Một tia sáng xuyên qua khe rèm chiếu vào phòng, các hạt bụi trong không khí nhảy múa trong ánh sáng.
Mọi thứ đều tĩnh lặng và đẹp đẽ.
Nguyên Dạ ôm cô trong vòng tay, nằm giữa khung cảnh hỗn độn. Trông anh rõ ràng là lười biếng thoả mãn, nhưng yết hầu khẽ nhấp nhô, phát ra hormone đậm chất nam tính.
Anh hôn lên hàng mi ẩm ướt của cô, cắn nhẹ vành tai trắng ngần, rồi đặt một nụ hôn lên chóp mũi nhỏ xinh của cô. Ngón tay lướt qua gương mặt đỏ bừng của cô, vuốt nhẹ chiếc cằm thon nhọn, cuốn lấy lọn tóc xoăn nhẹ nhàng đưa đến bên mũi hít sâu một hơi…
Mọi nơi trên cơ thể cô đều là kho báu của anh, không gì sánh bằng.
Yêu thích không buông tay, muốn ngừng mà không được.
Cô đã kiệt sức từ lâu, cuộn mình như một chú mèo nhỏ trong vòng tay Nguyên Dạ, để mặc anh vuốt ve đùa nghịch.
Sau đêm dài, anh dường như muốn trút hết sự dịu dàng của mình. Khi anh nhẹ nhàng ngậm lấy ngón tay cô, Thi Ỷ Ni trong lòng khẽ nhúc nhích, mềm mại rùng mình một chút.
Được anh yêu thương, vỗ về, cô có một cảm giác thoả mãn hoàn toàn khác với lúc được anh chiếm hữu.
Đó là cảm giác được yêu thương, bảo vệ và cưng chiều.
Cô không chỉ là vợ anh.
Cô còn là cô gái của anh.
Là người phụ nữ của anh.
Cô đắm chìm trong cảm giác ấy, khiến cô tin rằng, anh thực sự rất thích cô.
— Chỉ là nếu bây giờ có thể khép chân lại thì tốt biết mấy.
“Anh…” Thi Ỷ Ni yếu ớt đẩy nhẹ vào ngực người đàn ông, “Đi ra ngoài ……”
Nguyên Dạ khẽ cười: “Không.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Giọng nói của anh trầm thấp, khàn khàn như bị ngâm trong cát: “Anh chỉ muốn ở đây với em.”
Thi Ỷ Ni: “…”
Cô nói chưa dứt lời, người đàn ông liền véo eo cô rồi kéo cô vào trong lòng ngực. Chỉ trong chốc lát, lưng Thi Ỷ Ni liền cứng đờ.
Dù chỉ là tiếp xúc nhẹ nhất, cô cũng cảm nhận rõ bất cứ sự thay đổi nào của anh. Huống chi sự thay đổi này lại… quá rõ ràng.
Thi Ỷ Ni quả thực khóc không ra nước mắt: “… Anh là làm bằng sắt sao!”
Nguyên Dạ nghiêng đầu liếc nhìn đồng hồ trên tường, trở mình.
Anh nhếch lên khóe môi, cúi xuống hôn vào nốt ruồi đỏ nhỏ của cô: “Lần cuối cùng, được không?”
Anh theo thói quen với tay về phía đầu giường —chiếc hộp đã hoàn toàn trống rỗng.
Người đàn ông nhíu mày: “Loại hai cái này dùng không đủ, sau này không mua loại này nữa.”
Thi Ỷ Ni: “…”
Đúng là không phải người ~
Cô cấu nhẹ vào lưng anh, bĩu môi lên án: “Anh vừa rồi cũng nói là lần cuối cùng…”
Nguyên Dạ nhướn mày, cười đầy lưu manh, đôi mắt đen càng thêm sâu: “Vậy thử cách khác nhé?”
Anh cúi xuống hôn khóe mắt ửng đỏ của cô, một tay nâng hai đầu gối nhỏ tròn trịa của cô lên.
“Ngoan, khép lại nào.”
…
Tạm thời ngừng chiến, người đàn ông đi vào phòng tắm trước, chạm vài lần lên màn hình điều khiển trên đầu giường, khởi động hệ thống thông gió mới.
Không khí ngột ngạt trong phòng chưa phải là điều tệ nhất.
Thi Ỷ Ni cuộn mình trong chiếc chăn nhăn nhúm, rút vài tờ khăn ướt, lúc tự lau mình tay vẫn còn có chút run run.
Cô lau từ chân lên bụng, rồi phát hiện cả ngực và cổ cũng có dấu vết, vừa tức giận lại chấn động.
Cái tên khốn này.
Sao lại nhiều như vậy ô ô ô.
Trước đó rõ ràng đã dùng hết hai cái rồi mà vẫn còn nhiều như vậy…
Khi Nguyên Dạ tắm xong, anh đã thay trang phục chỉnh tề. Gọng kính mạ vàng trên sống mũi cao thẳng khiến anh lập tức từ cầm thú biến thành mặt người dạ thú.
Anh không vội rời đi, ngồi xuống cạnh cô, cẩn thận giúp cô lau sạch và dọn dẹp lần cuối.
“Ngủ một giấc thật ngon nhé.” Anh xoa nhẹ đầu cô, “Tối nay anh sẽ bảo tài xế đến đón em, cùng đi ăn tối.”
Thi Ỷ Ni khẽ nắm lấy tay anh, nhỏ giọng: “Em muốn ăn cơm anh nấu…”
Câu nói vừa buông ra, chính cô cũng thấy ngượng ngùng đến da đầu tê dại.
Hoá ra, thời gian khiến tình cảm nảy nở không phải là không có lý do, sự thân mật thật sự có thể khiến người ta bỏ hết cảnh giác và sự e ngại.
Cô nhịn không được càng thêm tham lam muốn cùng anh làm nũng chơi xấu, muốn được quan tâm và yêu thương nhiều hơn……
Nguyên Dạ cong môi cười một cái, đáp ứng: “Được.”
Anh định rời đi, chợt nhớ ra điều gì đó, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
“Món quà của em, anh rất thích.”
*****
Thi Ỷ Ni ngủ một giấc đến tận trưa. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Không biết có phải do đêm qua đã được “no đủ” theo một cách khác hay không, mà cô chẳng hề thấy đói chút nào.
Chú mèo nhỏ luồn qua khe cửa, nhảy lên chiếc giường đang bừa bộn của họ.
Thi Ỷ Ni nhìn chú mèo con đang mê mải chơi với tờ giấy vụn, cảm xúc có chút phức tạp.
Còn nói mèo con không thích ứng được buổi tối sợ hãi sẽ kêu to, kết quả nó lại ngoan ngoãn không một tiếng động, còn người kêu suốt đêm chính là cô…
Thi Ỷ Ni tựa vào đầu giường, vừa vuốt ve con mèo nhỏ vừa uể oải trả lời tin nhắn.
Du Chân có một bộ phim mới vừa lên sóng trên nền tảng của Phong Lợi. Chiều nay, cả đoàn phim sẽ đến Phong Lợi để giao lưu với khán giả, Du Chân hỏi cô có muốn đi không.
Tâm trí Thi Ỷ Ni vẫn lơ đãng, trước tiên chia sẻ với bạn tốt về trải nghiệm lần đầu của mình.
Du Chân lập tức phấn khích đến mức hét lên: 【Mẹ kiếp, mẹ kiếp! Tại sao bây giờ tớ mới phát hiện ra cậu lại hoang dại thế này hả tỷ muội! Quả thật là một mỹ nhân có tiềm năng khiến người ta điên cuồng, nói đính hôn là đính hôn, đã muốn là trực tiếp lên luôn!】
【Thế nào thế nào, cảm giác như thế nào! ( hắc hắc) 】
Thi Ỷ Ni: 【Không giống với mấy bộ tiểu thuyết cậu từng đưa tớ xem lắm…】
Cô nhăn mặt xoa cái eo còn đang ê ẩm, rồi nhấc tấm chăn mỏng lên nhìn vào phía trong đùi.
Thi Ỷ Ni:
【Hình như bị trầy nhẹ rồi QwQ】
Du Chân: 【Đậu xanh!】
【Đậu xanh!】
【Đậu xanh!】
Thi Ỷ Ni nhìn một màn hình đầy lời cảm thán, đoán rằng Du Chân có lẽ đã hiểu nhầm. Cô vội vàng giải thích:
【Tớ không phải nói chỗ đó, là chân……】
Kết quả Du Chân càng kích động:
【ĐẬU XANH (viết hoa)!!】
【Cậu như thế này còn bạo hơn cả trong tiểu thuyết nữa đấy tỷ muội à! Mới lần đầu liền chơi ra hoa! 】
Nữ diễn viên gào lên:
【Huhu mẹ ơi, con cũng muốn yêu đương! Không muốn quay phim, không muốn chạy lịch quảng cáo, không muốn giao lưu với khán giả nữa! (ノ=Д=)ノ┻━┻】
Chủ đề lại quay về buổi giao lưu đoàn phim của Du Chân.
Bộ phim mới của Du Chân tên là 《Phong Khởi Vân Dũng》, là một bộ phim nam chủ cổ trang thuộc thể loại đấu trí. Tuyến tình cảm không phải trọng tâm, vai của Du Chân là nữ thứ ba nên thời lượng lên sóng không quá nhiều. Tuy nhiên, nhân vật của cô lại có sức hút, chuyện tình của cô với nam chính, vì đất nước và gia tộc mà phải hi sinh tình yêu, đã lấy không ít nước mắt của khán giả.
Phim do Phong Lợi sản xuất, chất lượng đảm bảo, 《Phong Khởi Vân Dũng》 có kịch bản và diễn xuất đều tốt, cảnh trí và đạo cụ cũng được đầu tư cẩn thận.
Thi Ỷ Ni đã xem từ khi phim phát sóng, theo dõi rất chăm chú và còn trở thành fan của diễn viên đóng vai nam chính – Tông Nghiêu.
Du Chân: 【Xem dữ liệu và phản hồi, phim này của bọn tớ cũng khá hot, tuy chưa bùng nổ lắm, dù sao vẫn là phim đấu trí mà. Lần giao lưu này cùng với phát sóng trực tiếp cũng là để tăng thêm sức nóng. Đạo diễn và biên kịch đều sẽ có mặt. À, không biết chồng của cậu có đến hay không, anh ấy là nhà sản xuất mà.】
【Cậu đi không? Tớ sẽ nói với Tông lão sư giúp cậu gặp mặt ở khoảng cách gần một chút~chị em à, cậu thấy tớ có hữu dụng không? ( đầu chó)】
Thi Ỷ Ni bắt đầu dao động. Cô đang rất mê phim, dĩ nhiên rất muốn gặp dàn diễn viên chính. Hơn nữa, cô cũng chưa từng tham gia những hoạt động giao lưu như thế này bao giờ.
Nhưng cô không muốn đến Phong Lợi.
Sau lần bị chào “Chào bà chủ” trên máy bay, cô đã có chút bóng ma tâm lý:)
Thi Ỷ Ni bắt đầu phân vân, rồi thành thật kể cho Du Chân nghe câu chuyện “để đời” trên chuyến bay hôm đó.
Du Chân: 【Haha cảm ơn nha, ngón chân tớ đang động đậy rồi đây!】
【Hay là cậu lẻn vào thôi, gặp Tông lão sư rồi đi ngay, tớ sẽ bảo trợ lý của tớ đón cậu.】
Thi Ỷ Ni cầm điện thoại suy nghĩ một lúc, rồi gửi lại một sticker “đồng ý”.
Du Chân: 【Chậc, sao mình có cảm giác như đang phối hợp với cậu để lén lút yêu đương vụng trộm sau lưng chồng cậu ấy nhỉ, ha ha ha ha ( đầu chó) 】
【 Kích thích thật.jpg】
**
Đến một giờ rưỡi chiều, Thi Ỷ Ni lên đường tới tòa nhà của Phong Lợi Ảnh Nghiệp.
Tòa nhà của Phong Lợi không cách xa trụ sở Tập đoàn Thân Giang của Thi gia lắm. Trước đây, Thi Ỷ Ni đã từng thấy tòa cao ốc của Phong Lợi mọc lên từng tầng, dần dần trở thành một biểu tượng ngày càng rực rỡ và hoành tráng. Bây giờ, cô lại bất ngờ trở thành bà chủ của nơi này, tâm tình còn rất…… Vi diệu.
Trợ lý của Du Chân đưa Thi Ỷ Ni vào tòa nhà một cách dễ dàng. Dù sao ai cũng đeo khẩu trang nên không ai nhận ra rằng bà chủ đang lén lút xuất hiện ở đây.
Buổi giao lưu và phát sóng trực tiếp vẫn chưa bắt đầu, Du Chân dẫn Thi Ỷ Ni gặp riêng nam diễn viên chính, Tông Nghiêu.
Nam diễn viên nổi tiếng gần đây tỏ ra rất lễ phép với cô, thậm chí có chút dè dặt.
Thi Ỷ Ni cảm nhận được rằng không chỉ vì Du Chân mà anh ấy mới vậy, có lẽ còn vì thân phận “bà chủ” của cô nữa.
Thi Ỷ Ni vốn định theo kế hoạch, chụp chung một tấm rồi về ngay, nhưng không ngờ hoạt động giao lưu này lại thú vị như vậy.
Có lẽ để tăng hiệu ứng quảng bá, chương trình đã sắp xếp nhiều màn tương tác đầy ngọt ngào giữa Du Chân và Tông Nghiêu. Những tình tiết bi kịch trong phim như lời tỏ tình bị trắc trở đều được tái hiện hoàn chỉnh trong buổi phát trực tiếp.
Thi Ỷ Ni vừa cầm điện thoại lẫn vào nhóm nhân viên vừa mở buổi phát sóng trực tiếp. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Nền tảng phát trực tiếp chính là tài khoản của Phong Lợi, con số người xem không ngừng tăng lên,dòng bình luận cứ thế trôi qua rất nhanh.
Trong phim có một phân đoạn nam chính chăm sóc nữ chính khi cô bị bệnh, từng muốn hôn cô nhưng cuối cùng lại cố gắng kiềm chế bản thân. Khi MC yêu cầu hai diễn viên tái hiện lại cảnh hôn “Kìm chế mà thâm tình”này, cả hai đều đỏ mặt. Cuối cùng, Du Chân lúng túng không biết diễn cảnh hôn “kìm chế mà thâm tình” thế nào nên đành từ chối.
Thi Ỷ Ni cúi đầu nhìn vào điện thoại, thấy dòng bình luận cũng đang bàn luận sôi nổi về cách hôn “kiềm chế mà thâm tình” này.
Đột nhiên cô nhớ lại cảnh người đàn ông hôn cô vô số lần tối qua…
Khi đang mơ màng, bỗng các bình luận đồng loạt xuất hiện những dòng như “Soái ca!”, “Mẹ kiếp, đẹp trai quá đi”.
Thi Ỷ Ni nhìn một lúc, nhận ra rằng mọi người không nhắc đến Tông Nghiêu.
Cô ngẩng đầu lên nhìn thấy Nguyên Dạ không biết đã xuất hiện từ lúc nào.
Anh đứng giữa đạo diễn và nhà sản xuất, đang nói chuyện gì đó với họ bằng giọng nói trầm thấp.
Vẫn là trang phục như buổi sáng anh rời đi, cà vạt sẫm màu được thắt ngay ngắn, cúc áo sơ mi cài sát tới phần cổ, kính gọng vàng mảnh tinh tế ôm lấy sống mũi cao trên làn da trắng,lạnh lùng lại cấm dục.
– Hoàn toàn không thể tưởng tượng rằng chỉ vài giờ trước, người đàn ông này còn ôm chặt cô đầy đam mê và điên cuồng…
Người đàn ông bỗng nhiên nhìn thoáng qua, đôi mắt đào hoa của anh khẽ đảo nhẹ, phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo qua tròng kính. Thi Ỷ Ni giật mình, vội cúi đầu.
Cô kéo khẩu trang lên, lùi vào hàng sau, giả vờ như không có chuyện gì xem điện thoại.
Dòng bình luận trên màn hình đã biết rõ thân phận của Nguyên Dạ, thậm chí còn bắt đầu bàn tán về cô:
【CEO của Phong Lợi?? Này không khoa học! Sao lại gọi là “lão” chứ? Đẹp trai chết mất! (Máu mũi)】
【Đẹp trai hơn cả những người đang phát sóng luôn ấy chứ?】
【Soái ca này còn đẹp trai hơn cả trong phim của Phong Lợi!】
【Đúng là hình tượng tổng tài bá đạo bước ra từ tiểu thuyết!】
【Nghe có vẻ giống chuyện kinh dị, nhưng chàng trai đẹp trai này, anh ấy, sớm,đã, có, vợ, rồi!】
【Lúc công bố từng lên hot search đó, vợ của anh là tiểu thư Thi gia, cũng là mỹ nhân, đúng là trời sinh một đôi!】
【@Phong Lợi Ảnh Nghiệp V, một người xin dùng máu viết huyết thư yêu cầu CEO đóng luôn một bộ phim, nữ chính thì cứ để bà chủ đóng là được! Với ngoại hình thế này tôi có thể xem 40 tập!】
【Hai người dùng máu viết huyết thư đây!】
【Tôi vừa xem ảnh anh ấy và vợ cùng xuất hiện, bỗng dưng bị dính thính! Chỉ tiếc là họ chỉ xuất hiện cùng nhau một lần thôi】
【Tôi vừa cập nhật lại tin tức, vẫn chưa rõ, nghe nói là thái tử gia của Trình Thị ngoại tình, thế nên hai người kết hôn chớp nhoáng?】
【Cũng chưa rõ hết, nhưng rất ấn tượng. Đây chính là cuộc sống hào môn sao? Chắc vẫn còn nhiều ràng buộc về lợi ích】
…
Thi Ỷ Ni tắt phần bình luận náo nhiệt, ngước lên nhìn về phía trước.
Người đàn ông đang cúi đầu lướt tay trên chiếc máy tính bảng, sắc mặt không đổi.
Thực ra, Nguyên Dạ vốn không nằm trong phạm vi của buổi phát trực tiếp này. Nhưng với chiều cao, ngoại hình nổi bật cùng khí chất của người đứng đầu, anh chỉ cần đứng đó, im lặng thôi cũng đủ để thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người…
Điện thoại rung lên hai lần, hiện thông báo tin nhắn.
○ Mười một: 【Tối nay muốn ăn gì?】
Thi Ỷ Ni lại liếc nhìn người đàn ông trên sân khấu, nhắn lại:
【Anh định nấu món gì cho em?】
Nguyên Dạ trả lời rất nhanh:
【Ban đầu không có ý định gì, vừa rồi đột nhiên có ý tưởng. 】
Thi Ỷ Ni gửi một biểu tượng mắt mèo sáng rực đầy mong chờ.
○ Mười một: 【Cho em một đĩa măng xào.】
【Rời khỏi giường rồi lại đến địa bàn của chồng để ngắm người đàn ông khác, chắc không còn gì… tổn thương hơn đâu nhỉ?】
Thi Ỷ Ni: “………………”
【Anh biết rồi sao…?】
○ Mười một:【 [Hình ảnh]】
Thi Ỷ Ni mở ảnh ra, thấy mình đang đứng cạnh Tông Nghiêu, cười đến khóe mắt cong cong, còn giơ ngón tay làm ký hiệu chữ V.
○ Mười một: 【Ra đây.】
Thi Ỷ Ni ngẩng lên, thấy người đàn ông đã âm thầm biến mất từ lúc nào.
Cô cất điện thoại, cũng lặng lẽ rút lui. Ra đến hành lang, cô bắt gặp anh đang đẩy cánh cửa phòng bên cạnh đi vào.
Thi Ỷ Ni ngập ngừng rồi cũng tháo khẩu trang, đi theo vào.
Người đàn ông đứng bên cửa sổ quay người lại, ánh mắt sâu thẳm hướng về phía cô, đôi mắt đào hoa sau gọng kính phản chiếu một sắc thái không rõ ràng.
Thi Ỷ Ni bước tới, không nói một lời, lập tức vòng tay ôm lấy eo anh, ra đòn trước để chiếm thế chủ động: “Anh biết em đến từ lúc nào?”
— Đôi môi hơi bĩu ra, giọng điệu hờn dỗi, người không biết còn tưởng người có lý là cô chứ không phải ai khác.
Nguyên Dạ cũng không ngờ cô lại đảo khách thành chủ như vậy. Anh khẽ cười, đáp: “Từ lúc em đặt chân vào tòa nhà.”
“Anh còn tưởng rằng…” Anh liếm nhẹ khóe môi dưới, ánh mắt đen sâu thẳm, “là vì anh chưa cưng chiều em đủ nên mới đến tìm chồng.”
Anh liếc nhìn cô, cười như không cười: “Hóa ra là anh tự mình đa tình.”
Thi Ỷ Ni cụp mi không nhìn vào mắt anh, đưa tay chọc chọc chiếc cà vạt của anh,nhỏ giọng nói: “Là Du Chân cứ bắt em đến…”
Tỷ muội không chỉ có có thể hỗ trợ theo đuổi thần tượng mà còn kéo ra để làm lá chắn sát thương.
Tỷ muội chính là tuyệt nhất!
Sau khi nghe lời giải thích của cô, Nguyên Dạ như có như không khẽ “hừ”cười một tiếng: “Em đến công ty của chồng, xem hoạt động của Phong Lợi, mà còn phải lén lút nhờ người khác dẫn vào. Thật thú vị.”
— Thi Ỷ Ni nghe ra trong giọng nói của anh có chút khiêu khích, như thể muốn hỏi “Em xem thường anh đến vậy sao?”
“Không phải…” Thi Ỷ Ni siết chặt cánh tay ôm eo anh, “Ai nha, em chỉ ngại gặp nhân viên trong công ty anh thôi…”
Nguyên Dạ hiểu cô nói đến chuyện gì, trầm giọng khẽ cười một tiếng: “Vẫn còn nhớ sao?”
Anh đưa tay gõ nhẹ lên chiếc mũi cao của cô: “Da mặt sao lại mỏng như vậy.”
Thi Ỷ Ni phồng má: “Cứ mỏng đấy!”
“Tóm lại, em không phải trốn tránh anh.” Cô lại giơ tay chọc vào cà vạt anh, cố ý chạm vào yết hầu anh, “Anh không được tức giận với em!”
Yết hầu Nguyên Dạ khẽ nhấp nhô, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô vài giây, giọng điệu trầm xuống: “Xem biểu hiện của em đã.”
Thi Ỷ Ni ngước lên nhìn anh, chớp chớp mắt: “Em đến bây giờ vẫn chưa ăn gì cả…”
Cô tựa cằm lên ngực anh, thanh âm mềm mại tinh tế: “Phương Phương đói bụng rồi……”
Người đàn ông nhắm mắt lại, khẽ thở ra một hơi nhẹ nhàng— hoàn toàn bị cô làm cho đầu hàng.
“Bọn họ sắp có một buổi livestream cảm ơn toàn bộ nhân viên, anh cần xuất hiện một lát.” Anh đưa tay xoa đầu cô, “Anh sẽ bảo trợ lý đưa em xuống xe trước. Đi thang máy của anh sẽ không có nhân viên nào thấy. Xong việc bên này, chúng ta sẽ về nhà, anh nấu cho em ăn, được không?”
Thi Ỷ Ni nheo mắt, khóe môi nở nụ cười chiến thắng: “Được~”
Cô nhón chân, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn thoáng qua lên môi anh.
“Một chữ Viên là tốt nhất~” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Người đàn ông ngẩn người, sau đó chậm rãi tháo kính xuống, đôi mắt đen sâu thẳm.
“Trước đây sao anh không phát hiện ra, vợ anh lại giỏi làm nũng như vậy chứ?”
Anh siết chặt eo cô, thanh âm vừa trầm thấp vừa chậm rãi: “Nhưng anh rất thích.”
Nói rồi, anh áp môi xuống…
Rầm một tiếng, cánh cửa bị đẩy mạnh từ bên ngoài vào.
Tiếng ồn ào từ bên ngoài tràn vào, rồi lại đột ngột im bặt.
Thi Ỷ Ni vẫn ôm eo người đàn ông, sững sờ quay đầu nhìn.
Trong đầu oanh ra một tiếng, trống rỗng ——
Đoàn làm phim vừa rồi livestream đứng ngay ở cửa, bên cạnh ngoài MC cầm mic cười gượng gạo còn có mấy chiếc máy quay.