Kèm theo sự xuất hiện của họ là một luồng uy thế cường đại quét sạch toàn hiện trường!
"Ha ha hai" Khổng Nguyên Hi đột nhiên vui mừng khôn xiết.
"Con trai Nguyên Long của tôi đến rồi! Được cứu rồi! Lần này chúng ta thực sự được cứu rồi!"
"Haha!!!"
Đường Gia chủ, Trịnh Gia chủ và bảy mươi hai vị võ sư đều giống như những người nông dân côn nhân vừa giành được giải thưởng hàng ngàn vạn, vô cùng vui mừng, nhao nhao túm tụm chạy qua.
"Nguyên Long Thần tướng!"
"Nguyên Long Thần tướng!"
"Nguyên Long Thần tướng!". ngôn tình hoàn
Bọn họ lại đó chào hỏi một cách rất cung kính.
Sắc mặt Long Miêu bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, anh ta khế nói: "Thế tử, e rằng lần này chúng ta gặp phải rắc rối rồi!"
"Khổng Nguyên Long này là một vị tướng quân được yêu mến nằm dưới trướng của tướng soái Tô Định Ngạc, chỉ huy cấm quân của Chiến bộ Đông Cảnh, nằm dưới quyền quản lý của hai đội quân át chủ bài Thần Võ Vệ và Thần Chiến Vệ, cường giả tam phẩm Kim Cang Cảnh."
"Hai tướng quân một sao bên cạnh anh ta chắc hẳn là quân tọa Thần Võ Vệ, Thái Nhạc và quân tọa của Thần Chiến Vệ, Hoàng Pha."
"Hai người này cũng đều là tam phẩm Kim Cang Cảnh."
Long Cửu Thần không khỏi nở một nụ cười, hỏi: "Quân tọa của người ta đều là tam phẩm Kim Cang Cảnh, Long Miêu anh mau nói thử xem tại sao quân tọa Long Đằng Vệ như anh lại chỉ có Tạo Hóa cảnh vậy?"
Long Miêu tủi thân nói: "Họ tốt số, không phải chiến đấu và họ có rất nhiều thời gian để cải thiện cảnh giới võ đạo."
"Không giống như tôi, năm nào mà không đi đánh giặc? Tôi cũng thường xuyên phải huấn luyện quân đội, cho nên cũng không có nhiều thời gian để cải thiện cảnh giới võ đạo."
"Vì vậy thế tử, không phải là Long Miêu tôi cùi bắp mà là Long Miêu tôi quá bận rộn!"
Lôi Báo cũng tủi thân nói: "Tôi cũng quá bận rộn, cả ngày, tôi chạy theo Long Soái khắp nơi, nếu không thì tôi cũng đã đạt được Kim Cang Cảnh rồi!"
Long Cửu Thần vỗ vỗ bả vai hai người họ: sẽ bớt chút thời gian gọi cho. Long Kiêu, để ông ta cho hai người nghỉ phép dài hạn vài năm, nâng cao cảnh giới võ đạo."
"Thế tử không cần làm vậy."
Long Miêu vội vàng ngăn lại: "Tôi là một quân nhân, không phải là một võ phu, chiến đấu mới chính là chức vụ của tôi, tập võ chỉ là kiêm chức của tôi thôi."
Long Cửu Thần mỉm cười, cũng không nói thêm gì nữa.
Lúc này, cục trưởng Cục Võ Đạo cũng cung kính chào hỏi người đó: "Nguyên Long Thần tướng, cậu đến rồi
"ừ"
Khổng Nguyên Long thản nhiên ừ một tiếng, nhìn Khổng Nguyên Hi: "Cha, cha không sao chứ?"
Khổng Nguyên Hi lau mồ hôi lạnh, cười khổ nói: "Ngoại trừ sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh cộng với việc sáu vị võ hầu được gia tộc nuôi dưỡng đã chết, ngược lại
cũng không còn việc nào khác." "Cha không sao là tốt rồi."
Khổng Nguyên Long thở phào nhẹ nhõm, nói với giọng chắc nịch: "Khẩu khí này, con sẽ lấy ra cho cha."
Sau đó, anh ta nhìn Cao Thiên Thịnh và nói: "Cục trưởng Cao, ông có biết tại sao nhà họ Khổng tôi lại phải giết chết Long Cửu Thần không?"
Cao Thiên Thịnh trả lời: "Vì để Long Kiêu không thể tiếp tục truyền vị trí tướng soái cho Long Cửu Thần nữa."
Khổng Nguyên Long khẽ gật đầu: "Các căn cứ sản xuất vũ khí hạt nhân và các loại vũ khí trừng phạt hạng nặng khác đều do quân Tây Lương khống chế."
"Việc Long Ngạo truyền lại vị trí này cho Long Kiêu, đây đã là một loại tín hiệu rất nguy hiểm rồi."
"Hơn nữa, Long Kiêu đã từ chối quan trên và điều chuyển tướng lĩnh của quân đội Tây Lương, tất cả đều là tâm phúc của ông ta để khống chế quân Tây Lương."
"Nếu như không ngăn cản ông ta lại, sớm muộn gì cũng có ngày ông ta làm ra chuyện phản nghịch."
"Nếu không còn đời sau, ông ta sẽ cắt đứt suy nghĩ đó, chờ đến khi ông ta không thể cầm súng được nữa, quân Tây Lương cũng sẽ có thể trở về và chịu
khống chế của quân bộ."
"Cho nên ông cũng không có lý do gì để lựa chọn chạy trốn, ông nên liên thủ với bổn tướng để diệt trừ Long Cửu Thần!"
"Đây là cơ hội để ông lập được công lao, bổn tướng hy vọng rằng ông sế không bỏ qua."
Cao Thiên Thịnh ngẫm nghĩ vài giây rồi nặng nề gật đầu: "Được! Tôi sẽ liên thủ với các cậu, diệt trừ mối tai họa Long Cửu Thần!"