Không đề cập đến thời gian còn được, nhắc tới thời gian, Hà Lạc nhớ ra Lý Diệp Hiên cùng em trai của cô còn đang ở nhà, nếu như cô kéo dài thời gian quá lâu mà không về, nhất định hai người sẽ nghi ngờ.
Hà Lạc đẩy Giản Việt ra, mềm giọng nói: “Vậy anh động nhanh nên một chút, em phải về rồi…”
“Buổi tối đi dạo xong muốn về thì nhớ gọi điện thoại cho anh, anh sẽ đi đón hai người.” Giản Việt xoa tóc của cô.
Hà Lạc gật đầu.
Cô thật sự không còn sức lực, thậm chí còn có chút mệt mỏi, chính là kiểu mệt đến kiệt sức, đến nỗi cô còn không dùng khăn giấy lau sạch vùng kín của mình mà để Giản Việt làm cho cô.
Khi bao cao su được lấy ra khỏi côn th*t của Giản Việt, mắt thường có thể nhìn thấy một gói lớn tinh dịch đặc sệt màu trắng.
Giản Việt thu dọn xong hiện trường, Hà Lạc ngồi bên cạnh nhìn anh, loại cảm giác mỗi khi làm xong không cần động tay này vẫn rất thoải mái, nhưng vui vẻ không bao lâu thì cô thấy Giản Việt thuận tay thu dọn quần lót nhỏ của Hà Lạc vào trong túi.
“Giản Việt anh làm gì đấy!”
“Đã bẩn rồi, em còn muốn mặc sao?” Giản Việt đưa quần lót nhỏ kia đến trước mặt cô, lắc lắc.
Hà Lạc nhìn thoáng qua, quả nhiên có chút khó coi …
Tuy rằng tay anh thon dài đẹp mắt, nhưng Hà Lạc hoàn toàn không có cách nào xem nhẹ thứ trên tay anh.
“Đó cũng là đồ của em, trả lại cho em đi.” Hà Lạc tức giận đến lỗ tai đỏ lên.
“Ai nhặt được chính là của người đó.”
Cũng không biết vì sao, khi Giản Việt nói ra những lời này, Hà Lạc đột nhiên cảm thấy anh giống như một con quỷ ngây thơ vậy.
“Bẩn chết đi được, anh không ghét bỏ à, tự dưng để trong túi vậy” Hà Lạc tức giận đi đến cũng tiêu tan, nhưng chỉ vài giây đã bị anh chọc cười
“Là đồ của em sao anh có thể ghét bỏ chứ?” Giản Việt nhướng mày, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ em ghét bỏ anh sao? ”
Hà Lạc nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh, thừa nhận cũng có chút ngượng ngùng, ngay cả giọng nói cũng trở nên nhỏ hơn, “Đương nhiên em không ghét bỏ anh…”
Đẹp trai như vậy, lại tốt nữa, cô thích còn chưa kịp, làm sao có thể ghét bỏ chứ?
“Vậy em cầm của anh, chúng ta trao đổi với nhau.”
Hà Lạc ngẩn người, sau đó mới chậm rãi phản ứng lại, chắc chắn rằng thứ mà Giản Việt muốn trao đổi với cô chính là quần lót của đối phương.
“Ai muốn trao đổi cái thứ này với anh chứ! Em…..”
“Vậy chắc em đang ghét bỏ anh rồi.” Giản Việt lạnh nhạt nói.
Bây giờ Hà Lạc không cần phải nghi ngờ gì nữa, cô chắc chắn khẳng định, Giản Việt chỉ có bề ngoài là lạnh lùng kiêu ngạo, đó là ảo tưởng mê hoặc người khác, trên thực tế anh chính là một con quỷ ngây thơ!
“Đổi được không?”
Giọng nói Hà Lạc có chút yếu ớt, “Đổi…”
Là một quỷ ngây thơ cũng không có biện pháp gì, đàn ông của mình phải tự mình cưng chiều thôi.
Lúc Hà Lạc từ trên xe Giản Việt xuống, dưới váy không mặc quần lót, quá lạnh lẽo, cô không khỏi kẹp chặt hai chân, nhưng điều khiến cô càng thêm ngượng ngùng là chiếc túi xách nhỏ trên tay còn để quần lót của Giản Việt…
Túi xách nhỏ là để trang trí, dùng ở phương diện khác cũng không suy nghĩ nhiều lắm.
Sau khi nhét một chiếc quần lót nam không nên xuất hiện chút nào, nếp gấp của chiếc túi gần như bị bung ra, gần như có một ảo giác muốn nổ tung.
Hà Lạc nắm chặt điện thoại di động trong lòng bàn tay, lại yên lặng cầu nguyện trong lòng, cái túi xách nhỏ này có thể chống đỡ đến khi về nhà, không cần lúc cô đi được một nửa nó đã căng đến mức bung ra.
Như vậy cô sẽ bị coi là con gái biến thái mà bắt đi luôn!!