• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh viện lớn hầu như đều sẽ nằm tập trung ở trung tâm thành phố, Thẩm Dục cùng Quân Ân, Quân Tử Lộ chia ra làm ba tổ khác nhau.



Quân Tử Lộ chịu trách nhiệm mở đường và giữ cửa để ngăn tang thi từ bên ngoài tiến vào bệnh viện.



Quân Ân dẫn theo A Thục cùng tộc nhân của cô đi lấy dược phẩm.



Thẩm Dục thì dẫn theo Quan Bân cùng một nhóm khác, y chịu trách nhiệm xuống tầng hầm lấy thiết bị y tế, kho hàng nằm ở đây.



Qua giữa trưa bọn họ thuận lợi đến đúng vị trí của mình. Thẩm Dục cho hai người đến phụ Quan Bân thu đồ vào không gian, thiết bị ở đây lớn lại rất nhiều, bọn họ chỉ cần lấy đồ hữu dụng mà thôi.



Thấy thiết bị đã gần thu xong, một người trong nhóm đàn em của gã lão đại được Quân Tử Lộ thu kia buông xuống một chút phòng bị, gã cười nói với người bên cạnh "Nhiệm vụ lần này thật thuận lợi, chắc hẳn hôm nay sẽ có thể trở về rồi."



Đồng đội bên cạnh gã cũng bởi vì có gã nói chuyện nên hơi phân tâm, người này nói "Đúng vậy, mọi lần đều phải đi ít nhất là hai ngày, số anh em đi thì đông, về thì ít. Cũng chỉ có lần này thoải mái, vậy mà lão đại cứ nói bệnh viện nguy hiểm, kêu chúng ta chuẩn bị mạng ở lại."



Gã nghe thế thì cười ha ha, nói "Tôi thấy lão đại chính là lo sợ quá nhiều thôi."



Thẩm Dục nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng cũng cảm thấy hôm nay hẳn là y có thể về nhà với A Nhiên.



Thế nhưng trong không khí y lại cảm nhận được thứ gì đó giống như với lần đó khi rời khỏi khách sạn y cảm nhận được trên người Sở Nhiên, chỉ là giao động này yếu hơn nên không rõ ràng.



"Cẩn thận, có thứ gì đó trong này." y hô lên với những đội viên khác, thế nhưng tiếng hô của y vừa dứt thì hai kẻ vừa cùng nhau nói chuyện đã ngã ra đất, đầu bị thủng một lỗ to như nắm tay.



Thứ này quá nhanh. Đó là suy nghĩ hiện ra trong đầu mọi người khi chưa kịp hồi thần khỏi sự tấn công bất ngờ này.



Cuối cùng cũng nhờ lời nhắc nhở của Thẩm Dục mà thanh tỉnh tập hợp lại "Tập hợp lại! Chúng ta nhanh rời khỏi đây!"



Lấy Thẩm Dục dẫn đầu, đoàn đội với gần hai mươi dị năng giả chuẩn bị dị năng sẵn sàng trên tay, bảo vệ Quan Bân ở giữa chuẩn bị rút lui.



Trong lúc vô thức, khi y cảnh giác tinh thần lực tỏa ra xung quanh, giao động kia càng trở nên rõ ràng.



Trước mắt y đột nhiên xuất hiện một bóng dáng di chuyển rất nhanh, nhưng từ bóng mờ có thể thấy đó là một tang thi, chỉ là tang thi này đặc biệt không giống tang thi bình thường bọn họ gặp, cơ thể của nó không bị hư thối.



Không tiếp tục suy nghĩ xem sự khác biệt của nó, Thẩm Dục phóng ra đạo lôi điện đã sớm tụ trên tay vào nó, những dị năng giả có khả năng tấn công tầm xa thấy y đánh vào khoảng không nào đó thì không nghĩ ngợi liền phóng dị năng đến nơi đó.



Trong không gian kín của kho hàng nhất thời vang vọng tiếng rít chói tai khiến đầu óc tư duy bọn họ chậm lại.



Trong suy nghĩ của Thẩm Dục nhảy ra một suy đoán, đây là một tang thi hệ tinh thần.



Thế nhưng dị năng tinh thần không thể có tốc độ nhanh như vậy, không lẽ là song hệ.



Chẳng đợi y nghĩ rõ ràng thì dưới đợt công kích cùng lúc của nhiều dị năng giả thì tang thi kia đã hoàn toàn lộ diện, cả người nó bị đánh đến cháy đen không thể nhúc nhích được nữa, do trung khu thần kinh chưa bị phá hủy nên cái miệng của nó vẫn há ra khép vào như động tác cắn nuốt.



Dùng một đạo lôi điện đánh vỡ đầu để kết thúc nó, thấy nó thật sự đã chết y mới tới gần xem thử, tang thi này bị đánh cháy đen không thể nhìn ra hình dạng ban đầu, lại nhìn đến nơi não sọ bị đánh vỡ, ở trong não tủy trắng đục y thấy được một viên đá màu trắng trong suốt có hình thoi như được gia công cắt tỉa qua, trông đặc biệt xinh đẹp.



Không biết đây là thứ gì, nhưng bản năng nói cho y thứ này có ý nghĩa rất hệ trọng.



Thế là y lấy một đôi găng tay y tế, cẩn thận lấy nó ra rồi cùng đoàn đội rời đi kho hàng, chuẩn bị tập hợp cùng anh em Quân gia trở về khu biệt thự.



Trước khi Thẩm Dục trở về thì Sở Nhiên đã về trước, hắn thay đi bộ đồ dính máu thịt tang thi hôi tanh trên người, lại dùng nước ấm cọ rửa một lượt sạch sẽ mới mặc một bộ đồ mới rồi chui vào ổ chăn ủ ấm.



Chăn cuốn lên người chưa kịp làm ấm cơ thể thì Thẩm Dục đã trở vể, Sở Nhiên nhìn qua cửu sổ thì thấy trời đã hoàn toàn tối đen.



Nhìn y không bị thương thì hắn cũng không quá để ý mà tùy tiện hỏi "Thận lợi chứ?"



Cởi ra quần áo ngoài dính bẩn, Thẩm Dục đi đến ngồi xuống sàn nhà đối diện với hắn rồi lấy ra viên đá hình thoi kia, nói "Trong kho hàng bọn anh gặp được một tang thi rất kì lạ, thứ này được lấy ra từ trong đầu nó."



Nhìn viên đá kia ánh mắt Sở Nhiên nhất thời lóe lên kinh ngạc, hắn cầm viên đá lên nhìn một chút rồi đặt lại vào trong tay y, suy nghĩ một chút thì hỏi "Có phải tốc độ của nó đặc biệt nhanh không?"



Thẩm Dục gật đầu đáp "Đúng vậy. Ban đầu anh nghĩ nó là hệ tốc độ, nhưng đến khi công kích thì nhận ra là hệ tinh thần khống chế."



Gật đầu tỏ ý đã hiểu, hắn bọc mình trong chăn nói "Nó thật sự là hệ tinh thần, chỉ là tang thi này đã tiến vào cấp hai trung giai. Tang thi sơ cấp và tang thi cấp một không khác gì nhau, chỉ khi lên cấp hai chúng mới kích phát ra dị năng, tốc độ cơ thể cũng đặc biệt nhanh, gần như có thể so với dị năng tốc độ."



Sau này không chỉ là tốc độ mà cường độ cơ thể cũng sẽ tăng lên theo cấp bậc, nhân loại muốn đối phó với chúng càng thêm khó khăn.



Chỉ là lần đầu nhân loại gặp tang thi dị năng cấp hai là chuyện nửa năm sau khi mạt thế bùng nổ, hiện tại mới chỉ qua hơn một tháng bọn họ đã gặp phải rồi. Bệnh viện thật sự là thiên đường của tang thi không sai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK