“Xin lỗi…” Giản Việt hơi ngẩn ra, “Có phải anh làm em đau không? ”
Anh không nên mất khống chế, dưới tình huống biết cô lần đầu nếm thử làm tình còn tàn nhẫn như vậy.
Nói thật, Hà Lạc cũng không rõ trước đây Giản Việt có kinh nghiệm làm bạn giường với người khác hay không, nhưng anh đẹp trai rồi dáng người lại tốt như vậy, ngủ qua mấy người phụ nữ cũng coi như bình thường, không chừng vẫn là một cao thủ tình trường.
Cô không hỏi, cũng không muốn biết quá nhiều, sự thật không bày ra trước mặt, Hà Lạc mãi mãi có thể nhìn anh qua một lớp mặt nạ.
Có lẽ anh sẽ nghĩ rằng làm tình với một gái trinh sẽ là một vấn đề rắc rối …
“Không sao đâu.” Hà Lạc cúi đầu, mí mắt khẽ run rẩy, không nhìn thấy ánh mắt của cô lúc này, ngay cả giọng nói cũng rất nhẹ, “Cái đó… Anh, anh không cần phải chịu trách nhiệm với em… Em cũng không giống như kẹo mạch nha quấn lấy anh…”
“Hà Lạc, nhìn anh.”
Hà Lạc ngẩng đầu, đụng phải cặp mắt đen kia.
Giọng điệu lạnh lùng của anh có vẻ dịu dàng hơn nhiều dưới ánh sáng trong mắt anh.
“Đêm nay cũng là lần đầu tiên của anh.”
“Mặc kệ em nghĩ như thế nào, em cần phải chịu trách nhiệm với anh.”
Sao lại biến thành cô chịu trách nhiệm rồi?
Tim Hà Lạc đập thình thịch, nghe vậy hai má càng đỏ, mãi đến mười mấy giây sau, cô mới nhận ra mình đang nghẹn không thở nổi.
Bên tai gần như còn đan xen tiếng thở dốc ái muội trong lúc làm tình vừa rồi.
Trong phòng nhất thời im lặng, Hà Lạc không có trực tiếp trả lời, mà là do dự nói: “Em…. Em muốn đi tắm trước…”
Không hổ là cô, gặp chuyện bèn lựa chọn trốn tránh, mặc dù hơi xấu hổ nhưng rất hữu dụng.
Giản Việt nhìn cô từ hai má đỏ đến vành tai, thật muốn ôm cô vào trong ngực, khóe miệng anh hơi nhếch lên, cũng không sốt ruột muốn biết đáp án, dù sao ngày sau cũng còn dài.
Giản Việt ôm cô vào phòng tắm, giúp cô tắm rửa sạch, trên làn da trắng nõn của Hà Lạc tràn đầy dấu vết ân ái, anh nâng vòi hoa sen lên cao, đổ một ít sữa tắm lên người cô xoa bóp, từ núm vú đầy đặn của cô, đến giữa hai chân sưng đỏ nhạy cảm, mỗi một tấc chăm sóc rất cẩn thẩn, chỉ là lần này trong động tác của anh không mang theo tình dục.
Ngón tay tách hai mép hoa ra, mò vào giữa hai chân cô, cũng làm cho dòng nước có thể rửa sạch đến chỗ đó.
“Còn đau không?”
“Không đau lắm…”
“Rửa sạch rồi nghỉ ngơi sớm chút.”
“Vậy anh… Đừng ngủ trong cửa tiệm nữa, anh ngủ ở đây đi”
Giản Việt nhìn cô, những lời này nghe thế nào cũng giống như một loại lời mời nào đó.
“Chủ yếu em sợ anh quá mệt, ngủ ở đó không quen.” Hà Lạc ho nhẹ một tiếng, giảm bớt sự xấu hổ chết tiệt trong không khí này.
“Được, Lạc Lạc bảo anh làm gì, anh sẽ làm lấy.”
Hà Lạc vẻ mặt xấu hổ, không để ý đến hàm ý khác trong lời nói của anh.
Lúc trước lăn qua lăn lại đến nửa đêm, Hà Lạc cực kỳ mệt mỏi, lúc Giản Việt tắm xong rồi bế cô ra khỏi phòng tắm, cô mệt đến mức hai mắt cũng không mở ra được, chờ thời gian thay ga trải giường, ngủ gật bên cạnh.
Anh lấy một chiếc váy ngủ ra cho cô mặc, lại muốn mặc quần lót cho cô, cô đã không hợp tác nữa.
Giản Việt nhìn cô vì váy ngủ lật đến bên hông mà lộ cặp mông, có hơi đau đầu.
Chậc, cô thật sự không biết hành vi này nguy hiểm như thế nào sao?
Hà Lạc làm sao suy nghĩ được nhiều như vậy, cô chui vào trong chăn, kéo chăn bên cạnh, trùm toàn thân, cô không muốn nhúc nhích nữa, trong nháy mắt chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm, cô vì nóng mà tỉnh dậy.
Nhiệt độ cơ thể Giản Việt quá cao, ngủ bên cạnh cô giống như một cái lò sưởi, chưa kể hai tay anh còn vòng qua eo, ôm chặt lấy cô.
Hà Lạc muốn kéo dài khoảng cách ở bên cạnh tiếp tục ngủ một lát, nhưng vừa mới động đậy thì cảm giác được giữa hai chân có một cây gậy quen thuộc đang kề vào cô.
Ớ không đúng, anh chàng đẹp trai cũng có ham muốn mạnh như vậy sao?