhục nhã nhưng đồng thời dưới đáy lòng lại nổi lên hưng phấn khó nói nên lời.


Đều muốn đem Âm Mật Vi vò nát ở đây hưng phấn trong lòng.

"Thời tiểu thư, tôi vốn cho rằng chị là người có thể nói đạo lý một chút.'" Âm Mật Vi nhìn Thời Sở Yêu, "Không nghĩ tới tôi nghĩ sai rồi."

Thời Sở Yêu nhìn Âm Mật Vi, mỉm cười nói: "Em không sai, tôi cũng đang nói đạo lý a, chỉ là..."

Tôi muốn dựa theo phương thức của mình.

Điểm này, tất nhiên là sẽ giữ bí mật với Âm Mật Vi.

Thời Sở Yêu cảm thấy rất may mắn vì quyết định chính xác của mình, thật vất vả mới có cơ hội ở cùng Âm Mật Vi, sao có thể đơn giản để nàng rời đi nhanh như vậy?

"Âm tổng" Thời Sở Yêu thay đổi nét mặt, nghiêm trang nói với Âm Mật Vi, "Tôi muốn thương lượng một chút về điều kiện hợp đồng với em, cho nên nghiêm túc nói chuyện!"

Âm Mật Vi thở ra một hơi: "Chị muốn nói chuyện gì?"


Thời Sở Yêu nói: "Về hợp đồng của tôi cùng Anh Lan, em chuẩn bị ký thế nào."

"Cũng giống nhau các nghệ sĩ khác, 100 vạn kí kết 3 năm, trong lúc còn thời hạn hợp đồng với công ty thì dựa theo quy định mà làm, còn sau khi hợp đồng kết thúc thì mới có thể tự mình tiếp tục diễn xuất." Âm Mật Vi nói.

Thời Sở Yêu nhìn Âm Mật Vi, cô đột nhiên ý thức được, lúc Âm Mật Vi nói ra câu "Cũng giống như các nghệ sĩ khác" kia, trong nội tâm cô cực kỳ bài xích.

Cô làm sao có thể cùng các nghệ sĩ khác giống nhau?

Thời Sở Yêu đưa tay cầm lấy bút lông vũ trong phòng, bình thản ngồi trước mặt Âm Mật Vi, dùng mũi bút lông vũ vừa cứng rắn vừa mềm mềm lướt qua má Âm Mật Vi, khóe miệng nhếch lên nói: "Âm tổng, em xác định những người xuất hiện trong hợp đồng là thích hợp nhất với tôi?"


Âm Mật Vi bị bút lông vũ trong tay Thời Sở Yêu làm cho lông mi đều nhăn lại cùng một chỗ: "Có gì không thích hợp?"

Âm Mật Vi vừa nói xong, thân thể cũng theo bản năng muốn tránh khỏi bút lông vũ kia, Thời Sở Yêu nghiêng người tới trước mặt Âm Mật Vi, ý tốt mà nhắc nhở: "Cẩn thận a, đừng cử động nữa, đồ trên người em sắp rớt xuống rồi, có gặp nguy hiểm gì, cũng đừng trách là tôi không nhắc nhở em."

"Cái gì?" Âm Mật Vi theo nhìn theo ánh mắt Thời Sở Yêu, liền hiểu rõ lời Thời Sở Yêu là có ý gì.

Áo ngủ chỉ nhẹ nhàng khoác trên người nàng kia, thắt lưng đã bị nới lỏng, mà lúc nãy cử động thêm một chút làm thắt lưng đã tháo ra hơn nữa.

Âm Mật Vi nhớ tới tối hôm qua bởi vì áo tắm bị ướt, mà nàng sau khi cởi ra cũng liền ngủ mất trên người cũng không có mặc gì.
Trên thực tế, lúc trước khi đến khách sạn thì quần áo cũng đã ướt đẫm, nên Âm Mật Vi kêu nhân viên phục vụ đem giặt hôm sau trước khi trả phòng sẽ đưa đến mà hôm qua đưa đến cũng chỉ có 2 cái áo tắm này.

"Tôi thức đêm kêu bọn họ ủi nó là muốn để em mặc thêm một lát" Thời Sở Yêu dịu dàng cười, kéo kéo cổ áo tắm của Âm Mật Vi, "Cho nên, không được phụ lòng tốt của tôi, Âm tổng."

Âm Mật Vi lại bị Thời Sở Yêu làm cho cổ ngứa ngái, nhắm lại hai mắt hỏi: "Như vậy chị là muốn... muốn làm như thế nào?"

Thời Sở Yêu suy nghĩ một chút, lấy tay chống lên đầu gối nói với Âm Mật Vi: "Em cũng biết Yến Tuyết Trì trong công ty của em, cô ta cùng tôi không hợp nhau, nếu như cô ta suốt ngày cứ ở trước mặt tôi lượn qua lượn lại làm phiền, vậy em nói tôi làm việc như thế nào đây?"
Âm Mật Vi hít vào một hơi: "Tôi có thể đáp ứng chị, cô ta không có quyền can thiệp vào bất cứ chuyện gì của chị."

"Cảm ơn" Thời Sở Yêu mỉm cười, "Như vậy, tất cả đãi ngộ của tôi cũng phải cao hơn Yến Tuyết Trì mới được."

Âm Mật Vi nhìn liếc Thời Sở Yêu, lạnh lùng nói: "Chị cũng biết Yến Tuyết Trì..."

Lời còn chưa nói xong, Âm Mật Vi đã cảm thấy dưới cổ lại một hồi ngứa ngái, nàng cả kinh nói: "Chị làm gì vậy?"

Thời Sở Yêu đem bút lông vũ theo vạt áo Âm Mật Vi một được đi xuống, ở xung quanh bụng dưới nàng đảo quanh, Âm Mật Vi chỉ cảm thấy ngứa không chịu nỗi, cắn môi lại muốn Thời Sở Yêu dừng tay.

Thời Sở Yêu lúc này mới nói: "Ở trước mặt tôi, em không được phép lại nhắc đến 'đại tỷ' kia."

Âm Mật Vi cắn răng nói: "Biết."

Thời Sở Yêu lúc này mới thoả mãn gật đầu, thuận tiện nhìn chỗ vừa rồi của nàng bị đầu ngón tay gãi gãi làm cho ngứa ngái khó chịu.
Lực đạo của Thời Sở Yêu vừa phải, hơn nữa lại giống như là biết rõ nơi mẫn cảm của nàng, chuẩn xác lại có hiệu quả, vốn Âm Mật Vi còn rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng Thời Sở Yêu chăm chú giải quyết tốt hậu quả, thì lại tức mà không có chỗ phát tiết.

Đến nỗi lúc này, Âm Mật Vi thầm nghĩ muốn hung hăng mà véo khuôn mặt Thời Sở Yêu, làm cho cô đau đến dốc sức liều mạng kêu to.

"Nếu như hiệp nghị đã đạt thành, vậy tiếp theo lại thảo luận hợp đồng." Thời Sở Yêu chăm chú hỏi, "Điều kiện tôi nói vừa rồi, có thể đáp ứng?"

Âm Mật Vi nói: "Giá trị con người cùng đại vị hôm nay của Yến Tuyết Trì không phải chị có khả năng sánh được, muốn nhận thù lao giống nhau làm sao có thể?"

Thời Sở Yêu lạnh lùng cười: "Tôi nói cũng không phải là thù lao."
"Vậy là cái gì?"

Thời Sở Yêu suy nghĩ một chút nói: "Ví dụ như, phòng phòng hóa trang của tôi so với Yến Tuyết Trì phải lớn hơn, trợ lí của tôi so với Yến Tuyết Trì nhiều một người, còn có lúc họp, tôi muốn ngồi ở vị trí bên cạnh em."

Âm Mật Vi thở ra một hơi: "Hai điều kiện trước có thể làm được, nhưng mà người ngồi bên cạnh tôi chỉ có phó tổng giám đốc, chị muốn như thế nào..."

"Âm tổng" Thời Sở Yêu châm chú nhìn Âm Mật Vi, bút lông vũ trong tay lướt qua trong vạt áo đang rộng mở của nàng mà gẩy gẩy nói, "Tuy rằng tôi không đủ tư lịch, nhưng mà với tư cách là nghệ sĩ mới, không phải nên được chiếu cố nhiều hơn sao? Tôi nghĩ em giải thích với nhân viên như vậy, có lẽ sẽ không có người nào có ý kiến."

Âm Mật Vi nhìn nhìn Thời Sở Yêu: "Tôi có thể cho nghệ sĩ đãi ngộ đặc biệt, nhưng mà cần thỏa mãn một điều kiện."
Thời Sở Yêu nâng lông mi: "Điều kiện gì?"

Âm Mật Vi nhìn thẳng vào Thời Sở Yêu: "Tỷ suất người xem phải dẫn đầu phá 10, chị thấy sao?"

Âm Mật Vi nói trực tiếp lại sắc bén, Thời Sở Yêu thật sự không ngờ đến Âm Mật Vi sẽ dùng tỷ suất người xem dẫn đầu để đánh cược, hơn nữa, yêu cầu là tỷ suất người xem phải dẫn đầu phá 10, trong ấn tượng của cô, mấy năm gần đây có thể phá 6 đã là kỳ tích rồi.

"Như thế nào, không dám sao?" Âm Mật Vi nhìn Thời Sở Yêu, ẩn ẩn cười nói, "Thời tiểu thư trở lại ngành giải trí, không phải mang đến cho người xem một tin tức sao rung động, nếu như tất cả tin tức mà cũng không đủ phân lượng, vậy tôi phải nói như thế nào để những diễn viên khác cam phục, còn có những người khác trong công ty sao lại nhường đường cho chị?"
Thời Sở Yêu nắm lấy cằm Âm Mật Vi, nhìn thẳng vào mắt nàng nói: "Âm tổng không hổ là Âm tổng, bất luận lúc nào cũng biết thu lợi cho mình như vậy."

Âm Mật Vi cũng không lảng tránh, chỉ nhìn vào mắt Thời Sở Yêu hỏi lại: "Là đáp ứng, hay không đáp ứng."

Thời Sở Yêu nhếch khóe miệng: "Tôi không những được phá 10, mà phá 17 cũng có thể."

Âm Mật Vi sững sờ, Thời Sở Yêu lại tiếp tục nói: "Nếu như phá 17, tôi muốn em đáp ứng tôi một yêu cầu."

Âm Mật Vi: "Yêu cầu gì?"

Thời Sở Yêu đến gần gương mặt Âm Mật Vi, chuyên chú nhìn đường nét gương mặt nàng, ôn nhu nói: "Bí mật."

Nói qua liền duỗi ngón tay nhỏ ngoắt qua ngón tay nhỏ của Âm Mật Vi, sau khi giữ chặt mới khẽ động lấy, đồng thời cúi người đến bên tai Âm Mật Vi khẽ hé đôi môi đỏ mộng nói: "Phá 17, liền cởi sạch quần áo sạch cầu tôi thượng em."
Âm Mật Vi kinh hãi, vô thức rút tay về, khuôn mặt bị ngôn ngữ lớn mật của Thời Sở Yêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đỏ bừng, đang lúc muốn bộc phát thì Thời Sở Yêu chợt cởi bỏ dây trói trên tay cùng chân nàng, khẽ mà cười nói: "Chỉ đùa một chút mà thôi."

Thời Sở Yêu nói xong liền nhanh nhẹn rời khỏi.

Chỉ để lại Âm Mật Vi ở trên giường nước khẽ đi lại.

"Chị..." Âm Mật Vi nhìn bóng lưng Thời Sở Yêu biến mất bên trong toilet, tức giận đến nghiến răng.

..............

Hôm định hk có up đâu tại hồi sáng chị iu  nhắc mới up đó. khà khà

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK