Có thép, thép tấm, gậy sắt và các vật phấm kim loại khác.
“Các sếp tổng, xin hãy nhìn kỹ!”
Nói xong câu đó, Tân Tử Đình vung kiếm lên điên cuồng chém xuống, cho dù là thép hay là thiết côn thì tất cả đều dễ dàng bị kiếm chặt chém.
Ngay cả tấm thép dày mười cm cũng bị Tần Tử Đình dùng kiếm đâm thủng.
Các ông chủ có mặt đều nhìn chằm chằm!
Đây thật sự là một thanh bảo kiếm tuyệt thế!
Thấy rất nhiều ông chủ đã bắt đầu rục rịch, trong lòng Tân Tử Đình mừng rỡ, hét lên: “Giá khởi điểm là một trăm triệu, bây giờ bắt đầu đấu giá!”
“Một trăm năm mươi triệu!”
“Một trăm bảy mươi triệu!”
“Hai trăm triệu!”
tt n
Các ông chủ đang đấu giá quyết liệt, bọn họ đều cho rằng thanh kiếm này chắc chắn là thanh kiếm tốt nhất trên thế giới!
Giá trị của nó không thế đo bằng tiền!
Chỉ cần lấy được, dùng thủ đoạn buôn bán để hoạt động thì việc một năm kiếm được mười tỷ cũng không phải là mơ!
“Năm trăm triệu!”
“Sáu trăm triệu!”
“Bảy trăm triệu!”
Các ông chủ càng kêu càng hăng hái, ai cũng không chịu nhường ai và đều muốn lấy được thanh kiếm này.
“Phát tài rồi phát tài rồi!”
Tần Tử Đình kích động không thôi, trong lòng thầm nghĩ: “Dù sao bán được nhiều tiền như vậy cũng tốt hơn là bị lấy đi một lá cờ thưởng?”
Đúng lúc cô ta đang âm thâm mừng thầm.
Cánh cửa đang đóng của hội trường đột nhiên bị đấy ra, một giọng nói vang vọng khắp nơi!
“Đừng kêu la nữa, thanh kiếm này không phải để bán!”
Lời này vừa nói ra.
Xoẹt xoẹt xoẹt!!!
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt qua đó.
Chỉ thấy một thanh niên cao gầy, sắc mặt lạnh lùng, ngấng cao đầu bước vào!
“Long Cửu Thần? Anh ta chạy tới đây làm gì?”
Tân Tử Đình nhíu chặt mày, trong lòng không hiểu.
Lúc này, có một nhân viên công tác chạy hổn hến đến trước mặt Long cửu Thần.
“Anh là ai? Sao dám chạy tới đây quấy rối, không muốn sổng nữa phải không? Còn không mau cút đi cho tôi…”
Lời còn chưa nói xong đã bị Long cửu Thần tát một cái, văng ra xa ba mét.
Tần Tử Đình nhất thời tức giận: “Dùng gậy đánh tên man rợ cặn bã này ra ngoài!”
Rầm rầm!!!
Hàng chục nhân viên an ninh trang bị gậy cao su từ hai bên đại sảnh xông về phía Long cửu Thần.
Thanh Loan Kim Cương, mỗi người xông về một bên.
Rầm rầm rầm!!!
Sau một loạt đấm đá, hàng chục nhân viên an ninh đều bị đánh ngã xuống đất.
“Mẹ kiếp!”
Rất nhiều ông chủ tức giận đứng dậy.
Trong đó có một ông chủ chỉ vào Long cửu Thần nổi trận lôi đình nói: “Buổi đấu giá này là do chủ tịch tập đoàn Diệu Hoa tố chức, mày là ai mà dám chạy tới đây gây sự, muốn chết hả?”
Long Cửu Thần đang định lên tiếng.
Dương Tử Hi giành nói trước: “Cuộc đấu giá do Tân tam gia tố chức rất tốt, nhưng đồ vật đấu giá lại là bảo vật gia truyền của nhà họ Dương tôi bị Lưu Thiệu Kiệt cướp đi, tôi không biết vì sao lại rơi vào trong tay Tần tam gia, nhưng tôi hi vọng Tân tam gia có thế đứng ra cho tôi một lời giải thích hợp lý!”
Những lời trước đó của Long cửu Thần khiến cô băn khoăn liệu có phải là Tần tam gia muốn bảo vật gia truyền của cô nên sai người làm ra tất cả những chuyện này hay không.
Dù sao Tân tam gia đã từng làm qua chuyện mưu tài hại mệnh như này rồi!
“Cô đúng là đồ đàn bà không biết xấu hổ, dám nói bảo bối nhà tôi là bảo vật gia truyền của nhà cô, thèm tiền muốn điên rồi phải không?!” Tân Tử Đình chống nạnh khó chịu nói: “Hơn nữa, cha
tôi tôn quý như nào, một cô gái quê mùa như cô muốn gặp là có thể gặp sao?”
Long Cửu Thần quát một tiếng: “Câm cái miệng thối của cô lại, gọi cha cô Tân lão tam ra nói chuyên với tôi!”