• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Những võ giả nằm đầy trên mặt đất này, không biết là đã bị vị anh hùng nào giết, tôi sẽ lập án điều tra.”

“Thân phận của thế tử rất tôn quý, cậu hãy di giá đến khách sạn cao cấp nghỉ ngơi đi, ở cùng một chỗ với những người đã chết, cũng quá xúi quấy rồi.

Ý của ông ta là, chuyện Long cửu Thần đã giết những người này, ông ta sẽ coi như hoàn toàn không biết gì cả, sẽ đế cho vụ án này trở thành một vụ án không thế giải quyết được, anh cũng nên nể mặt ông ta một chút, rời khỏi chỗ này và đừng hành hung người khác nữa.

“Ông muốn ngăn cản tôi giết họ?” Long cửu Thần thản nhiên nói.

Cao Thiên Thịnh cố gắng nặn ra một nụ cười khó coi: “Thế tử, họ là gia chủ của tứ đại gia tộc ở Giang Nam, nắm trong tay huyết mạch kinh tế của Giang Nam.”

“Ngụy Chính Hiền bị giết, chuyện này đã là chuyện lớn ròi, nếu cậu lại tiếp tục giết ba người họ, một cuộc khủng hoảng kinh tế sẽ bùng phát ở Giang Nam.”

“Vì vậy tôi mong rằng thế tử có thể cho tôi một chút mặt mũi, đế lại cho họ một con đường sống, đừng làm cho tôi khó xử, tôi cầu xin thế tử!”

Ông ta còn định quỳ xuống trước mặt Long

cửu Thần.

Một bên là tứ đại gia tộc có thế lực cường đại chống lưng.

Một bên là con trai của Long Kiêu.

Hai bên này, bất kể là bên nào, ông ta đều không thế đắc tội, bị kẹp ở giữa, ông ta cảm thấy rất nghẹt thở!

“Tôi cho ông một chút mặt mũi thì người nào sẽ cho tôi một chút mặt mũi?”

“Đã biết rõ thân phận của tôi rồi mà còn dám bắt hai đứa con của tôi đi, thận trọng từng bước chỉ để đưa tôi vào chỗ chết.”

“Họ làm những điều điên rồ, ông có bao giờ quản lý họ chưa?”

Long Cửu Thần tiến hành tra tấn linh hồn của Cao Thiên Thịnh.

“Tôi…”

Cao Thiên Thịnh nghẹn họng.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Long Cửu Thần quát: “Không có thì lập tức cút sang một bên cho tôi, đừng có mà đứng đây quản mặt mũi cho tôi, tôi cảm thấy rất mất mặt khi ông ở trước mặt tôi!”

“Nếu như ông nói rằng ông nhất quyết phải cứu họ, vậy thì tôi cũng sẽ làm thịt cả ông cùng họ!”

Những lời này.

Cường thế!

Khí phách!

Làm cho người khác cảm thấy đây không phải là sự uy hiếp!

Mà là lời khuyên, lời cảnh cáo!

“Mau rút lui!”

Cao Thiên Thịnh phất tay lên.

vổn dĩ ông ta đã long uy của Long cửu Thần làm cho khiếp sợ rồi.

Trực giác mách bảo ông ta, nếu ông ta cứ khăng khăng muốn cứu Khổng Nguyên Hi và những người khác thì ông ta sẽ có kết cục rất thê thảm!

“Cục trưởng Cao, đừng đi, cứu bọn tôi, ông cứu bọn tôi với!”

Đám người đó khóc lóc cầu khấn.

“Tôi cũng muốn lắm, nhưng mà tôi không dám, các người tự cầu phúc đi!”

Bỏ lại câu này, Cao Thiên Thịnh cứ thế dẫn người rời đi.

Nhưng vào lúc này.

Một giọng nói đầy sự nam tính vang lên.

“Đường đường là Cục trưởng Cục Võ Đạo

Giang Nam mà lại sợ hãi như một con gấu bông thế này, còn ra thể thống gì không?”

Mọi người nương theo giọng nói đó nhìn qua.

Chỉ thấy ba vị tướng Quân mặc quân phục, dẫn đầu một vệ đội mặc áo choàng, mạnh mẽ tiến vào đâv như hồnq thủv mãnh thú!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK