• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở công ty, ở quầy lễ tân ồn ào khi Hải Lâm đòi gặp Mạc Nhược Vũ, Kiều Chính Hạo từ cửa chính đã gọi bảo vệ đến kéo Hải Lâm ra ngoài, cấm cửa anh ta.



Kiều Chính Hạo cao ngạo ôm Mạc Nhược Vũ đi thẳng vào thang máy riêng, tiếng Hải Lâm gọi tên cô văng vẳng bên ngoài trước khi cửa đóng lại.



Liếc mắt xem biểu hiện của Mạc Nhược Vũ, thấy cô có vẻ mệt mỏi, Kiều Chính Hạo xoay người hôn lên môi cô, ép vào mặt phẳng sau lưng.



Xung quanh bốn phía và trên trần đều được bao bởi gương bạc, phản chiếu bóng lưng người đàn ông đang hạ người ôm hôn một cô gái một cách cuồng nhiệt.



Dứt nụ hôn đột ngột, Kiều Chính Hạo gục đầu trên vai Mạc Nhược Vũ thở nặng nề, bàn tay mon men sờ dưới váy cô. Đúng lúc cửa mở, Mạc Nhược Vũ vội đẩy mạnh Kiều Chính Hạo chạy thoát thân, con người này sao lại tràn trề sinh lực như vậy chứ!



Kiều Chính Hạo nhìn theo bóng dáng vội vàng của Mạc Nhược Vũ, anh khẽ nhếch môi cười, hẳn cô quên mất vị trí của mình hiện tại, cô là phó tổng, nhưng anh là tổng giám đốc.



Hạ Liên yên vị ở bàn làm việc trước cửa văn phòng Mạc Nhược Vũ, ngay khi thấy Mạc Nhược từ xa liền đứng dậy chào.



Đối diện với Hạ Liên, nhớ đến việc cô ấy cùng Hải Lâm ân ái, Mạc Nhược Vũ không tài nào tự nhiên được, cô gượng cười lịch sự nhanh chóng vào phòng.



Rất nhanh sau đó, Hạ Liên gõ cửa bước vào, cẩn trọng đặt đơn xin nghỉ việc trước mặt Mạc Nhược Vũ.



Nhìn tờ giấy Hạ Liên đưa tới, con ngươi Mạc Nhược Vũ dừng ở trên giấy, trầm tĩnh hỏi: “Cô với Hải Lâm rốt cuộc có quan hệ gì?"



Hạ Liên mỉm cười, bình thản giải thích: “Trước đây Hải Lâm từng cứu gia đình tôi khỏi xã hội đen nên tôi đã theo anh ta, sau khi tôi tốt nghiệp đại học anh ta đã bảo tôi đến công ty này, làm thư ký cho chị để thay anh ta giám sát. Tổng giám đốc phát hiện ra mọi chuyện, anh ấy đã yêu cầu tôi về phe anh ấy đối đầu lại Hải Lâm, nên tôi đã đồng ý"



"Cô vì lý do gì lại làm theo lời Kiều Chính Hạo?" Một nửa tò mò, một nửa nghi ngờ khiến Mạc Nhược Vũ phải bật ra ngay.



"Mỗi khi Hải Lâm tâm trạng không tốt, anh ta đều đến tìm tôi giải tỏa bản thân, căn hộ đó anh ta mua cho tôi để có thể đến bất cứ khi nào. Cảm giác một người lên giường cùng mình lại muốn cưới một cô gái khác, điều đó thật sự rất tệ"



Hạ Liên cười đầy tâm đắc: “Anh ta chẳng hề tốt lành, trước đây chị chọn tổng giám đốc thay vì anh ta nên anh ta muốn lấy chị, lợi dụng chị trả thù. Tôi biết, chị không phải loại người ham quyền thế tiền tài, chị có nỗi khổ tâm của mình, chị xứng đáng có được một người chồng tốt. Bởi vậy, khi tổng giám đốc muốn tôi giúp anh ấy, cùng tung tin giả chị với tổng giám đốc trục trặc để qua mặt qua mặt Hải Lâm, tôi không ngần ngại liền gật đầu"



Cảm xúc của Mạc Nhược Vũ rối tung, cô hít thở sâu trấn tĩnh bản thân, cô không ngờ Hải Lâm đối xử tốt với cô đều vì có mục đích, giống như đưa cô lên bậc thang cao nhất rồi nhẫn tâm đẩy cô xuống không chút luyến tiếc. Cũng nhờ vậy cô biết rằng những thứ càng đẹp đẽ sẽ càng độc, lần này chính là bài học đắt giá trên con đường trưởng thành của cô.



"Phó tổng, trước đây không nhắc, hiện tại tôi thật lòng chúc mừng chị" Hạ Liên mang cả tấm lòng chân thành bày tỏ: “Tôi thấy được tình cảm tổng giám đốc dành cho chị. Anh ấy đã nói với tôi, ngoài anh ấy ra không ai có tư cách làm tổn thương chị, tôi cảm thấy anh ấy không giống như chúng ta nhìn thấy"



Tim Mạc Nhược Vũ đập rất mạnh, mạnh đến mức muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, Kiều Chính Hạo thật biết khiến người ta vừa yêu vừa hận.



"Phó tổng, xin lỗi vì đã làm chuyện có lỗi sau lưng chị" Hạ Liên cúi gập người chín mươi độ đầy nghiêm chỉnh, từ lúc bước chân vào công ty, Mạc Nhược Vũ đã nâng đỡ cho cô rất nhiều, thậm chí có làm sai đều cùng cô chịu trách nhiệm, may mà cô còn chút tỉnh táo để quay đầu.



"Tôi phải cảm ơn cô mới phải, cô vì tôi mà hy sinh bản thân cho một người đàn ông dã tâm" Mạc Nhược Vũ áy náy nói, cô cầm đơn xin việc xé đi: “Chuyện này xem như chưa từng xảy ra, cô có năng lực, không thể vì những chuyện riêng tư không đáng mà ảnh hưởng đến sự nghiệp, tôi không trách cô, tôi nợ cô một ân huệ"



"Cảm ơn phó tổng"



"Chuyện này lộ ra, liệu cô có vấn đề gì với Hải Lâm, có cần tôi giúp gì không?"



"Không cần đâu" Hạ Liên lắc đầu từ chối: “Hải Lâm không biết tôi phản bội anh ta, nên không có vấn đề gì"



"Được, cần gì thì nói với tôi, đừng ngại"



Kết thúc màn đối thoại, Hạ Liên trở ra ngoài, gần đến cửa bỗng xoay lại nhìn Mạc Nhược Vũ cười ẩn ý: “Phó tổng, chuyện tổng giám đốc cặp kè người mẫu mạng là do anh ấy cố tình cho người truyền ra"



Hạ Liên để lại câu nửa úp nửa mở mà bỏ đi, Mạc Nhược Vũ rơi vào hoang mang, vậy quãng thời gian anh biến mất hai tuần ở đâu? Thái độ sau đó lại cực kỳ nghiêm chỉnh lạnh lùng, chẳng lẽ là vì vùi đầu vào công việc để lên chức tổng giám đốc?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK